Chương 13 : Tôi đưa em về !!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trái tim của Cửu Tình An lạnh lại .

Cô nở một nụ cười - vô cùng dụ hoặc , nụ cười tựa đóa anh túc , làm người ta mặc dù biết sẽ gây nghiện nhưng vẫn cứ đâm đầu vào . Giang Mặc hơi ngẩn người , hắn chưa từng thấy nụ cười nào mê hoặc như vậy , còn ánh mắt của cô nữa - ánh mắt yêu tinh câu hồn đoạt phách của hắn .

Cửu Tình An một tay chạm vào lồng ngực hắn , qua lớp áo sơ mi vẫn có thể cảm nhận được lồng ngực rắn chắc của hắn - lồng ngực mà bất cứ cô gái nào cũng muốn tựa vào . Một tay còn lại đặt lên gáy hắn , kéo hắn sát lại chỗ cô .

Giang Mặc hơi giật mình , hắn không ngờ cô gái nhỏ này sẽ làm vậy . Bàn tay mềm mại , lạnh lẽo của cô chạm vào da thịt nóng rực của hắn khiến hắn sinh ra một cảm giác thoải mái khó nói . Lại gần cô , hắn lại lần nữa ngửi thấy được mùi hương hoa nhè nhẹ trên người cô , nếu hắn không nhầm thì đó là hương hoa hồng .

Cửu Tình An kéo hắn đến sát bên mình , tư thế có hơi ám muội làm mọi người trợn tròn mắt mà nhìn . Cô ghé đến tai hắn , thì thầm " Tôi quên mất không nói với Giang tiên sinh , tôi ... là một người rất hay quỵt ân tình . Vậy nên anh đòi ân tình của tôi cũng vô ích thôi ! "

Nói xong cô đẩy hắn ra , nở một nụ cười khiêu khích như nói : Bà mày thế đấy , xem mi làm gì được bà !!

Giang Mặc vừa nãy đang thoải mái hưởng thụ bàn tay mềm mại và mùi hoa hồng của Cửu Tình An thì cô bất chợt cô đẩy hắn ra . Mất đi cảm giác thoải mái , hắn sực tỉnh . Suy nghĩ duy nhất bên trong đầu của hắn bây giờ là : Cô gái này thật là một bông hồng có gai !

Mọi người chứng kiến một màn này thật không khỏi thán phục lòng can đảm của cô gái , dám đùa bỡn nam nhân kia như vậy . Nhất là đám bạn của Giang Mặc , lần đầu tiên thấy y bị đùa bỡn như vậy liền không khỏi buồn cười .

Giang Mặc đầy thích thú nhìn Cửu Tình An " Em là người đầu tiên dám đùa bỡn tôi như vậy "

Cửu Tình An cười lạnh " Vậy đây là vinh dự của tôi rồi ! "

Giang Mặc thở dài một tiếng , cuối cùng lại lên tiếng " Vừa nãy đùa em thôi ! Tôi không bao giờ ép buộc phụ nữ . Như vậy đi , để tôi đưa em về "

" Không cần ! Tôi tự có chân , tự về được " - đáp lại lời mời đầy thành ý của Giang Mặc là câu nói lạnh tanh của Cửu Tình An .

" Để tôi đưa em về , coi như là trả ơn đi ! " ( Đoạn này nghe cứ như kiểu Mặc ca mắc nợ An tỷ ấy )

" Giang tiên sinh lại quên rồi ! Tôi - là một người chuyên quỵt ân tình ! "

Giang Mặc cười , nụ cười của hắn rất đẹp , tựa mặt trời sáng giữa những ngày giông gió vậy ( ý là nụ cười đẹp có thể xua đi mọi mệt mỏi , kiểu kiểu vậy đó )

" Em nên biết , tôi là thương nhân . Một thương nhân thì không bao giờ chịu lỗ , không bao giờ để người khác quỵt nợ ! Nếu em không để tôi đưa em về thì tôi sẽ cứ mãi dây dưa với em mãi ! ... Chẳng lẽ , em cũng muốn cứ dây dưa mãi với tôi sao ? "

Cửu Tình An cũng đến bất ngờ với trình độ vô sỉ của Giang Mặc , cô im lặng không lên tiếng . Nhìn cô im lặng , hắn biết mình đã thành công .

" Mau về thôi , muộn rồi ! Em ra ngoài đợi tôi , tôi đi lấy xe ! " . Nói rồi hắn rời đi , bỏ lại đám bạn mà không nói một lời chào .

Một người bạn của Giang Mặc lên tiếng " Đúng là cái đồ trọng sắc khinh bạn "

-------

Cửu Tình An ra ngoài cửa Club đợi .

Một lúc sau , một chiếc Ferrari đen bóng , sang trọng đậu trước mặt cô . Kính xe kéo xuống , Giang Mặc nhìn cô cười " Mau lên xe ! "

Cửu Tình An định mở cửa xe đằng sau nhưng không mở được , liền nghe thấy giọng nói của Giang Mặc " Lên ghế phụ ngồi ! "

Mặc dù bực mình nhưng cô vẫn mở cửa xe đằng trước ra , lấy một lọ gì đó trong túi ra , phun vào trong xe . Giang Mặc ngửi thấy mùi của lọ kia thì biết đấy là lọ phun diệt khuẩn . Hắn hơi nghi hoặc nhìn cô gái kia

Cửu Tình An ngồi vào trong xe , kéo cửa lại , thắt dây an toàn . Thấy Giang Mặc vẫn chưa lái xe , cô chau mày , quay sang hỏi hắn " Anh không định lái xe sao ? "

" Em phun thuốc diệt khuẩn làm gì ? " - hắn càng ngày càng không đoán được cô gái nhỏ này

" Tôi có thói quen không dùng chung đồ với người khác . Cái ghế này chắc chắn có rất nhiều phụ nữ ngồi qua rồi , toàn mùi nước hoa , đồ trang điểm , có rất nhiều vi khuẩn ! Tôi sợ mắc bệnh ! "

Giang Mặc nhìn cô gái nhỏ này , lời cô nói mặc dù có lý nhưng hắn vẫn có thể thấy được trong câu nói đó , cô đang chửi hắn , nói phụ nữ bên cạnh hắn toàn người dơ bẩn

" Tôi không có thói quen để phụ nữ ngồi ghế phụ , bọn họ toàn ngồi đằng sau thôi . Em - không - cần - lo - nhiễm - bệnh ! "

Mặt của Cửu Tình An trầm lại " Ý anh là gì ? Ý anh tôi không phải phụ nữ sao ? "

Giang Mặc hơi ngẩn , sau đó hắn phá lên cười " Ý tôi là em rất đặc biệt ! Là người phụ nữ đầu tiên được ngồi ghế phụ của xe tôi ! "

" Tôi không chịu nổi cái vinh dự này ! " - nói rồi mặt cô xụ lại . Nhìn cái vẻ này của cô Giang Mặc cảm thấy thì ra cô ấy cũng có lúc đáng yêu như vậy

Hắn bắt đầu lái xe , đi về chung cư Hoàng Kim Bạch Cư .

Trên đường , Cửu Tình An tựa vào cửa xe , ngắm nhìn vẻ đẹp về đêm của thành phố . Đang yên tĩnh thì tiếng của Giang Mặc lại vang lên " Em tên gì ? "

" Cathyna " - Cửu Tình An hờ hững trả lời

" Không ! Ý tôi là tên thật ! "

" Anh hỏi làm gì ? "

" Làm quen với em "

" Tôi không muốn quen với anh "

" Em không nói thì tôi cũng vẫn điều tra ra ! "

" Thì anh cứ đi mà điều tra , hỏi tôi làm gì nữa ? "

" Bây giờ em nói hay đến lúc tôi điều tra ra cũng như nhau ! Chi bằng bây giờ nói , đỡ mất công điều tra ! "

" Tại sao bây giờ tôi phải nói ? Người mất công là anh chứ có phải tôi đâu ! "

Giang Mặc thừa nhận cứ cãi như thế này hắn không phải đối thủ của cô gái nhỏ kia . Vì vậy hắn chuyên tâm mà lái xe .

....

Khu chung cư Hoàng Kim Bạch Cư .

Chiếc xe Ferrari đen dừng lại , cửa xe mở ra , người con gái xinh đẹp kia bước xuống . Đóng cửa xe , bước đi không ngoảnh mặt lại .

Giang Mặc nhìn cô gái kia không một chút để ý tới hắn , thầm nói " Thật là một cô gái nhỏ vô tâm ! "

Nói xong hắn rút điện thoại ra , gọi cho Thẩm Hoắc Đông

" Đông ! Điều tra cho tôi một người "

Đầu điện thoại bên kia vang lên tiếng trả lời

" Ai vậy ? "

" Một cô gái tên Cathyna , khách VIP của Club Gai Hồng . Hôm nay có xuất hiện ở đấy ! "

" Được "

Tắt điện thoại , gương mặt Giang Mặc nở lên một nụ cười , ánh mắt lóe lên như thể người thợ săn đã nhắm được con mồi của mình

" Cô gái nhỏ , em không thoát khỏi tay tôi được đâu "

************************************


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sắc