Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi lúc thích một người thực ra không nhất thiết phải bắt buộc được cùng người đó thành một đôi mà chỉ cần dùng thân phận bạn bè nhìn họ hạnh phúc là đủ... Win nghĩ kĩ rồi, em sẽ không gượng ép chính mình nữa, tình cảm nếu đã quyết định không nói em sẽ đem nó chôn thật kĩ tận đáy tim không ai thấy, p'Bright của em cũng sẽ không khó xử vì em... Hơi đau nhưng biết sao khi tim đặt nơi anh dù sao cũng chỉ cần anh vui vẻ là đủ?...

Win cứng đầu lắm, em đã hứa sẽ không lộ ra khác thường nữa, em ấy trở về ban đầu, họ sẽ vẫn là anh em được không? Là em ích kỉ muốn ở bên anh lâu thêm ngày nào hay ngày đó vì có anh ở đó em sẽ vĩnh viễn an tâm...

----

" Win, tối nay em có muốn qua nhà anh chơi game với anh không hả em? "

Bright quay qua nhìn Win rủ em qua nhà anh chơi sau khi kết thúc lịch trình hôm nay của cả hai kết thúc. 

" Được hả anh? Còn bạn gái anh thì sao ạ? Dù sao phim anh em mình đóng cũng... nếu em cùng anh gần nhau vậy không hay lắm, hay thôi vậy ạ? "

Em thật sự rất muốn đi nhưng biết sao đây, em chỉ muốn anh hạnh phúc bên người anh yêu là em đã mãn nguyện, em không muốn chen vào đó, trái tim của em rất nhỏ không chịu được chật trội của 3 người, trái tim anh cũng chỉ dành cho chị ấy không có chỗ cho em được...

" À, cái này em không cần bận tâm đâu, anh và cô ấy chia tay rồi, cũng được gần nửa năm rồi, cô ấy cũng sắp có người yêu mới nên em đừng lo"

Bright hờ hững kể lại việc chia tay dường như anh đã chán nản với mối quan hệ ghò bó ấy quá lâu đến khi được gỡ bỏ lại là giải thoát cho cả hai người họ, cũng là để anh làm rõ cảm xúc trong anh hiện tại cho em... Mờ ảo như giăng đầy sương mù nhưng ngày một ít dần lộ ra thứ tơ hồng vấn vướng nơi tâm can nối đến Win, mặt trời nhỏ của anh...

" À, em xin lỗi, giờ anh mới kể nên em mới biết anh cùng chị ấy chia tay, anh đừng buồn nhé, có gì em vẫn là em anh mà, anh có thể kể tất cả với em nha anh"

Em quay nửa mặt về phía anh, em không hề biết em diễn rất giỏi, giỏi đến mức nụ cười trên khuôn mặt cong hoàn hảo như con dao vô hình đâm lên tim anh... 

----

Khoảnh khắc em ấy cười với anh, anh biết mình hiểu rõ rồi, thứ cảm xúc ngổn ngang kia là gì rồi... Là tình yêu vượt ngoài tầm kiểm soát... Là thứ tình cảm vượt qua rào cản giới tính với em anh chưa bao giờ dám nghĩ tới sẽ rơi vào... Là nhịp đập con tim, là nỗi đau, là ngọt ngào chỉ trao riêng em ấy...

----

" Vậy em tối đến chơi nhé em?"

" Được ạ"

----

Bright đưa Win về cùng ngay sau khi kết thúc lịch trình, 

Cả hai chơi hôm đó rất khuya, em thua còn bị anh trêu đăng story IG dù em ngăn đến mấy khiến fan hét ầm vì cả hai hôm ấy nhưng họ cũng sẽ không biết ngày hôm đó tâm tư của hai vị kia bộc lộ hết cho nhau...

Khi chơi một lát xong Win dường như bắt đầu thấy đói, em hỏi anh liệu có đồ ăn không vì đây là lần đầu em đến nhà anh, em nghĩ anh chắc sẽ không có mất, nếu không em sẽ gắng nhịn vậy, đói một chút nhưng được ở cạnh anh cả đêm chơi với nhau là đủ...

Nhưng điều em không ngờ anh lại ôm một đống đồ ăn vặt em thích cho em, tất cả đều là những thứ em thích, không sai một thứ...trước sự ngạc nhiên của em

---

" Win, anh mua vậy liệu thiếu không em? Hay anh gọi thêm đồ nhé em? "

Bright hồi hộp nhìn Win ăn, bao năm nay chưa bao giờ anh có cảm giác hồi hộp tới vậy, anh sợ anh mua nhầm sẽ làm nhóc anh yêu này không no nhưng vẫn cố ăn cho anh vui...

" Không mà anh, em rất thích luôn á, sao anh biết em thích ăn mấy loại này vậy anh?"

Win vô tư hỏi anh, khi ăn em dường như sẽ buông bỏ toàn bộ cảnh giác mà bỏ qua nét mặt người đối diện em hiện tại ngập ngừng thế nào,

"Vì đặt em nơi đầu tim nên anh mới nhớ từng chút một đó em..."

Bright nhẹ nhàng nói ra câu đó với em, nhìn em hiện tại anh không kìm được tình cảm của mình, thực ra anh vốn hiểu rõ tình cảm của anh bắt đầu từ bao giờ chỉ là anh giả vờ như không biết, như thể bản thân không thích em mà đó chỉ là tình anh em bình thường nhưng giữ mãi sao đây?  Mang trong tim lâu không nói sẽ càng nặng chữ tình để trào ra ngoài bất thình lình một khắc nào đó chính anh cũng không kiểm soát nổi...

"Anh nói gì vậy ạ... Anh..."

Win ấp úng sợ bản thân nghe nhầm mà hỏi lại anh

" Vì anh đặt em nơi đầu tim anh Win à, anh đặt hết tình cảm của nơi mình cho em em à, anh thích em rất nhiều, bao lâu chính anh cũng không rõ, là ngày nụ cười của em hướng về phía anh? Là ngày em bước đến kéo anh khỏi vực sâu? Là ngày anh cùng em đá bóng tháng trước? Có lẽ lâu hơn thế mất em à, có thể từ lần gặp đầu tiên anh đã thích em nhiều hơn anh nghĩ... Vậy nên em có thể cho anh một cơ hội không em?"

Bright nghiêm túc thật rồi, anh muốn nghiêm túc với tình cảm của mình, muốn cho em biết em quan trọng với anh thế nào...

" Nhưng em..."

Win do sự, em sợ sẽ hủy hoại sự nghiệp anh, nhỡ đâu anh còn tình cảm với bạn gái cũ nhưng không rõ nên nhầm tưởng sang em?

" Em không cần trả lời vội đâu Win, anh sẽ đợi em được không? Anh biết em cũng có tình cảm với anh đúng không em? Em có thể cho anh cơ hội được không em? "

  Bright rất sợ em từ chối mình, anh không thể hình dung nếu anh không có em anh sẽ trở thành gì đây?...              

" Không cần đâu anh, em đồng ý mà, cơ hội này em mới phải là người vui chứ anh..."

Win vội vàng đồng ý anh, em sợ lắm, ít nhất nếu đây là giấc mơ thì hãy để cho em có một kết thúc đẹp bên anh được không ông trời? Một lần duy nhất ích kỉ muốn anh của em được không?....

----

Bright nhìn em dường như sắp khóc mà ôm chặt em vào lòng vỗ về, đứa nhóc mang cả tâm can của anh lúc này như đứa trẻ sà vào lòng anh liền dường như cố kìm mà nước mắt vẫn chảy khiến anh rất xót

" Khóc đi em, em đừng cố giữ vậy được không em? Đừng lúc nào cũng cố quá mức khiến bản thân thiệt được không em? Anh ở đây với em mà,... Anh sẽ luôn ở ngay đây..."

Win gạt nước mắt đi rồi đẩy anh ra, em sẽ không khóc, em có chính kiến riêng của mình, em là bản thể duy nhất và có mạnh mẽ của riêng em kể cả lúc yếu đuối nhất...

" Không sao đâu anh, em ổn mà anh, em không khóc mà, anh biết em đâu yếu đuối vậy chứ, cho dù anh có trêu em như vậy cũng sẽ không khiến em khóc đâu anh..."

Bright ngỡ ngàng nhìn em, anh ôm chặt em về phía mình, anh sẽ không buông em cũng như em không buông đoạn tình cảm với anh xuống.

" Không phải đâu em, là anh yêu em, là anh ích kỉ muốn em là của anh, là anh ích kỉ muốn được làm người yêu em, anh cũng chia tay rồi là do em không để ý nên không chú ý nửa năm nay mà, anh thật sự thích em, chỉ thích mình Metawin em..."

" Thật sao anh? Anh không hối hận chứ?"

" Sẽ không, cả đời này sẽ không hối hận cũng không buông tay em đâu Metawin..."

----

Trên đời có những người gặp nhau do duyên phận không ngờ trước lại may mắn cùng nhau đi đến hết đời này.

Vì chỉ có anh là ngoại lệ của em

Vì chỉ riêng em là ngoại lệ của anh

Ngoại lệ của nhau suốt quãng đời còn lại nắm tay không rời...

****Xin lỗi vì dạo này tui bận quá không ra chương mới, giờ đăng bù mấy bà nè, chúc mn đọc vui vẻ nhé, vote cho tui có động lực viết tiếp đc không mấy bà***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro