Chương 1:*

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cô - Lăng Thường Hi, từng là Tiểu thư của Lăng gia nhưng... Nhưng rồi bi kịch lại kéo đến, mẹ cô qua đời, cha lại lấy mẹ kế... Còn có một cô em gái riêng tên là Lăng Gia Linh.

Cô em gái này thật sự tài giỏi... Cướp cha của cô! Cướp sự nuông chiều vốn có của cô! Cướp đi địa vị Đại tiểu thư của cô! Cướp hết bạn bè của cô! Ngay cả... Người cô yêu cô ta cũng cướp

Hàn Minh Viễn là người yêu của cô, nhưng lại qua lại và có quan hệ mập mờ với "em vợ" Lăng Gia Linh.

Vì sao cô biết? Chuyện này cần quay về 2 tháng trước....

[..............................................................]

Hôm nay là hôm ngày quan trọng đối với Lăng Thường Hi - Hôm nay là kỉ niệm 2 năm yêu nhau của Thường Hi và Minh Viễn.

Vừa bước xuống máy bay cảm giác của Thường Hi cực kì vui vẻ chuẩn bị ăn mừng với người mình yêu... Nhưng rồi....

Khi cô bước vào văn phòng của Minh Viễn lại nghe thấy những âm thanh khó nghe vang vọng, trái tim của Thường Hi co quắp lại cực kì đau nhói, đôi tay nhỏ nhắn đó bắt đầu run rẩy đưa lên trái tim mình. Hình như cô đang bị ảo giác? Chắc là do ảo giác thôi! Thường Hi tự nhủ rằng bản thân bị ảo giác rồi một tay mở cánh cửa bước vào. Ha?

- Chị....

Hóa đá? Thất vọng? Ngơ ngác? Ngạc nhiên? Không bây giờ phải nói đúng hơn là "Chết lặng"

Còn điều gì khó tin hơn khi người yêu của mình và cô em gái đang làm chuyện "Ân ái" ngay tại văn phòng? Ngay trước mắt mình? Thường Hi nhìn hai người họ mà cố kìm nước mắt trước khi nó trào ra.... Ồ! Món quà này quá lớn đối với cô rồi! Quá lớn rồi! Thất sự rất lớn rồi và cũng thật bất ngờ với Thường Hi a.

- Chào hai người, chơi trò gì thế?

Thường Hi mỉm cười, một nụ cười gượng gạo đầy chua xót. Gia đình? Người thân? Bạn bè? Người yêu? Địa vị? Tất cả.... Tất cả đều bị Gia Linh cướp hết!

Cô hận! Cô hận cha mình! Cô hận người đàn bà kia đã phá hoại gia đình cô! Cô hận Lăng Gia Linh! Cô hận Hàn Minh Viễn! Và cô hận cả bản thân cô

Ngu ngốc? Đúng Thường Hi quá ngu ngốc! Biết rõ Gia Linh đó là loại người như vậy, nhưng vẫn mặc kệ cho Gia Linh và Minh Viễn làm quen với nhau. Cô quá ngu ngốc rồi!

- Chị... Chị nghe em giải thích đã, truyện không phải như chị thấy đâu... Em... Em _ Gia Linh giả vờ nắm lấy tay cô, nước mắt trải dài trên khuôn mặt

- Ai nha, em gái à. Chị có nói gì đâu mà em giải thích? Em lại định nói là gì? Ừm... Em và hắn ta chỉ là bị đánh thuốc? Hay là em và hắn yêu nhau thật lòng? Ai nha, cô em gái yêu quý của chị ơi! Em muốn Minh Viễn sao? Vậy sao không nói sớm. Chị đây sẵn sàng cho em, dù sao đồ chơi chị cũng chơi chán rồi. Em gái, sài đồ thừa cũng quen rồi nhỉ?

Minh Viễn ngạc nhiên?

Gia Linh ngơ ngác?

Hai người họ không ngờ Thường Hi yếu đuối ngày nào giờ lại có thể thốt ra những lời như vậy khiến hai người họ bắt đầu hóa đá. Đồ thừa? Đã dùng qua?

Có thể thấy Thường Hi rất mạnh mẽ... Nhưng ai biết được, sau khi xoay người bỏ đi. Giọt nước mắt nó lại không tự chủ mà rơi xuống

Thường Hi yêu Minh Viễn bao nhiêu, thì cũng hận bản thân bấy nhiêu. Cô yêu đến mù quáng.

[........................________......................]

1 tháng tiếp theo

Không hiểu lí do vì sao mà hôm nay Minh Viễn lại hẹn cô ra để gặp mặt, tuy khá là khó xử nhưng cô cũng không thể từ chối được

- Thường Hi, ở đây anh cũng nói luôn. Mắt Của Gia Linh có vấn đề, em là chị gái của cô ấy... Vì vậy, em nên cho cô ấy đôi mắt của em đi _ Minh Viễn lãnh đạm nói.

- Cho? Vậy cô ta cũng nên cho tôi cái gì chứ? Hử? _ Thường Hi khinh bỉ nói

- Hừ! Cô muốn bao nhiêu tiền? Ra giá đi! _ Minh Viễn nhếch mép.

- Tiền? Haha! Đôi mắt này của Thường Hi tôi là do mẹ tôi ban cho. Nó là vô giá! Minh Viễn ! Anh đừng có mà quá đáng! Hừ _ Thường Hi nói xong liền bỏ đi

Minh Viễn nheo mắt lại nhìn cô bước đi mà đầy phẫn nộ. Tuy nhiên, sau đó cô lại đến bệnh viện xem bệnh án của Gia Linh

- Minh Viễn, xem như đây là chuyện ngu ngốc cuối cùng tôi làm cho anh cũng xem như Thường Hi tôi trả đôi mắt này lại cho Lăng gia. Nếu sau này gặp lại. Nhất định! Thường Hi tôi sẽ cho anh và cả Gia Linh SỐNG. KHÔNG. BẰNG. CHẾT!

[.........................Tiếptheo....................]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro