End.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Dazai, đừng tự sát nữa được không?"

"Em biết đáp án mà" hắn cười khẽ

"Đối với em điều này quá đau khổ, Dazai ạ" em mếu máo. Em biết anh tìm không thấy lý do đáng giá để sống trên thế giới này, cũng tìm không ra thứ khiến anh thấy bớt nhàm chán, anh là người thông minh, chỉ cần nhìn qua một lần là biết rõ. Có thể suy nghĩ của anh là đúng, có thể cái chết đối với anh chính là kết cục tốt nhất. Nhưng anh ơi, em không muốn anh chết đi, em không muốn anh rời khỏi em, muốn nhìn thấy dáng vẻ anh mỗi ngày, muốn thấy anh cười, muốn thấy anh suy tư, muốn cùng anh làm những việc chúng ta vẫn chưa thể làm...

"Ngoan, đừng khóc, anh không đem giấy để lau nước mắt cho em đâu." hắn dịu dàng dùng đầu ngón tay gạt nước mắt em đi.

"Vâng.. là em yêu cầu ích kỷ rồi..."

𝓚𝓪𝓷𝓮𝓱

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro