07

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

7 . Thượng kế

Hai người thành công dìu Cao San San xuống căn tin , trực giác mách bảo rằng đây là chốn an toàn nhất . Gọi một ly chanh nóng , Dương Tùng Thanh lên tiếng gọi " Dậy đi " .

Cao San San mừng rỡ mở mắt ra lo sợ nhìn xung quanh . Người quản căn tin vẫn rất tập trung xem tivi , lại nhìn dáng vẻ bà mập mạp phúc hậu cô mới dám can đảm thở ra một hơi dài rồi nói nho nhỏ .

" Cảm ơn hai anh đã cứu em ! "

Lúc nãy trong thời điểm ngọn nến trước gió , thời điểm Cao San San vẫn đang cầu cứu Alice , thời điểm cô tuyệt vọng nhất đưa mắt nhìn khắp mọi người chơi ở lớp học . Dương Tùng Thanh không rõ ý tự nhịp nhịp ngón tay lên mặt bàn không một tiếng động . Cao San San lóe lên ánh sáng hi vọng tập trung nơi anh , chỉ thấy ngón tay trỏ thẳng đứng của anh đột nhiên nằm xuống mặt bàn .

Cao San San vừa lo sợ vừa mừng rỡ , biết rằng ngoài cách này ra sẽ không còn cách nào khác cứu mình . Nếu mạng cô định sẵn sẽ chết , chi bằng thử còn hơn không . Cô dồn toàn tâm huyết vô lực ngã ra nền lớp học lạnh lẽo , cơ thể đập mạnh xuống đất đau đớn thấu xương nhưng cắn răng nhịn . Hai mắt nhắm nghiền xin thời gian trôi mau , cuối cùng mọi thứ diễn ra thuận lợi .

Cô nhận nước chanh uống một ngụm trấn tĩnh bản thân , sau đó nói .

" Em ... Em phát hiện bà ta chính là người chết ... Những vết thâm trên mặt không phải là tàn nhang mà là vết hoen tử thi . Lúc bà ta đến gần bàn học của em , trên tay bà ta có chi chít những vết như vậy , vành móng tay chuyển tím , nướu và lợi cũng tương đồng ."

" Em không cố ý phá đám mọi người ... Chỉ vì em quá sợ hãi . Người đàn ông kia mới chết ban sáng , trước mặt có một xác chết biết đi biết nói , em rất sợ ... Em xin lỗi . "

Dương Tùng Thanh nhẹ giọng
" Không cần xin lỗi , chúng ta đều là người bình thường , ai cũng sợ cả . "

Anh không phải người hùng , cũng không phải người chơi lão làng bình tâm lặng sóng . Nhưng anh không đủ nhẫn tâm nhìn một con người chết trước mặt mình . Dấu tay là thủ pháp tạm thời , quyết định thực hiện hay không do chính Cao San San làm chủ . Không ai bắt buộc cô phải làm theo để đổi lấy mạng sống .

Kim Hy Thành lắng nghe bên cạnh từ đầu đến cuối , góp thêm manh mối
" Nét chữ của bà ta rất cứng , những con chữ cần có độ cong đều bị đứt quãng không ghi được . Âm vực của bà ta rất cứng và thâm trầm , nói không rõ chữ . "

" Vẫn xin một lần nữa cảm ơn các anh ạ ! Nếu có may mắn sống sót , em xin được gặp các anh để hậu tạ ."

Dương Tùng Thanh than thở
" Không cần đâu cô nhóc , chúng tôi còn chả biết mình có ra khỏi được hay không ,em đừng làm trọng đại như vậy ."

" Không đâu ạ ! Em tin người tốt sẽ được ơn trên chở che , các anh sẽ bình an vô sự . "

Anh nhìn về Kim Hy Thành " Bây giờ chúng ta có nên trở về lớp học không ? "

" Không muốn , bây giờ nhân cơ hội bà ta còn ở trên lớp học chúng ta lẻn vào phòng hiệu trưởng của bà ta xem thông tin đi , được cái gì hay cái đó . "

" Nhưng lỡ cúp tiết vi phạm quy tắc tử vong thì sao ? "

Kim Hy Thành rất tỉnh táo nhướng mày " Ồ , không thử sao biết . Xưa giờ độ may mắn của tôi rất cao , giác quan và kĩ năng phán đoán rất tốt . Không thì anh ở lại cùng cô ấy tôi đi rồi báo tin sau ."

" Vậy thì nhanh thôi , trước khi bà ta trở lại ."

Bọn họ cược tất cả niềm tin vào linh cảm của Kim Hy Thành , thống nhất đến phòng hiệu trưởng . Cao San San thấy hai người chuẩn bị đi thì lo sợ lắm , cô cũng muốn đi theo trợ giúp nhưng Kim Hy Thành đã ngăn cản . Cô chỉ mới vượt qua cú sốc nên ở lại đây để ổn thỏa lại , ai biết được khi cô đi theo lỡ có tình huống gì nguy hiểm ai có thể cứu cô một lần nữa ?

🍓🍓🍓

Dọc đường đi rất vắng , hầu hết các lớp học đều đang trong tiết , duy chỉ có ở đây hai dân chơi cúp tiết . Bọn họ đi rất nhanh , vì quá khẩn trương nên trong lòng luôn cảm thấy thấp thỏm như ai đó đang đi theo mình .

Văn phòng vắng vẻ không một ai lui tới , nội thất sang trọng mới tinh . Những chiếc cúp danh dự trao tặng cho bà ta và những danh hiệu cao quý thuộc về ngôi trường này . Hương nước hoa nồng nặc gay mũi khiến hai người họ có chút thở không thông .

Kim Hy Thành cẩn thẩn khép kín cửa phòng, bịt mũi chống lại mùi hương nước hoa khó chịu .

Bọn họ cẩn thận và rất khẽ khàng tìm từng học tủ và ngăn bàn , danh sách lớp . Nhưng quái lạ , người con gái trong lớp học 12A1 không hề có bất kỳ thông tin nào , như thể cô là tinh thể bốc hơi khỏi thế giới này . Họ đã dành cả tiếng ở đây để rồi tốn công vô ích

Bọn họ thất vọng mò về căn tin . Cao San San vẫn ở đó , hiện tại vẻ mặt cô đã có phần tươi tắn hơn , thấy hai người đi về không có bất trắc gì cô lộ rõ vui mừng ân cần hỏi han .

" Hai anh về thật nhanh là tốt rồi , có tìm được gì không ạ ? "

Dương Tùng Thanh thất vọng lắc đầu " Chúng tôi tốn công vô ích rồi , thật sự chẳng có gì cả . Thế giới phó bản này thật quá ác , mọi chi tiết quan trọng đều bị che mờ triệt để , mọi sự hiện diện của nhân vật chủ chốt đều bị thế lực thần bí nào làm mờ sự tồn tại ."

Kim Hy Thành lạnh lùng day mi tâm " Có lẽ cũng không quá ác , phó bản này quá dễ nên nếu tìm được một thông tin cơ bản thì toàn bộ tin tức còn lại đều sẽ bị khai phá . Hiện rõ chờ người đến đọc khác gì cho không . Nó phải có cách để phù hợp với chỉ tiêu thế giới này ."

Cao San San mang nét thành khẩn , cùng nêu rõ quan điểm bản thân
" Em không tự tin bản thân mình thông minh nhưng có thể cô ấy đã chết vì những kẻ thủ ác giết hại . Những bộ phim học đường ngoài đời vốn có nhiều mô típ na ná như vậy ."

" Nói đến mô típ này thì thường liên quan đến trả thù ... Vậy có lẽ cô ấy đang trả thù đó . Chúng ta đến đây có thể giúp cô ây trả thù nhanh hơn ? Không , khoan đã , nếu chúng ta giúp cô ấy trả thù thì tại sao người đàn ông kia lại chết ? "

Kim Hy Thành ngửa cổ lên trời, thở dài một hơi .
" Hắn ta chọc đúng quy tắc tử vong ."

Dương Tùng Thanh suy nghĩ lại một lược diễn biến trước đó " Đánh nhau với NPC , ồn áo trong ký túc xá ? Ồ , đúng vậy , ông bảo vệ hôm qua vừa đưa chúng ta đến đã nói rõ không được làm ồn trong ký túc xá ."

" Không . Hôm qua tôi đã quan sát ,có lẽ hắn ta va trúng bàn của cô gái vắng mặt , và làm rách vở của cô ấy khi dùng nó đánh nam sinh . Sáng nay chúng ta cùng nhau xem vở , 1 trong số những cuốn vở của cô ấy đã biến mất . Tổng cộng 16 cuốn , hiện tại chỉ còn 15 . "

" Hai anh à , hai anh đang ngồi ở chỗ rất nguy hiểm đó " Cao San San hơi rén , lo thay cho hai người họ .

🍓🍓🍓

Hai người im lặng , Cao San San mệt mỏi ngủ gục trên bàn . Không muốn ảnh hưởng đến cô nhóc họ đi đến một chiếc bàn gần đó .

Đột nhiên Kim Hy Thành hỏi
" Mấy buổi tối anh ngủ được không ?"

" Lần đầu đến hơi bồn chồn một xíu . Hôm sau rất ổn , tôi không mẫn cảm với việc ngủ xa nhà ."

" Tôi nhắm mắt là thế nhưng chẳng thể nào ngủ được . Đêm hôm đó và cả đêm thứ hai cũng vậy . Tôi thức trắng và hoàn toàn thanh tỉnh , nhưng gần nửa đêm lại buồn ngủ cực độ , dù có mở mắt như nào cũng không nhướng lên nổi . Anh có cảm giác giống như là ngoại lực tác động đến không ?"

" Lúc tiếng chuông gió leng keng là sự xuất hiện của người vắng mặt , cô ta đến giết Tạ Sơn ? Phó bản ép buộc chúng ta ngủ để không phải chứng kiến điều đó chăng ? "

" Tôi cảm thấy nghi vấn chúng ta liệu có nên nghe lời NPC 100% hay không ? Tại sao lại không được đi lại vào buổi tối ? Buổi tối có gì đó nguy hiểm đến mức không được ra ngoài sao ? Tôi nghĩ nếu ra ngoài có lẽ sẽ để lộ gì đó nên NPC không muốn chúng ta ra . "

Dương Tùng Thanh đến phục độ chiến của thanh niên hệ nhạc thuật . Chắc hồi xưa cậu ta đam mê mạo hiểm nhưng cha mẹ ép học thanh nhạc đây mà .

" Máu liều cậu nhiều hơn máu não . Tôi khuyên cậu quý mạng chút thì hơn , ngày thứ hai thôi mà ! "

Gương mặt tinh xảo của y thoáng dịu xuống thật ngoan ngoãn , nét hiểu chuyện thật cuốn hút , đôi mắt thoáng nhìn xuống nền gạch rồi lại nói .

" Tôi sẽ thức đêm nay để quan sát . Nếu thấy thật sự ổn thì sẽ lập tức động thủ ."

" Cậu thật trâu bò ! "

🍓🍓🍓

Thời gian sớm phút chốc trôi qua , đám người chơi trong phòng học cũng đã nhanh chóng được thả tự do ra ngoài . Bọn họ thậm thượt ảo não kêu ca rằng vốn đã tốt nghiệp 8 đời nhưng vào ải cũng không thoát được . 90 phút ngồi học 2 tiết toán đầu cứ như trong hầm băng , lạnh từ đầu tới cẳng .

Ai bảo cô giáo như mẹ hiền ? Haha , rõ ràng ở đây cô giáo như mẹ mìn ấy . Ánh mắt quỷ quyệt đó chẳng khác gì hai quả bom nguyên tử thu nhỏ .

Alice có phút chốc hoài nghi về hai người Kim Hy Thành và Dương Tùng Thanh khi nãy dìu Cao San San ra ngoài đến cả tiếng vẫn chưa về . Không phải bọn họ chết hết rồi chứ ?

Trịnh Vĩnh lạnh lùng phán xét cô ta .
" Dù có chết thì liên quan gì tới chúng ta ? Chẳng phải chúng ta lại biết thêm được một quy tắc tử vong sao ? "

" Chỉ là có hơi mất hy vọng . Người chơi lần đầu vào phó bản không hồ nháo hoảng loạn , lại có thể bình tĩnh giao tiếp tìm tòi manh mối , không phải rất có tố chất sao ? Nếu có thể đào tạo bọn họ và nhập đội thì chúng ta sẽ nhanh chóng lên màn trung cấp , không cần phải chơi mà sơ cấp nữa."

" Bị ngoại hình làm cho mờ mắt . Nhìn hai đứa nó như hai con gà bị cúm mà đơ mặt thôi chứ chả phải bình tĩnh đâu mà tố với chả chất . "

Nét mặt anh ta hoạch họe vì nản nói tiếp .
" Cả cái phó bản này trông đứa nào cũng ngu , lại có thật nhiều con gái . Phiền phức , manh mối nhân vật hữu ích thì bị che mờ , như shit vậy " .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro