Ma Cà Rồng - Phần 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jacob nghĩ rằng, trong lịch sử của tất cả những buổi sáng hôm sau, thì đây chắc chắn là một trong những ngày tồi tệ nhất. Hắn chưa bao giờ trải qua buổi sáng của ngày hôm sau, nhưng hắn đã có một ý tưởng vui vẻ về việc buổi sáng đó sẽ trông như thế nào khi hắn cuối cùng cũng có thể chìm vào giấc ngủ vào đêm qua. Trong suy nghĩ của hắn về buổi sáng đó có sự vuốt ve âu yếm, có sự trao nhau những lời nói ngọt ngào, và có lẽ nếu hắn thức dậy đúng giờ, thì hắn sẽ có bữa tối ở trên giường.

Nhưng không. Thay vào đó là người cha mất trí của hắn lại xuất hiện ở cổng trước trong bộ đồ tuxedo, và đứng bên cạnh mấy tên hàng xóm mất trí.

Và hắn nghe được tiếng lách cách của ổ khóa.

"Cha đang làm gì ở đây vậy?" hắn càu nhàu và quay về phía cha mình. "Và vì cái lý do quái gì mà cha lại mặc như thế?"

"Tay thám tử tư vừa mới đưa thông tin về con mà hắn mới thu thập được vào tối nay. Ta đang trên đường đến một lễ từ thiện với mẹ con, nhưng cả hai chúng ta đều quyết định rằng chuyện của con nên được ưu tiên trước."

"Vậy, giờ bà ấy ở chỗ quái nào?" Jacob kéo chiếc khăn tắm lên khi cha hắn phát ra một tiếng ho không đồng tình.

"Bà ấy đang đợi trên trực thăng bên ngoài thị trấn. Đi nào, Jacob, chúng ta sắp trễ buổi lễ này rồi."

Ồ, thì ra là vậy. "Nhìn này, con đánh giá cao sự quan tâm của hai người, và nếu như lúc này con không cảm thấy phát bực với cha, thì con đã đi chào mẹ và an ủi bà ấy rằng con vẫn ổn và xin lỗi vì đã không nói gì với hai người mà đã bỏ đi vào mấy năm trước. Nhưng hãy để con làm rõ một điều. Cuộc sống của con ở đây. Đây chính là cách con sống, và con thích nó. Còn vị ma cà rồng kia? Đó là người con yêu, và nếu cha không thích, vậy thì tệ thật. Con đã tìm ra được con đường cho chính mình, và em ấy là một phần trong đó. Và cha đã làm tổn thương em ấy. Bây giờ con sẽ đi vào trong đó và cố gắng sửa chữa những gì mà ba người đã gây ra, còn bây giờ, không ai trong số các người được vui vẻ chào đón ở ngôi nhà này cả," hắn chĩa ánh nhìn chán ghét của mình vào cha mình trước khi quay qua Tim và George. George khẽ kêu và Tim ôm cậu bằng cánh tay của mình, đưa cậu trở lại nhà của họ và trao cho cậu một chút cảm giác hài lòng nho nhỏ.

Cúi người xuống, hắn nâng bức tượng phân chó giả kia lên, và bỏ qua hơi thở hổn hển đầy phẫn nộ của cha mình. Lấy chìa khóa, hắn mở cửa, và nhanh chóng đóng cửa lại, và sau đó khóa cửa lại lần nữa. Bây giờ thì không còn thứ gì có thể can thiệp họ được nữa rồi.

Bây giờ phải đi tìm Ben. Hắn biết được Ben ở đâu khá dễ dàng khi hắn cẩn trọng đi vào phòng ngủ chính. Trên giường, Ben đang cuộn tròn dưới tấm chăn bông.

"Chìa khóa dự phòng," cậu tỏ vẻ ngu ngốc nói, trước khi Jacob có thể có bất kỳ cơ hội nào để lên tiếng. "Tôi quên mất là tôi đã chỉ cho cậu thấy nó ở chỗ nào."

"Ben," Jacob thì thầm, ngồi xuống giường và ngập ngừng vén mấy lọn tóc lòa xòa trước mắt cậu ra.

"Đi đi, Jacob," Ben nhìn hắn.

"Không." Tên ma cà rồng ngu ngốc này. Nhìn Jacob giống như thể sẽ từ bỏ sao? Không phải kiếp này. Hắn đứng dậy và quan sát gương mặt Ben đang nhăn nhúm một chút trước khi cậu trùm mền lại, và sau đó hắn liền nhào đến.

"Oái!" Ben kêu lên the thé khi hắn đè lên nửa thân trên của cậu. "Cậu đang làm cái quái gì vậy?!"

"Xử lý em," Jacob tự mãn nói với cậu, nắm lấy cổ tay của cậu và ghìm chúng trên đầu Ben trước khi ranh mãnh mỉm cười với cậu. "Nhìn này, có rất nhiều trên thế giới này thường tiêu tốn phần lớn thời gian của họ để làm những chuyện ngu ngốc. Và anh là một trong số họ. Tuy nhiên, vào lúc này, anh muốn gửi lời cảm ơn tới cha anh và những người hàng xóm," rồi hắn dừng lại, cúi xuống cho đến khi mũi của họ gần như chạm vào nhau chỉ để chắc chắn rằng Ben hoàn toàn chú ý vào hắn, "và em."

"Tôi biết," Ben kiềm chế, và lộ ra vẻ mặt đau khổ.

"Không, nhìn này, em không hiểu," Jacob nói với cậu, bỏ cổ tay của cậu ra và trượt xuống cho đến khi hắn nằm bên cạnh Ben. "Em nghĩ rằng anh ở đây vì mấy đồng tiền ngu ngốc mà Tim và George đã đưa cho anh. Điều này không hoàn toàn đúng, bởi vì anh đã trả chúng lại rồi. Và tuy cha anh hơi lẩn thẩn, nhưng lòng tự trọng của anh cũng quá lớn để có thể thuê người trả thù ông ấy. Bên cạnh đó, dù gì thì ông ấy cũng quá chậm hiểu để có thể hiểu được nó."

"Cậu không yêu tôi."

"Vì thế quái nào mà em lại nghĩ thế?" Jacob kéo lấy mấy sợi tóc của Ben và cau mày.

"Vì cậu không yêu tôi," Ben nhún vai. "Ổn thôi, tôi hiểu mà. Cậu không cần phải tiếp tục làm vừa lòng tôi đâu."

Và ổn thôi, có lẽ điều này sẽ khiến cậu điên tiết một chút. "Em là đồ ngốc."

"Cái gì?" Ben giật mình nói.

"Dĩ nhiên là anh yêu em. Cái gì sao, em nghĩ là anh sẽ ngủ với tất cả những ai cho anh thuê phòng và ăn cơm à?"

"N – Nhưng," Ben nói cà lăm với vẻ không chắc chắn.

"Không, nhìn anh này, Ben." Jacob kéo mặt Ben về phía mình, và sau đó khẽ bóp hai má của Ben lại. "Bây giờ, em sẽ lặp lại theo anh, được không?"

"Cái gì?"

"Không, lặp lại," Jacob cười. "Tôi là một tên ma cà rồng xuất sắc."

"Điều này thật là ngu ngốc."

"Lặp lại."

"Tôi," Ben thở dài, trước khi lầm bầm. "là một tên ma cà rồng xuất sắc."

"Tốt. Bây giờ, 'Bất kỳ chàng trai nào cũng đều may mắn khi có được tôi, vì tôi khá là hấp dẫn.' "

"Anh đùa phải không. Anh bị mù à?"

"Lặp lại." Jacob cố chấp.

"Bất kỳ chàng trai nào cũng đều may mắn khi có được tôi, vì tôi khá là hấp dẫn," Ben nói nhanh trước khi nâng mày lên nhìn Jacob.

" 'Và Jacob yêu tôi, vì tôi là một chàng trai tốt bụng, dễ thương và ngọt ngào. Thật chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi Jacob yêu một người quyến rũ như tôi, bởi vì, hãy đối mặt với sự thật đi, tôi thực sự rất nóng bỏng. Thêm vào đó, tôi cũng có một vết bớt dễ thương ở trên mông trông giống như là - -"

"Im đi," Ben cố nói và không thể không cười khúc khích khi cậu đẩy Jacob mặt Jacob ra. "Em sẽ không nhắc lại điều đó đâu."

Jacob mỉm cười, tóm lấy eo Ben và kéo cậu lại gần. "Được thôi," hắn bằng lòng. "Vậy chúng ta làm đi."

"Nhưng," Ben cố gắng can thiệp, trông cậu lúc này rất dễ thương, xinh đẹp và ngập ngừng. Có đáng ngạc nhiên không khi Jacob không thể ngừng nhéo mũi cậu và khiến cậu phải kêu lên the thé?

"Không nhưng nhị gì cả. Anh yêu em, và anh sẽ mãi nói anh yêu em cho đến khi em tin nó thì thôi."

Ben im lặng một lúc lâu, và Jacob sợ rằng hắn đã quá nhanh và quá cứng rắn khi ép buộc cậu. Cuối cùng, Ben cũng trao cho hắn một nụ cười dễ dao động. "Em cũng yêu anh."

Mỉm cười, Jacob cúi xuống và trao cho cậu một nụ hôn.

Kết thúc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro