6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Win cố đợi cho tới thứ Tư tuần sau để gọi điện, nhưng cậu chưa bao giờ là một người kiên nhẫn cả. Vậy nên vào chiều ngày thứ Hai, cậu quay số Astrolence Pizza và cắn bút khi nghe tiếng điện thoại bíp bíp.

"Xin chào, Astrolence Pizza đây"

"Bright, chào anh. Là Win đây" Cậu thở ra một hơi nặng nhọc

"Win! Tôi không ngờ đấy, cậu luôn gọi vào thứ Tư mà"

Win cười toét miệng. Cậu ước Bright có thể nhìn thấy, Win hay được nghe nói là cậu có nụ cười sát thủ. "Tôi đổi ý rồi. Mong là anh sẽ không phiền."

"Không, không hề"

"Tôi không làm phiền anh làm việc chứ?" Win nhấn mạnh.

"Buôn bán bây giờ chậm lắm. Và nếu như cậu đặt hàng thì đấy chính là công việc rồi"

"Ồ, phải rồi. Vậy thì tôi sẽ ăn một pepperoni cỡ nhỏ. Tôi nghe nói là...à thì, hôm trước tôi có nói chuyện với Gigie."

"Con bé có kể rồi," Bright ngừng lại, "Đôi khi thì cô ấy hơi... quá khích. Vậy nên nếu cô ấy có nói gì thì cũng đừng quan tâm quá nhé? Nhân là gì?"

"Ồ, vâng," Tim Win trĩu lại đôi chút. Đây là cách Bright nói với cậu rằng anh không hề hứng thú sao? "Tôi ăn xúc xích, không ớt và có olive"

"Tôi tưởng cậu nói là mình đã đổi ý rồi?" Bright đùa.

"Được rồi," Win khịt mũi, "Cho tôi thêm hành và phô-mai nhé. Cả bánh mỳ que nữa"

"Được rồi. Của cậu là 250 baht. Nửa giờ nữa sẽ có bánh. Cậu biết rồi đấy"

"Vâng," Trong vài tuần qua, Win đã đặt nhiều pizza hơn bốn năm. Cậu lo là mình sẽ phát phì nếu không chia pizza cho Dew và những người khác ăn cùng.

Sau giây lát, Bright lên tiếng:

"Pizza của cậu sẽ tới nơi sớm thôi. Nói chuyện sau nhé"

Win chớp mắt trước lời từ biệt chóng vánh ấy.

"Oh, được thôi"

Cậu dập máy trong sự bối rối. Cậu đã tưởng rằng cuộc nói chuyện này sẽ dẫn tới một thứ gì đó.

Nhưng khi bánh pizza được chuyển tới, cậu đã hiểu ra: ngay đó, viết trên nắp hộp là tên của Bright và số điện thoại, "Gọi cho tôi sau 6h nhé?" được viết loằng ngoằng.

Tim cậu đập rộn ràng khi lục tìm chiếc điện thoại và lưu số của Bright vào danh bạ. Cậu nhìn nó chằm chằm một lúc lâu, không dám tin vào mắt mình nữa. Cậu muốn điện cho anh ngay. Nhưng rồi cậu liếc lên đồng hồ – vẫn còn sáu tiếng nữa. Chết tiệt.

Cả chiều hôm đó cậu chính xác là chẳng làm được gì xất. Bụng cậu quá bận rộn với việc vặn xoắn để có thể tập trung vào thứ khác. Đã nhiều tháng rồi kể từ khi cậu có một buổi hẹn tử tế. Gần đây, cậu lại quay trở về thói quen tiệc tùng cũ, và dù chuyện đó có vui cỡ nào thì cậu cũng muốn tìm một thứ chắc chắn hơn. Đứa em trai của cậu đã đang có một mối quan hệ dài lâu hơn cậu rồi. Và cậu không thể phủ nhận việc mình ghen tị cỡ nào trước tình cảm mà Dew và Nani dành cho nhau. Cậu muốn cái đó. Cậu luôn muốn thứ tình cảm ấy và đây là lần đầu tiên cậu tự thú nhận với chính bản thân mình.

Nếu Bright rủ cậu đi chơi... Cậu sẽ phải làm gì trong một buổi hẹn đây? Nên mặc gì? Không phải vải tweed-dù cậu có thích nó tới cỡ nào, cậu đồng tình với Nani là nó khiến cậu già và chững chạc hơn cậu muốn. Cậu tưởng tượng ra tủ quần áo của mình. Hay là quần jeans? Áo phông? Một chiếc sơ-mi cởi cúc thật đẹp?

Cậu lo nhiều tới mức thời điểm sáu giờ đến trước khi cậu kịp chuẩn bị xong. Cậu vẫn chưa nghĩ ra sẽ phải nói gì. Xong năm phút từ dày vò bản thân thì cậu quyết định sẽ tự ứng biến. Gọi điện, cậu chờ đợi khi tiếng chuông reo lên.

Và Bright bắt máy trong chưa đầy hai giây. "Xin chào?"

"Bright! Là Win đây"

"Win à. Mừng là cậu đã gọi. Tôi không chắc là cậu sẽ làm thế"

Win bật cười. "Sao tôi từ chối được chứ"

"Phải, à thì...tôi muốn hỏi là liệu trưa thứ Tư này cậu có rảnh để đi ăn trưa không. Cậu có thể qua cửa hàng rồi đích thân lấy pizza của mình"

Vậy ra không phải là một cuộc hẹn à. Win thở sâu.

Rồi Bright nói tiếp, "Nếu cậu đến lúc một giờ thì có thể ăn trưa cùng tôi luôn. Chúng ta có thể...cùng ăn pizza..."

Vậy là hẹn hò rồi. Tim Win đập như sấm rền trong lồng ngực. "Có chứ. Nghe ổn đấy. Vậy một giờ gặp nhé"

"Vâng. Gặp cậu sau"

"Vậy nhé"

Win ngắt máy và đặt điện thoại xuống. Rồi cậu tức khắc cầm nó lên để nhắn cho Nani. Cậu sẽ cần một chiến lược cụ thể cho tủ quần áo của mình đấy.

—-

Hehe chúc mừng năm mới nha mọi ngườii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro