<< just keep breathing >>

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

em thở như thường ngày nhưng giờ mới hao tổn cố gắng làm sao.

em thở, gấp gáp, nôn nóng chờ đợi cơn đau nơi cảm xúc sẽ giảm đi phần nào qua những nhịp thở của em. em thở, cố gắng duy trì bản thân đã vụn vỡ từ bao giờ, ước ao từng giây phút của cuộc đời em sẽ kéo dài cùng năm tháng, cùng nỗi đau thay vì nhanh chóng dừng lại, hóa thành một dấu chấm đen tối bé nhỏ.

em nên thở, vì thở là cách duy nhất em có thể làm.

em nên thở để kéo dài cuộc sống, kéo dài hi vọng, ít nhất là cứu em khỏi tử thần và không khiến đôi mắt mẹ em ngập niềm thống khổ.

em tiếp tục thở, ôm ngực cầu xin rằng em cố gắng hô hấp sẽ có người đến giúp em, mong thời gian trôi nhanh hơn trong tư tưởng và mong đám suy nghĩ xấu xí dần phai đi trong em.

làm sao để thở khi thế giới này bóp nghẹn cổ em, khiến em muốn tức tưởi mà chết với hiện thực thô tục, đen xịt đầy âm u của nó. nó như khối thịt thừa chèn giữa phổi và tim em, nặng trịch, âm ỉ đau, càng ngày càng phồng to như thể muốn làm gãy cả xương sườn và lúc thì nghẹn ứ trên cổ họng.

em cố để thở. nhưng nỗi đau đâm thẳng vào khối óc, đau đến điếng người, sau đó rớt xuống và lại đè nặn lên tim em, tồi tệ đến quên cả thở. thân người em nhói lên từng hồi, cơn đau kì lạ chạy đi khắp cơ thể và em nhắm nghiền mắt lại.

em thở ra khi mí mắt nặng những nước, nấc lên một tiếng rồi vỡ ra. em khóc để em có thể tiếp tục thở, em khóc để cơn nhói vơi dần. tự hỏi vì cớ gì tất thảy tổn thương bản thân em quá nhiều. em khóc to hơn, ướt cả gối và sưng vù hai con mắt. miệng em méo đi. tiếng rên rỉ, rồi tiếng òa khóc càng to hơn. em vẫn cố gắng để tiếp tục thở.


có lắm chuyện khó khăn diễn ra và lòng bạn nếu đã quá đau, làm ơn hãy thở, làm ơn giữ hơi thở và hít thở thật sâu. mình luôn ở đây để lắng nghe, đừng ngại nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro