Chương 49. Không lẽ cô ta là con ngốc à!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lục Lăng Tuyết căn bản là cố ý.

Khởi động máy, trận đầu diễn là nữ số 2 giết chết nữ chính, sau đó nữ chính Lạc Khuynh Thành có thể trọng sinh.

Cảnh này đối với Lục Lăng Tuyết mà nói, thật sự có cái may mắn gặp cơ hội. Theo một tiếng bắt đầu, ả lại động oai cân não -- ả hướng về bụng Lục Diệp tính đạp một cước. Nhưng Lục Diệp đã sớm đoán được ả sẽ biến đổi đa dạng đến chỉnh cô, cho nên Lục Diệp đã sớm hạ quyết tâm chờ đợi tại chỗ.

Cô xem đến Lục Lăng Tuyết một cước đạp lại đây, vì thế cô lập tức né thân. Đợi cho Lục Lăng Tuyết một cước đạp khoảng không, cô lại trộm đá một cước.

Ai đều không có nhìn đến động tác Lục Diệp, chỉ có Lục Lăng Tuyết biết.

Nhưng khi ả kịp phản ứng là lúc cả người đã muốn ngã ở trên mặt đất.

Lục Lăng Tuyết thét một tiếng chói tai kêu đau.

Chuyện cho tới bây giờ, Trần đạo diễn cũng có chút không kiên nhẫn. Lúc này mới trận đầu diễn mà thôi, Lục Lăng Tuyết liền liên tiếp làm lỗi.

Đây không phải muốn chậm trễ người sao?

"Lục Lăng Tuyết, cô rốt cuộc muốn làm hay không?" Chẳng sợ lại thiếu nhân tình như thế nào, Trần đạo diễn cũng thật sự không nghĩ cấp Lục Lăng Tuyết một chút mặt mũi.

Lục Lăng Tuyết ủy khuất cực kỳ, lúc này chỉ vào Lục Diệp nói: "Đạo diễn, ngài không phát hiện, căn bản là Lục Diệp đã đá tôi một cước!"

Lục Diệp kinh ngạc che miệng: "Thật vậy chăng? Tôi cũng không biết a...... Nếu Lăng Tuyết thấy, tôi thật sự không có ý định đá cô, mà thật sự rất không tiện nga!"

Hừ, Lục Lăng Tuyết đánh cô một cái tát, cô lại chỉ làm cho ả quăng ngã một cái, không khỏi cũng quá tiện nghi ả!

Phía trước Lục Lăng Tuyết xuống tay thật sự không nhẹ, hiện tại đều qua một lúc rồi, hai má Lục Diệp vẫn có một chút điểm đau.

Bất quá quên đi, đối với Lục Diệp mà nói, không có gì sự so với diễn kịch quan trọng hơn. Nếu không phải tất yếu, cô cũng không muốn đang làm việc đối Lục Lăng Tuyết quan báo tư thù.

Nhưng Lục Diệp cũng không muốn lại cùng Lục Lăng Tuyết có cái gì phân tranh, đơn giản liền đề nghị nói: "Trần đạo diễn, hiện tại Lăng Tuyết giống như cũng bị thương, không bằng cảnh của cô ấy màn ảnh đẩy xuống trước đi, trước hết để cho người khác đối diễn tốt lắm."

Lục Diệp nói được cũng có đạo lý, Trần đạo diễn liền gật đầu đồng ý.

Nhưng Lục Lăng Tuyết chính là một chút cũng không muốn nghe Lục Diệp an bài, vì thế ả khập khiễng chạy đến trước mặt Trần đạo diễn cáo trạng.

"Đạo diễn, ngài căn bản là không biết, vừa mới rõ ràng chính là Lục Diệp cố ý đá trúng tôi!" Lục Lăng Tuyết ủy khuất mà lại nhu nhược nói: "Tôi vốn cũng không muốn như vậy, đạo diễn, ngài nhất định phải tin tưởng tôi!"

Trần đạo diễn nâng mắt lên nhìn ả, nói: "Đã biết."

Ông còn có rất nhiều chuyện phải làm, thật sự không nghĩ lãng phí nhiều thời gian ở trên người Lục Lăng Tuyết.

Nhưng Lục Lăng Tuyết vẫn không cam lòng, hơn nữa hiện tại ả ở một bên thổi gió lạnh, mà Lục Diệp cũng đã bắt đầu cùng người khác đối diễn đi lên. Vừa nhìn thấy Lục Diệp đang diễn kịch, Lục Lăng Tuyết liền hận không thể đem cô xé nát!

Lục Lăng Tuyết ngồi một hồi, Trần Y Y bỗng nhiên lại đây cầm một kiện áo khoác.

Trần Y Y là nữ số 3 trong đoàn phim này, lệ thuộc Công ty giải trí Tinh Diệu. Cô ta hiện giờ danh khí đã muốn rất lớn, hơn nữa nhập vòng hai năm, sức ảnh hưởng vẫn thực ổn.

Dù sao cũng là ở Tinh Diệu, tài nguyên cùng phương hướng phát triển cơ hồ đều là đứng đầu.

Trần Y Y là thuộc loại hình thanh thuần, thoạt nhìn bộ dáng giống như thực đơn thuần. Vì thế Lục Lăng Tuyết hướng cô ta đi tới, nhiệt tình đánh một tiếng chào hỏi.

"Xin chào, là Trần Y Y sao?"

Trần Y Y ngẩng đầu, khó hiểu nhìn Lục Lăng Tuyết. Cô không có khả năng không biết Lục Lăng Tuyết, hơn nữa cô cũng biết, chính Lục Lăng Tuyết giành vị trí nữ số 2 của mình, cho nên Trần Y Y xem ả quả thật có chút không quá thuận mắt.

"Cô ngoài đời nhìn thật xinh đẹp, so với trên TV xinh đẹp hơn, lần này hẳn là xem như chúng ta lần đầu tiên hợp tác đi?"

Trần Y Y đã muốn rất không bình tĩnh. Cô thật sự lười cùng Lục Lăng Tuyết cái loại "vết nhơ nghệ sĩ" này nói nhiều lắm.

Cô đi đến hôm nay, tất cả đều là dựa vào tác phẩm mà ra. Nhưng cái loại giống Lục Lăng Tuyết này, muốn tác phẩm không có tác phẩm, gây chú ý lại tất cả đều là dựa vào những quy tắc ngầm ở nữ nghệ sĩ, Trần Y Y thật sự khinh thường vô cùng.

"Cô có lời gì nói thẳng, tôi không có thời gian cùng cô nói chuyện phiếm!"

Hơn nữa cô thậm chí còn cảm thấy được, Lục Lăng Tuyết da mặt dày như vậy, chẳng lẽ là cái con ngốc đi?

Lục Lăng Tuyết cũng không có tức giận, chính là phi thường bình tĩnh mở miệng: "Tôi biết trong lòng cô khẳng định đối tôi có chút bất mãn, kỳ thật Trần tiểu thư, tôi cảm thấy thật xin lỗi với cô. Vốn cô là nữ số 2 của bộ phim này, nhưng lại bởi vì em gái tôi, Lục Diệp chen vào đến, khiến cô bị đẩy xuống tới nữ số 3."

"Nga, như vậy a." Thái độ Trần Y Y đối Lục Lăng Tuyết xem như tốt hơn một chút.

"Lời như thế cô tốt nhất cùng người khác đi nói, tôi nói lời nói thật, tôi vốn sẽ không thích người đóng nữ số 2." Trần Y Y lại nhìn Lục Lăng Tuyết liếc mắt một cái, lúc sau bước đi. Cô đối Lục Lăng Tuyết thật sự không có gì hảo cảm.

Nhưng mà Trần Y Y lãnh đạm, đích thật là vứt mặt mũi Lục Lăng Tuyết.

Vì thế Lục Lăng Tuyết đặc biệt nổi giận, lập tức lại đi tìm nữ số 4, nữ số 5 của đoàn phim, điên cuồng mà bắt đầu nói bậy hai người Lục Diệp cùng Trần Y Y.

Trong đoàn phim, người cũng không ít, có rất nhiều 'ba phải bất chính', hơn nữa Lục Lăng Tuyết lại nhiệt tình hiền lành như vậy, tự nhiên cũng tin lời của ả.

Thời gian bất tri bất giác đã đến giữa trưa, Lục Diệp quay diễn hết một cái buổi sáng, thật sự mệt muốn chết. Cô tùy tiện tìm cái ghế nằm nghỉ ngơi, vừa mới nằm xuống đến, liền cảm giác được có cái gì đó 'lúc nhúc' ở dưới ghế nằm của cô, Lục Diệp cả kinh, lập tức cúi đầu nhìn thoáng qua, rất nhanh liền thấy được Bánh bao nhỏ.

"Di? Con như thế nào tại đây a?"

Lục Diệp trực tiếp đem Bánh bao nhỏ từ dưới ghế nằm xách lên, đồng thời, cô cũng theo bản năng nhìn xung quanh. Bánh bao nhỏ tự nhiên là không có khả năng tự mình một người tới.

Quả nhiên, một lúc sau, Chiến Vân Kì cũng không nhanh không chậm đã đi tới. Nhưng không có nhìn thấy Chiến Đình Kiêu.

Lục Diệp trong lòng thế nhưng giống như dâng lên một sự thất vọng, cô lại dường như không có việc gì nói: "Các người như thế nào đến đây?"

Chiến Vân Kì cực kỳ hưng phấn: "Đến xem a! Thím hai, thím thực khốc a!"

Vừa mới vài cảnh kia, Chiến Vân Kì tất cả đều xem ở trong mắt. Không thể không nói, Lục Diệp diễn xuất thật sự rất được, đầy sức sống như là một cái đèn tụ quang.

"Còn phải nói sao?"

Nhưng mà khi cô đang đắc ý hết sức, Bánh bao nhỏ đưa tay lại xoa gò má của cô. Lúc sau, cái miệng nhỏ nhắn ở gò má của cô dùng sức thổi thổi.

Lục Diệp sửng sốt, không khỏi hướng Chiến Vân Kì hỏi: "Vừa mới? Các ngươi đến đây lúc nào?"

Cô vốn là muốn hỏi, bọn họ không phải đều nhìn đến chuyện tình vừa mới? Nhưng như vậy lại có điểm không đánh đã khai, cho nên Lục Diệp chỉ có thể hỏi ngược lại.

Chiến Vân Kì đương nhiên nói: "Thím hai, thím thực khờ dại, thím tới giờ nào, chúng ta tới giờ đó!"

Anh hiện tại đã muốn thấy nhưng không thể trách, dù sao Lục Diệp từ lúc thử kính đến quay diễn đã hết thời gian một buổi sáng, đối với hai chả con Chiến Đình Kiêu cùng Hữu Hữu, vậy mà vẫn đều hướng về phía Lục Diệp nhìn.

Thật là một chút cũng chưa thả lỏng.

Lục Diệp nuốt khẩu nước miếng, cũng khó trách Bánh bao nhỏ lại như vậy.

Lục Diệp ôm Bánh bao nhỏ, nói: "Bánh bao nhỏ con yên tâm, cô một chút cũng không đau nga."

Bánh bao nhỏ mân mê miệng, lúc sau chậm rãi đến gần Lục Diệp. Cậu vừa mới cho ma ma thổi "phù phù", hiện tại nhìn đến hai má Lục Diệp đã tốt rồi nghĩ muốn đi lên hôn một cái.

Đối với Bánh bao nhỏ mà nói, Lục Diệp không khác gì ma ma ruột cả. Nghĩ đến đây, cái miệng nhỏ nhắn đã muốn thấu đi lên, ở trên gương mặt Lục Diệp hạ xuống "Chụt" một cái.

Lục Diệp nhất thời kinh ngạc: "Con a! Oa, nhiều nước miếng như vậy, trang điểm của cô đều bị con hôn trôi mất rồi! Mặc kệ mặc kệ, cô muốn đánh mông con!"

====ĐỌC CHƯƠNG MỚI NHẤT TRÊN APP MÊ ĐỌC TRUYỆN===

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro