The Untamed

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Tình Lệnh

(2019)

50 Episode

Lam Trạm X Ngụy Anh (Vương Nhất Bác X Tiêu Chiến)

16 năm trước, giới tu đạo đứng đầu bởi Kỳ Sơn Ôn thị hùng mạnh cùng tứ đại gia tộc tu tiên lớn là Cô Tô Lam thị, Vân Mộng Giang thị, Thanh Hà Nhiếp thị và Lan Lăng Kim thị. Đệ tử của Vân Mộng Giang thị Ngụy Vô Tiện - một người sống phóng khoáng, tùy hứng nhanh chóng kết bạn cùng Lam Vong Cơ - nhị công tử của Cô Tô Lam Thị, người luôn luôn lạnh lùng, cương trực. Trong cuộc hành tẩu, hai người đã phát hiện người đứng đầu Ôn thị là kẻ chủ mưu độc ác đứng sau hàng loạt các âm mưu sử dụng Âm Thiết để đàn áp các thế gia. Ôn thị trở thành kẻ thù chung bị các gia tộc thảo phạt và chịu thất bại trong cuộc chiến Xạ nhật chi chinh.

Tuy nhiên sau khi giành chiến thắng, các gia tộc, đứng đầu là Lan Lăng Kim thị đưa ra chính sách độc ác tận diệt với người của Ôn gia. Bất bình trước cảnh tượng đó, Ngụy Vô Tiện đã đứng ra bảo vệ hai chị em Ôn Tình, Ôn Ninh cùng một số người vô tội của Ôn gia, đưa họ lên Loạn Tán Cương sinh sống, tuyên bố với bên ngoài rời khỏi Vân Mông Giang thị, tự đi con đường riêng bị gọi là tà ma ngoại đạo tại Di Lăng với hiệu Di Lăng lão tổ. Ngụy Vô Tiện trở thành kẻ phản nghịch đối đầu với các gia tộc tu tiên và được cho là đã chết sau sự kiện Huyết tẩy Bất Dạ Thiên khi bị các đại gia tộc vây quét tấn công.

Ngụy Vô Tiện xuất hiện trở lại 16 năm sau đó tại Mạc Gia Trang sau khi được Mạc Huyền Vũ hiến xác, tiếp tục cùng Lam Vong Cơ để giải quyết một loạt bí ẩn giết người, cuối cùng tìm ra và đánh bại thủ phạm thực sự.

Ngụy Anh (Tiêu Chiến) 

Tự: Ngụy Vô Tiện

Hiệu: Di Lăng Lão tổ

Bội kiếm: Tùy tiện

Sáo: Trần tình

Gia thế: Cha là Ngụy Trường Trạch (gia phó của Vân Mộng Giang thị), mẹ là Tàng Sắc Tán Nhân (đệ tử của Bão Sơn Tán Nhân). Ban đầu là đại đệ tử của Vân Mộng Giang thị, sau này trở thành Di Lăng lão tổ.

Xếp loại dung mạo: thứ 4

Ngụy Vô Tiện sáng lập ra Ma đạo, tạo ra Triệu Âm Kỳ, Phong Tà Bàn, Âm Hổ Phù, Minh Hỏa Phù, Xả Thân Chú, Phá Ma Chú, Cộng Tình Thuật và Điểm Tinh Triệu Tương Thuật. Do cuộc sống cơ cực thời còn nhỏ, Ngụy Vô Tiện rất sợ chó. Sau khi trở thành Ma Đạo Tổ Sư, hình ảnh thường thấy của Ngụy Vô Tiện là mặc toàn đồ đen, mang theo bên mình Trần Tình đen tuyền có đính tua rua đỏ, gương mặt u ám với nụ cười lạnh lẽo. Ngụy Vô Tiện quen Lam Trạm từ thời trẻ khi đi học ở Vân Thâm Bất Tri Xứ, sau này đem lòng yêu anh.

Giới thiệu ngắn gọn: Đúng sai ở mình, khen chê do người, không bàn được mất

Lam Trạm (Vương Nhất Bác)

Tự: Lam Vong Cơ

Hiệu: Hàm Quang Quân

Bội Kiếm: Tị Trần

Đàn cổ thất huyền: cầm Vong Cơ 

Cha là Thanh Hành Quân. Lam Trạm là nhị công tử của Cô Tô Lam Thị (hay được gọi là Lam Nhị Công Tử), một trong Cô Tô Song Bích cùng anh trai Lam Hi Thần.

Từ nhỏ do hoàn cảnh gia đình, Lam Trạm đã mang một tính cách lạnh lùng, xa cách. Lớn lên dưới sự nuôi dưỡng của thúc phụ và quy tắc nghiêm ngặt của Cô Tô Lam Thị, Lam Trạm trở thành một hình mẫu có sức cuốn hút mạnh mẽ, vì vừa sở hữu bề ngoài tuấn mỹ, thanh khiết, lại nghiêm khắc, bảo thủ, giữ gìn gia quy, đồng thời bình tĩnh, không hoảng loạn trước hiểm nguy, không bỏ chạy trước hoạn nạn. Cũng như Ngụy Vô Tiện, thời trẻ Lam Trạm là một tu sĩ có tu vi và kiếm thuật xuất chúng trong thế hệ của anh, càng về sau càng xuất sắc. Lam Trạm cảm mến Ngụy Vô Tiện sau những lần hai người cùng nhau lên đường giải mã những bí mật khủng khiếp của tiên giới. Lặng lẽ yêu anh mà không nói ra.

Lam Trạm X Ngụy Anh

Cô Tô Lam Thị

Lam Hoán (Lưu Hải Khoan)

Tự: Lam Hi Thần

Hiệu: Trạch Vu Quân

Bội kiếm: Sóc Nguyệt

Ống tiêu bạch ngọc Liệt Băng

Tông chủ Cô Tô Lam thị, một trong Cô Tô Song Bích, anh trai của Lam Vong Cơ.

Xếp thứ hai trong Tam Tôn kết nghĩa cùng Nhiếp Minh Quyết và Kim Quang Dao.

Là một người ấm áp ôn nhã, thành thực ôn nhu và trung nghĩa.

Sở trường: nhìn mặt đoán tâm trạng của Lam Vong Cơ.

Lam Khải Nhân (Hoàng Tử Đằng)

Tiên sinh đáng kính của Lam thị.

"Gia môn bất hạnh, tông chủ bất lực" Thúc phụ của Lam Hi Thần và Lam Vong Cơ.

Là người nghiêm túc, bản khắc đến cứng nhắc. Vì chuyện của phụ mẫu Lam Hi Thần và Lam Vong Cơ mà trở nên đặc biệt căm ghét tà ma ngoại đạo. Có thành kiến không nhỏ với Nguỵ Vô Tiện vì tính tình tuỳ tiện, bất kham của hắn.

Lam Tư Truy (Trịnh Phồn Tinh)

Tên: Ôn Uyển, sau đổi thành Lam Nguyện

Tự: Lam Tư Truy

Tư Truy : Tư quân bất khả truy

Nghĩa : Tương tư không thể tìm

Đệ tử của Cô Tô Lam thị

Vốn là cháu trai của Ôn Ninh và Ôn Tình. Sau "Xạ Nhật chi chinh", những người thuộc Ôn thị đều bị Kim thị bắt đi làm nô dịch, ngay cả một đứa trẻ như Ôn Uyển cũng không tha. Về sau được Ngụy Vô Tiện cứu và nuôi dưỡng.

Sau khi Ngụy Vô Tiện mất tích, được Lam Vong Cơ đưa về Lam thị, đổi tên thành Lam Nguyện.

Khi ở Loạn Táng Cương, bị Bị Ngụy Vô Tiện trồng xuống đất như củ cải

Đến Vân Thâm Bất Tri Xứ, lại bị Lam Vong Cơ thả vào đàn thỏ nghe hắn đánh đàn

Là người nhẹ nhàng, cẩn trọng, thông minh sáng suốt.

Lam Cảnh Nghi (Quách Thừa)

Đệ tử của Cô Tô Lam thị.

Mặc dù thân là đệ tử của Cô Tô nhưng tính cách lại giống đệ tử Vân Mộng.

Là người nhiệt tình, ngay thẳng, đơn thuần (khẩu nghiệp) bạn thân với Lam Tư Truy và Kim Lăng.

Có tương lai làm Lam Tông Chủ đời tiếp theo

Lam Dực (Lý Nhược Đồng)

Tông chủ đời thứ ba, cũng là nữ tông chủ duy nhất trong lịch sử Cô Tô Lam thị.

Là người sáng tạo ra tuyệt học Huyền Sát Thuật của Lam thị.

Bạn thân của Bão Sơn Tán Nhân.

Vân Mộng Giang thị

Giang Phong Miên (Lục Kiếm Dân)

Tông chủ Vân Mộng Giang thị.

Cha của Giang Yếm Ly và Giang Trừng.

Ngu Tử Diên (Trương Tịnh Đồng)

Hiệu: Tử Tri Chu

Thường được gọi là Ngu phu nhân Vợ của Giang Phong Miên, mẹ của Giang Yếm Ly và Giang Trừng.

Chủ nhân ban đầu của nhẫn Tử Điện, là bạn thân của Kim phu nhân.

Giang Trừng (Uông Trác Thành)

Tự: Giang Vãn Ngâm

Hiệu: Tam Độc Thánh Thủ

Bội kiếm Tam Độc

Nhẫn/roi Tử điện

Tông chủ Vân Mộng Giang thị sau cái chết của người cha Giang Phong Miên.

Tuy là một tông chủ lạnh lùng, ác mồm ác miệng nhưng tâm tư luôn để trong lòng, một mình gánh vác cả Vân Mộng Giang thị (Một con người vô cùng tốt nhưng lại ế từ đầu đến cuối phim)

Có mối quan hệ khăng khít như anh em, cùng nhau lớn lên với Ngụy Vô Tiện; luôn bảo vệ cháu trai Kim Lăng.

Giang Yếm Ly (Tuyên Lộ)

Chị gái của Giang Trừng, sư tỷ của Ngụy Vô Tiện, vợ của Kim Tử Hiên, mẹ của Kim Lăng.

Là một người rất tốt bụng, chu đáo, là chỗ dựa tinh thần cho các em trai.

Lan Lăng Kim thị

Kim Quang Thiện (Thẩm Hiểu Hải)

Tông chủ Lan Lăng Kim thị. Cha của Kim Tử Hiên, Kim Quang Dao và Mạc Huyền Vũ. Tổ phụ của Kim Lăng.

Kim phu nhân (Hồ Tiểu Đình)

Phu nhân chính thất của Kim Quang Thiện, sinh mẫu của Kim Tử Hiên, tổ mẫu của Kim Lăng.

Bạn thân với Ngu phu nhân của Vân Mộng Giang thị nên đã định hôn ước cho Kim Tử Hiên và Giang Yếm Ly.

Kim Quang Dao (Chu Tán Cẩm)

Tên: Mạnh Dao theo họ mẹ (Mạnh Thi), sau đổi thành họ Kim theo cha.

Tên tự: Kim Quang Dao 

Hiệu: Liễm Phương Tô, Tiên Đốc 

Bội kiếm Hận Sinh

Con trai ngoài giá thú của Kim Quang Thiện, sau trở thành tông chủ của Lan Lăng Kim thị.

Đồng thời cũng trở thành người đứng đầu các gia tộc tu tiên, xưng Tiên đốc.

Trước khi được trở về Kim thị, đã gia nhập Nhiếp thị, kết nghĩa anh em với Nhiếp Minh Quyết và Lam Hi Thần.

Kim Tử Hiên (Tào Dục Thần)

Đích trưởng tử của Kim Quang Thiện, phu quân của Giang Yếm Ly, phụ thân của Kim Lăng.

Tính tình kiêu ngạo, hiếu thắng; có hôn ước với Giang Yếm Ly nhưng luôn tỏ ra ghét bỏ và xa cách với cô. Trong "Xạ Nhật chi chinh", Kim Tử Hiên nhận ra sự tốt bụng và dịu dàng của Giang Yếm Ly nên dần cảm mến cô và lộ rõ bản mặt tự vả

Biệt danh: Kim Chim Công, Kim Chích Chòe

Tần Tố (Kim Lộ Oánh)

Vợ - em gái cùng cha khác mẹ của Kim Quang Dao. Ngoài mặt mang danh con gái của Tần Thương Nghiệp - một thuộc hạ thân cận của Kim Quang Thiện.

Kim Lăng (Tất Bồi Hâm)

Tự: Kim Như Lan 

Cái tên Kim Như Lan là do trưởng bối Ngụy Vô Tiện đặt cho. Cái tên "Kim đại tiểu thư" là do Lam Cảnh Nghi đặt

Người thừa kế duy nhất của Lan Lăng Kim thị, con trai của Kim Tử Hiên và Giang Yếm Ly.

Sử dụng vũ khí là kiếm Tuế Hoa ( trước kia là kiếm của Kim Tử Hiên ) và dẫn theo linh khuyển Tiên Tử 

Là người kiêu ngạo, nóng tính nhưng bản tính tốt bụng.

Bạn thân của Lam Cảnh Nghi và Lam Tư Truy. Thường đi theo người cậu Giang Trừng.

Kim Tử Huân (Diêu Thư Hào)

Đường huynh ngang vai vế với Kim Tử Hiên.

La Thanh Dương (Vương Nghệ Phi)

Còn được gọi là Miên Miên

Đệ tử của Lan Lăng Kim thị, sau vì đứng lên nói lời công đạo cho Ngụy Vô Tiện tại Bách Hoa Yến mà tự mình ly khai khỏi Kim thị.

Kim Xiển (Lưu Dận Quân)

Đường huynh ngang vai vế với Kim Lăng, luôn bắt nạt Kim Lăng.

Thanh Hà Nhiếp thị

Nhiếp Minh Quyết (Vương Dực Chu)

Hiệu: Xích Phong Tôn

Tông chủ Thanh Hà Nhiếp thị. Đại ca trong Tam Tôn kết nghĩa với Lam Hi Thần và Kim Quang Dao

Bội đao Bá Hạ 

Là người nghiêm túc, cương trực nhưng cũng có tính khí nóng nẩy, một phần bị ảnh hưởng từ đao pháp gia truyền.

Nhiếp Hoài Tang (Kỷ Lý)

Tông chủ Thanh Hà Nhiếp thị sau cái chết của anh trai Nhiếp Minh Quyết. Được biết đến với biệt danh "Một hỏi ba không biết"(nhưng thực chất cái gì cũng biết)

Vốn là một công tử ca vô lo vô nghĩ, vì cái chết của anh trai là Nhiếp Minh Quyết mà trở nên thâm trầm, toan tính.

Bạn thân của Ngụy Vô Tiện và Giang Trừng.

Kỳ Sơn Ôn thị

Ôn Nhược Hàn (Tu Khánh) 

Người đứng đầu Kỳ Sơn Ôn thị

Cha của Ôn Húc và Ôn Triều.

Ôn Triều (Hạ Bằng)

Con thứ của Ôn Nhược Hàn

Là người kiêu ngạo, độc ác, trăng hoa.

Ôn Húc (Uông Dung)

Con trai cả của Ôn Nhược Hàn. Anh trưởng của Ôn Triều

Ôn Tình (Mạnh Tử Nghĩa)

Y sư đứng đầu của Kỳ Sơn Ôn thị, chị gái của Ôn Ninh.

Được giao nhiệm vụ tìm kiếm các mảnh của Âm thiết cho Ôn Nhược Hàn.

Số phận có phần bi thương khi bị hóa tro chỉ vì mang họ Ôn (ngày Ngụy Anh rơi xuống vực là ngày Ôn Tình bị hóa tro)

Ôn Ninh (Vu Bân)

Tự: Ôn Quỳnh Lâm

Hiệu: Quỷ Tướng quân.

Em trai của Ôn Tình. Khi còn sống là một người nhút nhát, ốm yếu, hay nói lắp.

Sau khi mất đi linh thức, được Ngụy Vô Tiện cứu trở thành Quỷ Tướng quân - cánh tay phải đắc lực của Di Lăng lão tổ.

Ôn Trục Lưu (Phùng Minh Kinh)

Hiệu: Hóa đan thủ

Cao thủ võ công, người hộ vệ của Ôn Triều.

Tuyệt chiêu: dùng tay thiêu hủy kim đan của người khác, vĩnh viễn không thể kết lại để tu tiên và trở thành người bình thường.

Vương Linh Kiều (Lô Ân Khiết)

Thị nữ, sau đó trở thành tình nhân của Ôn Triều, là người phụ nữ kiêu ngạo, đố kị.

Ôn Mão (Trương Bân)

Tổ tiên của Kỳ Sơn Ôn thị.

Ôn Tứ thúc (Duẫn Kiến Tường)

Thuộc một nhánh nhỏ của Kỳ Sơn Ôn thị.

Nghĩa Thành

Hiểu Tinh Trần (Tống Kế Dương)

Ngoại hiệu: Minh Nguyệt Thanh Phong

Bội kiếm: Sương Hoa

Thường được gọi là Đạo trưởng. Tiểu sư thúc của Ngụy Vô Tiện. Cùng Duyên Linh Đạo Nhân và Tàng Sắc Tán Nhân là ba vị đệ tử của Bão Sơn Tán Nhân xuống núi hành hiệp.

Bạn thân của Tống Lam. Hiến mắt cho chí cốt của mình là Tống Lam nên bị mù, rồi lại bị Tiết Dương lừa gạt. Về sau, khi biết được sự thật rằng kiếm của mình đã nhuốm máu người vô tội, bao gồm cả Tống Lam, Hiểu Tinh Trần suy sụp, đau đớn khôn nguôi mà tự sát, hồn phi phách tán mãi mãi.

Tiết Dương (Vương Hạo Hiên)

Tự: Tiết Thành Mỹ 

 Hiệu: Thập ác bất xá

Bội kiếm: Giáng Tai

Môn khách của Kỳ Sơn Ôn thị, giúp đỡ Ôn Nhược Hàn thu thập các mảnh của Âm thiết

Trong một lần bị kẻ thù truy sát đã được Hiểu Tinh Trần cứu. Ở lại Nghĩa Thành cùng Hiểu Tinh Trần và A Tinh, đồng thời lừa gạt Hiểu Tinh Trần giết người vô tội, sau khi Hiểu Tinh Trần chết thủ thành, giữ tàn hồn và xác của Hiểu Tinh Trần muốn luyện thành hung thi.

Ngón tay út phía bên tay trái của Tiết Dương bị gãy khi còn nhỏ.

Tống Lam (Lý Bạc Văn)

Tự: Tống Tử Sâm

Ngoại hiệu: Ngạo Tuyết Lăng Sương

Đạo trưởng tu luyện tại Bạch Tuyết Quan, bạn thân của Hiểu Tinh Trần

Bội kiếm: Phất Tuyết 

Vì Tiết Dương ghi hận Hiểu Tinh Trần, Tống Lam là bạn tốt của Hiểu Tinh Trần. Nên Tiết Dương tính kế giết hại Bạch Quyết Quán (nơi từ nhỏ lớn lên của Tống Lam), Tống Lam bị trọng thương, mù mắt được Hiểu Tinh Trần hiến mắt cho. Tại Nghĩa Thành, Tống Lam gặp lại Hiểu Tinh Trần và biết được mọi chuyện, nhưng ngay sau đó đã bị Tiết Dương hãm hại và biến thành con rối.

A Tinh (Trần Trác Tuyền)

Một thiếu nữ giả mù sống lang thang trên phố. Sau khi găp Hiểu Tinh Trần liền đi theo.

Sau này bị Tiết Dương làm cho mù thật.

OST

Vô Ky - Bài hát chủ đề phim - Tiêu Chiến & Vương Nhất Bác

Ý Nan Bình - Bài hát chủ đề Giang Yếm Ly - Ngân Lâm

Khúc Tận Trần Tình - Bài hát chủ đề Ngụy Vô Tiện - Tiêu Chiến

Bất Vong - Bài hát chủ đề Lam Vong Cơ - Vương Nhất Bác

Xích Tử - Bài hát chủ đề Ôn Ninh - Vu Bân

Hận Biệt - Bài hát chủ đề Giang Trừng - Uông Trác Thành

Bất Do - Bài hát chủ đề Lam Hi Thần - Lưu Hải Khoan

Hoang Thành Độ - Bài hát chủ đề Tiết Dương  - Châu Thâm

Bất Uổng - Bài hát nhóm - Vương Cúc

Sơ Lâm Như Hữu Tố - Bài hát chủ đề Ôn Tình - Cao Thu Tử

Cô Thành - Bài hát chủ đề Nghĩa Thành - Trần Trác Tuyền & Tôn Bá Lâm

Nhất là thiếu niên không thể bắt nạt - Bài hát chủ đề nhóm thiếu niên - Trịnh Phồn Tinh,Túy Tuyết,Tất Bồi Hâm,Quách Thừa

Vĩnh cách - Bài hát chủ đề Giang Yếm Ly & Kim Tử Hiên -  Lương Tâm Di, Dương Kỳ Dục

Đa Hận Sinh - Bài hát chủ đề nhân vật Kim Quang Dao - Chu Tinh Kiệt

The Best Speech

Trèo trăm núi, vượt ngàn sông.
Đến đường cùng, lòng người mờ mịt. 
Đúng hay sai đều là chuyện quá khứ
Tỉnh lại rồi cứ xem như một giấc mơ.
Làm sao đong đếm khen chê được mất chốn hồng trần. 
Nhiệt huyết lụi tàn, lưỡi đao lạnh.
Núi cao sông dài, lại nghe tiếng đàn. 
Trần tình chưa dứt, hoa lau dưới ánh trăng tựa như sương.
Ủ một bình sinh tử bi hoan, kính chàng thiếu niên.
Trăng sáng như xưa cớ sao lại thẫn thờ.
Chi bằng hãy tiêu sái cùng trải qua mọi sóng gió.
Cùng ngân nga một khúc nơi chân trời.

_Vô ki_

Tĩnh thất vang lên tiếng đàn xa xăm
Đàn một khúc vấn linh hồi âm đâu chẳng thấy.
Người vẫn còn hỏi sao?
Hỏi hết cuồng si của thế sự xưa nay.
Ai ở tại phương xa
Hỏi lại thế gian sao đong đếm được trắng đen của cố nhân.
Làm sao có thể quên
Lời hứa chốn Vân Thâm mà biển người sâu rộng quá
Người giờ ở nơi nào?
Vấn vương chẳng thể quên

Đối với ngươi lại không thể quên
Ở bên cạnh người
Lâu rồi không gặp, ngươi có khỏe không?

_Bất Vong_

Huyền Vũ Động cũng đã từng lấy máu rửa kiếm
Cũng từng cười đoạt lại vò rượu
Cũng từng ngạc nhiên trước cảnh đẹp
Vì lời hứa chính nghĩa, cũng đã từng cầm sáo buông bỏ kiếm
Cũng từng ôm lấy cả nhân gian

Sau một đời xuân thu
Nhân quả năm xưa đều chỉ là "nghe nói"

Thế sự có ngàn người, ngàn lời, ngàn bộ mặt
Tấm lòng son sao phải nói thành lời?

_Khúc Tận Trần Tình_

Từng thề thốt, bàn luận giang hồ, tình nghĩa vĩnh kết
Sinh tử chẳng qua là một chút chuyện xưa
Ba năm hảo hữu sánh vai, bước đến bên thiếu niên
Chém hết yêu tà, quãng đời còn lại giương cung bắn tiễn
Vì một người vào hồng trần, gảy đàn, đi xa
Lại cười hắn, lữ khách ngông cuồng, cũng dám nói cùng sinh tử
Tiếng sáo ngừng, tình chưa dứt, lấy nước sông rửa kiếm
Đời này không quên mong ước với trời cao
Nếu độc hành trong hồng trần đều vội vã đối mặt
Đường giang hồ tuy khó bước nhưng có người cùng kề vai sát cánh
Dù có gặp mưa to gió lớn, trời trăng cùng một chỗ
Đời này không uổng đã từng là thiếu niên

_Bất Uổng_

Trăng thanh gió mát, bèo nước gặp nhau một chỗ.
Sơ tâm cứu thế nên cứu giúp
Ôn nhu đối đãi sớm chiều ngọt như đường
Vận mệnh lại vô tình tàn nhẫn
Cứu giúp lục thôn vô tình lại lộ ra chân tướng giết người bi thương
Ruột gan đứt đoạn, lấy đời này báo đáp
Thiện ác lay động, người lại đắm chìm trong nghiệp chướng
Yêu nóng bỏng, hận lại lạnh buốt
Sao lại sợ trên dòng đời
Lòng từ nhân này vì mắt mù mà trở nên hoang đường
Duy chỉ có lời dối trá không thể tha thứ, sao dứt được chuyện xưa
Thương hại đổi lại xuyên tim
Đổi lấy số mệnh Hiểu Tinh Trần lầm lỡ
Được một câu : "Sai không phải tại ngươi"
Sương Hoa và Phất Tuyết song kiếm thân gánh vác hiệp nghĩa
Vẫn còn đau lòng và lạc lối trong giấc mơ
Trúc gõ như khóc thầm tại sao chết uổng phí
Không cách nào nhớ lại tòa thành cô đơn
Cớ sao chữ duyên quá khó viết, lại quá khó để tiếp tục
Từ đâu đến mà nhẹ nhàng như mây gió
Trời đất cuồn cuộc, hiện thực chấp mê hoang đường

_Cô Thành_

Đã biết vận mệnh nhiều tàn nhẫn
Không nhìn không hỏi không oán không hận
Mãi chờ đợi một người trùng sinh

Phất trần trong mắt
Tàn hồn tong tay
Hoang thành nhuốm màu chuyện xưa cũ
Ngây ngô tu luyện
Mở khóa tâm hồn
Nắm một viên kẹo đường sưởi ấm tấm thân cô độc
Liệu có thể trùng sinh, vẫn chờ đợi mỏi mòn

Ta đang chờ đợi nhân quả ấy độ hồn độ phách độ ta
Dù đã là chấp niệm khó bỏ
Đoạn tuyệt tâm ma này, liệu có tha thứ cho ta

_Hoang Thành Độ_

Không muốn nhiễm bụi trần, nhưng bụi trần chẳng do ta.
Không muốn oán thù, nhưng oán thù ai tránh được.
Không muốn dùng đao kiếm, nhưng đao kiếm chẳng phải do ta
Không muốn che mắt, nhưng che mắt rồi cũng sẽ có nhân quả

Sợ rằng từ khi bắt đầu đã là sai
Mặc cho yêu hận cho trời cao định đoạt

Đêm đến gió lạnh, giật sạch hết thịnh suy của giang hồ
Chỉ là người xưa đã không còn

_Bất Do_

Càng muốn giải thích, càng không biết nói gì, hoàn toàn trống rỗng
Kín khẽ biết bao, nặng nề biết bao, bỏ qua nỗi lòng
Bôi nhọ cả đời, lưu danh thiên sử lạnh lẽo
Bao nhiêu lời dối trá, bao nhiêu lời tự giễu, mệnh trời vội vã

_Đa hận sinh_

Chuyện cũ khó lòng xem như gió thoảng mây bay
Non nước xa xôi, Liên Hoa Ổ còn có người đang ngóng trông
Mấy lần đứng trước đình ngỡ như giấc mộng
Kiếm lạnh gió sắc, ai vẫn còn một mình ôm ấp
Chỉ còn sót lại biển máu và bóng người cô liêu.
Ngàn vạn căm hận khi xưa giờ đây đã hóa hư không
Máu đen trời đất nhuộm sắc hồng
Lời từ biệt trên môi, có lời chẳng thể nói ra
Giăng tơ thành kén tự trói trong ngàn lớp buộc
Chẳng thể nào giải bày hận xưa sớm chẳng còn
Đành mặc kệ tro lạnh theo gió tan
Như sương mai nhanh đến lại chóng rời
Tử Điện vô tình cũng cảm thấy đau
Tam Độc lạnh băng khó lòng đưa tiễn.
Chỉ là ý thu đang nồng đậm mà thôi.

_Hận Biệt_

Nguyện chấp bút kí gửi cố nhân Vân Mộng
Tâm nguyện khó quên, cười hỏi trời xanh
Quay đầu lại chẳng ngờ đã qua bao năm
Không ly không biệt, không ưu không oán
Còn có thể nghe được một tiếng "A Tiện"
Cảnh đẹp dễ đổi, cố nhân khó tìm
Tâm nguyện khó quên hoen ố từ lâu
Làm sao trở về thời khắc bên cạnh người áo tím xưa
Không hối không hận không sinh không diệt
Nước mắt hòa thành một lời giải đáp

_Ý Nan Bình_

Năm tháng tuổi xuân ngắn như lời than thở
Trong phút chốc kịch tàn, người tan
Ai liệu được nhân quả loạn, tạo hóa trêu ngươi
Cùng Kì Đạo trở thành đường cùng vĩnh biệt thế gian
Đau đớn đến Hoàng Tuyền cũng nhìn không thấu
Kiếp này quan tâm đến nhau sao nỡ chia ly
Phàm trần một đoạn cáo biệt, kiếp sao ta lại bên nhau
Số mệnh không như ý nguyện, nhớ nhung chưa từng dứt
Nước mắt cô đơn, trời đố kị hồng nhan
Chán ghét biệt ly nhưng lại nếm nỗi sầu ly tán
Di ngôn ngàn lời, lại chẳng thể nói hết

_Vĩnh cách_

Không sợ trở thành kẻ địch của cả thế gian
Chỉ cần một ánh mắt, một cái gật đầu của người
Vượt qua tất cả sự phân tranh
Vĩnh viễn ở bên cạnh người
Tâm như một đứa trẻ đơn thuần
Nào sợ thân thể mang đầy vết thương
Dùng hơi tàn để phấn đấu vì người, không phải mình
Bao nhiêu gió tuyết, bao nhiêu cố nhân, bao lần kiên định
Trong chuyến hành trình hoạn nạn, viết nên yêu hận không hối tiếc

_Xích Tử_

Xưa nay ân oán luôn rõ ràng
Duy chỉ không đành lòng nghe lời người tương trợ mổ đan
Từng hành y chữa bệnh, tất cả đều như bèo trôi trên nước
Sau cánh cửa đèn mờ ảo, lòng trắc ẩn không nơi nương tựa
Đã từng muốn cứu giúp nhân thế bằng cả tấm lòng
Mang cùng họ kia liền mang trên mình ác danh

_Sơ Lâm Như Hữu Tố_

Bạch y trong tuyết, không màng sinh tử
Liền dùng kiếm chỉ bách quỷ đi đầu thai
Tri kỉ khác đường, nhật nguyệt soi chiếu
Nhất là thiếu niên không thể bắt nạt

_Nhất là thiếu niên không thể bắt nạt_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro