Phiên ngoại 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bright hai tay run run chấp lại để lên gối cúi gầm mặt trước phòng cấp cứu. Mồ hôi nhễ nhại khắp người vì lo lắng cho em nằm bên trong. Về khuya trời càng thêm lạnh, nhưng trong lòng hắn cứ như bị thiêu đốt, lòng nóng bừng bừng nhộn nhạo khắp người.

Hai ông bà Vachi đã đến đây, thấy dáng vẻ của thằng con trai mình cũng không nói nhiều chỉ lại xoa xoa tấm lưng to lớn an ủi. Ông Opas và Gavin vừa đến, hai người trên người còn hẳn đồ ngủ chưa kịp thay, vì nhà cách khá xa bệnh viện khiến ông càn gấp gáp hơn bao giờ hết.

"Win vào phòng lâu chưa con?" Ông Opas ngó ngó cánh cửa kính dày cộm.

"Em ấy vào đó cũng được hơn ba mươi phút rồi ạ." Giọng nói khàn khàn thiều nước được toát ra, dáng vẻ bồn chồn càng được bộc lộ. Thời gian càng trôi qua tim hắn càng nặng nề, mỗi một phút giây như hàng tạ tấn đè lên trái tim hắn, nó nghẽn lại nặng trịch.

Bright vừa nói dứt câu, cánh của kính dày cộm được một y bác sĩ đẩy ra, cả nhà xông xáo chắn trước mặt vị bác sĩ. Đồng thanh ý hỏi người bên trong thế nào rồi?

"Omega vè bé đều an toàn, chỉ có bé còn hơi yếu ngày nên sẽ được nằm lòng kính, hai ngày sau sẽ đưa bé ra ngoài. Omega sẽ được đưa đến phòng hồi sức, hết thuốc mê sẽ tỉnh ngay." Vị bác sĩ tháo khẩu trang kèm mũ y tế gật nhẹ đầu chào hỏi.

"A....Cảm ơn bác sĩ nhiều lắm ạ." Ông Vachi đưa tay ra bắt lấy tay vị bác sĩ được đích thân ông tìm kiếm.

"Đây là nghĩa vụ của chúng tôi!"

Win phía sau nằm trên băng ca được đẩy ra bên ngoài, Bright liền nhanh mắt ngước nhìn bé nhỏ của mình. Gương mặt Win xanh xao không còn giọt máu khiến hắn xót không thôi. Trên tay em cắm ống truyền nước biển do mất sức quá nhiều. Mái tóc nhễ nhại mồ hôi.

Do Win ở phòng hồi sức, hắn và người nhà không được vào bên trong. Mọi người vì thế đã đi theo bác sĩ đến trước cửa phòng em bé, nơi có tấm kính bên ngoài có thể nhìn thấy bên trong mà chiêm ngưỡng vẻ đẹp của thiên thần nhỏ. Còn hắn chỉ đứng nhìn chăm chăm qua tấm kính dọc ở giữa cửa gỗ phòng Win được đưa vào.

Lấp ló sao tấm kính mờ đục là bé nhỏ của hắn đang nằm nhắm tịt mắt trên giường. Bé nhỏ nằm im ắng đến đáng sợ, chỉ có chiếc bụng đã nhỏ đi so với vài tiếng trước phập phồng đều đặn. Bright im lặng nhìn omega của hắn, lòng ngực nhẹ nhõm đi nhiều phần. Lời nói ngập ngừng run rẩy của Win trước khi vào phòng mổ cứ vang đi vang lại trong tâm trí hắn, là một khoảng khắc chắc chắn cả đời này hắn sẽ nhớ mãi, khắc sâu trong tìm thức.

Gavin từ phòng sơ sinh đi đến xem tình hình của Bright như nào vì không thấy hắn đi theo mọi người. Từ xa anh đã thấy Bright một dáng tiều tụy dựa vào cửa ngó qua tấm kính. So với một tổng tài ngời ngời khí chất trên thương trường với Bright giờ đây như hai con người riêng biệt. Cảm thấy rất ấm lòng thay cho em trai của mình.

"Này cậu không định xem mặt con mình à?" Gavin đi đến cạnh, cũng tranh thủ liếc mắt xem bên trong như thế nào.

Bright vẫn một mực im lặng, ngó vào bên trong.

"Haizzz Win ổn rồi! Cậu đi xem thằng bé như nào đi, làm ba gì mà tồi thế?!" 

Bright nghe xong liền nhanh mặt quay sang nhìn hắn, ánh mắt khó chịu làm Gavin cũng một chút hạ giọng.

"À.....Ý tôi không phải thế! Cậu nghĩ xem, thằng bé chắc sẽ buồn lắm vì ba nó chẳng ngó ngàng gì tới nó mà. Win cũng ổn rồi, cậu đến xem mặt thằng bé một cái!"

Hắn một lần nữa nhìn vào trong, suy nghĩ một chút không nói lời nào mà đến trước cửa phòng sơ sinh.

"Thằng bé nằm ở giường thứ ba." Gavin chỉ vào lồng kính có chứa một sinh linh vừa mới chào đời, nằm im ắng trong lồng ngủ.

Bright lần đầu gặp con là thứ cảm giác gì nhỉ? Mới đầu là thiên liêng chăng? Một đứa bé nhỏ nhắn như thế này, sau này sẽ cất tiếng gọi hắn là daddy, chạy nhảy khắp nơi rồi sau đó lại đi học, lớn lên làm việc cùng hắn...là sinh linh nhỏ từ tình yêu của Bright và Win, được hai người nuôi dưỡng, chăm sóc, bảo vệ......Thật thần kì.

Nhìn một hồi Bright lại cảm thấy trong rất kì lạ. Rõ Win rất trắng, hắn thì không đến nổi đen mà, sao lại sinh ra một cục đỏ hỏn, có vài nơi còn tím lè cả ra??? Còn cái con mắt sưng húp kia là sao? Mắt Win trong rất to mà? Cái miệng cũng đỡ đi, dù sao cũng trông khá giống hắn.

"Này thấy thế nào?" Gavin thấy hắn trầm tư nhìn đứa bé liền tò mò hỏi.

"Xấu."

"...."

"Nhưng mà do Win sinh nên tạm chấp nhận." 

"..." Gavin cạn lời nhìn thằng em rể rất... của mình, con của nó vừa mới sinh mà nó chê xấu????





Ngày hôm sau Win đã được chuyển sang phòng hậu sản. Hắn có thể vào ở cạnh em đến ngày xuất viện rồi. Bright đêm qua chạy về dinh thự tắm táp và lấy một số đồ dành cho Wat rồi đến đây, vừa lúc bác sĩ thông báo Win chuyển phòng nên lập tức đi vào bên trong. Hắn quăng túi đồ lên sofa ở góc phòng, chạy đến ôm đầu Win hôn hôn tới tấp.

"Này...Đau em." Giọng khàn khàn của Win nâng lên, khiến hắn giật mình đẩy ra. 

"Nhớ em quá đi mất...." hắn không kìm được lại cúi người xuống hôn một cái.

"Bé cũng nhớ anh.. Bé đau nữa...." Win nhớ lại kí ức chuyển dạ của mình, liền một mạch làm nũng với hắn. Ôm ngang bụng Bright dụi dụi đầu hít hà mùi pheramone quen thuộc.

"Anh xin lỗi bé....anh không làm cho bé có em nữa đâu." Hắn xoa xoa đầu nhỏ của Win.

Một lực đẩy cửa đi vào, con người chững chạc của Taeji cùng một cậu trai vẻ ngoài nghiêm túc với cặp kính đen quen thuộc.

"Này này có khách đến thăm!" Taeji với giỏ trái cây đặt trên bàn, liếc mắt nhìn hắn. Hận thù hồi trước anh đây còn nhớ rất rõ!

"Chào phó chủ tịch và Win ạ." Jake vẫn thái độ cũ, cung kính cúi đầu chào hắn.

"Này anh à ~ giờ anh là người của em rồi, không cần kêu hắn như sếp nữa đâu." Taeji xoay sang ôm eo jake làm nũng. 

Hai người này cũng thật hài hước, bọn họ đều nhìn Win như là bạch nguyệt quang của đời mình. Hai alpha cùng chung chí hướng như thế, sau lại cùng chung một giường.

Miệng Bright giật giật như muốn chửi. Đối với tên alpha họ Kim kia từ nhỏ đến lớn hắn vẫn không thể ưa nổi. Ngắm nghía bé nhỏ của hắn hồi bé hắn đã không vui rồi, lớn lên lại thủ đoạn cướp mất trợ lí hắn tâm đắc nhất. Giờ lại bày show ân ân ái ái chọc tức hắn.

"Hai người đi thăm Win hay là đi show hẹn hò?" 

"Này đừng có mà ghen tỵ với hạnh phúc của người khác nhé!" Taeji lập tức phản bác, làm sao khi hắn vẫn còn đang ôm người khác trong tay mà có thể nói anh như thế?

"Này, hai người từ bé cứ chí chóe nhau mãi thôi!" Win sau khi được hắn đút cho ngụm nước, cơ miệng cùng cuốn họng đã khỏe trở lại.

Lúc sau, cánh cửa lại một lần nữa bật mở. Cặp đôi trẻ tuổi ngời ngời khí chất bước vào. Một cao ráo, một nhỏ nhắn đáng yêu so với người bên cạnh. Nani cùng với một chiếc xe nôi đi vào, Dew bên cạnh đưa tay choàng lấy eo Nani từ từ tiến vào.

Dew và Nani biết nhau từ đám cưới của Bright và Win.  Dew trên cương vị là phù rể, còn Nani là khách dự tiệc từ lời mời của Gavin. Tình cờ hai người giao lưu với nhau trong một căn phòng ở khách sạn tổ chức đám cưới của Bright và Win ngày hôm đó. Từ đêm đó, tên bác sĩ lầm lì như Dew liền mê đắm người ta mà bám riết. Với tính tình điềm tĩnh, cố gắng tán đổ Nani khiến Nani ấn tượng sau đậm với tên cùng tuổi này.

"Đông đủ thế?" Dew lên tiếng chào hỏi trước.

"Ừ, cái tên Taeji này vẫn chưa chịu về nè." Bright thấy tên bạn thân mình, hắn gật đầu chào hỏi một cái.

"Ey ey, anh bạn tôi đến đây là thăm Win chứ không có thăm anh." 

 Bọn họ đều biết nhau, sau khi Bright và Win cưới nhau, đã vô số lần cả đám tụ tập vui vẻ. Dần dà đều xem nhau như bạn thân, mọi cư xử, phép lịch sự cơ bản đều bỏ ra sau đầu cả rồi.

Win sau khi có Bright bên cạnh liền có tất cả!







----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Xin lỗi vì ra chậm=))) Ba toi đi du lịch xong ôm máy đi mất, khiến toi chơi vơi=) Còn vài chap nữa end ngoại truyện, sau đó tui sẽ suy nghĩ có nên viết tiếp của Sarawat và Tine hong=)

(Cái dụ chê con xấu là có thiệc đó mấy ní, chiều nay toi nghe mẹ kể hồi đó ba toi chê anh hai toi xâu=))))















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro