Thượng uý, chào!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Kết thúc kì huấn luyện và điều chỉnh gene chẳng biết thứ bao nhiêu, cả nhóm Chó Săn mệt rã kéo nhau ăn trưa ở ngoài.

Mỗi lần phẫu thuật định kì họ đều khá mệt - người thì khoẻ, nhưng tâm mệt, không ai muốn ở lại đặc khu cả. Nhất là Teruko, cô nàng ghét cay ghét đắng cái mùi thuốc sát trùng và bàn mổ trắng nhách, chộp được cơ hội là phủi mông thẳng đi hóng gió cho bay mùi, không cần suy nghĩ.

Họ ăn trưa ở quán quen. Trừ bỏ Tachihara và đội trưởng, những người còn lại đều tụ một chỗ. Đội phó Teruko hiên ngang bước vào đầu tiên, kế đến là Tecchou, cuối cùng là Jouno Saigiku với những bước chân thong thả.

Nắng chang chang tán xạ qua cửa kính trong suốt, truyền lại nhiệt năng ấm nóng trên làn da. Cửa chưa kịp đóng, Jouno đã nghiêng đầu về phía một bàn ba người trong góc.

Nhịp tim khác lạ này...

Có người nhận ra bọn họ.

Anh nghe tiếng khúc khích cố đè thấp của một cô con gái: "Kìa kìa, ai kìa. [Tên] ơi, ngẩng đầu lên."

Có người khác vừa cười vừa ngâm, giọng cũng không nhỏ: "Sơn hữu mộc hề mộc hữu chi." *

(*) Sơn hữu mộc hề mộc hữu chi,

Tâm duyệt quân hề quân bất tri.

Nghĩa là "Núi có cây cây lại có cành. Lòng mến chàng mà chàng chẳng hay" _ trích "Việt Nhân Ca".

Người duy nhất giữ im lặng là người có nhịp tim nhanh bất thường. Cô gái im lặng một hồi, rầu rĩ thở dài: "Bé cái giọng thôi."

Sau đó có ai không nhịn được, phụt cười thành tiếng.

Vì ba người ngồi trong góc nên không có ai chú ý đến. Hơn nữa cũng chẳng có tên bất lịch sự nào vô duyên vô cớ đi nghe trộm cuộc trò chuyện thân mật của ba thiếu nữ. Tất nhiên, Jouno Saigiku thuộc diện bất đắc dĩ thôi - lấy thính giác của anh ta muốn không nghe được cũng khó.

Jouno đi đến bàn của mình, ngồi xuống bên cạnh Teruko. Anh ta gọi món, cuộc trò chuyện bí mật kia vẫn tiếp tục.

"Bé giọng làm gì? EQ như crush của bồ í, dù có bật remix 999 đoá hồng trước mặt người ta người ta cũng không hiểu đâu." Nói gì đến ẩn dụ văn vẻ.

Nghĩ đến tính tình của người nào đó, Jouno Saigiku thầm tán thành.

"Mà nói trước, lát nữa crush bồ gọi món xong là tớ đi đó, tớ không có ở lại đâu."

"... có tin tớ kiện bồ tội công kích cá nhân quân nhân tại ngũ không?"

Một giọng khác hỏi chen: "Ủa, tại sao vậy?"

Người hoạt ngôn nhất uống một ngụm nước ép, thanh giọng kể: "Nozomi em không biết, lần trước chị đi ăn với [Tên] cũng gặp người ta, đúng là cảnh tượng cả đời khó quên. Từ thuở cha-sinh-mẹ-đẻ chị chưa từng thấy ai tưới nước dừa lên bún đậu, ăn mắm ruốc với khoai môn, chị sốc đến không còn lời nào diễn tả. Thế mà [Tên] nhà chúng ta còn bảo là đáng yêu cơ."

"..."

Mắm ruốc với khoai môn?

Cậu ta đã đến nông nỗi này rồi cơ à?

.

2.

Suehiro Tecchou đứng dậy đi gọi món.

Sau khi cậu ta đi, tầm nhìn thoáng đãng hẳn. Đầu buổi trưa, quán ăn vãn người, sau khi cặp vợ chồng già gần cửa ra về, cũng chỉ còn hai bàn khách. Theo phản xạ nghề nghiệp, đội phó Teruko nhàn nhã liếc quanh xem có gì khả nghi, bỗng ánh nhìn dừng lại ở một góc.

"Kia là [Tên] à? Cùng với chị em nhà Kimura."

Jouno nghe vậy nhướng mày.

"Quân y, cảnh sát điều tra và trinh sát hình sự rủ nhau đi ăn trưa?" Còn có nửa đội quân cảnh Chó Săn ở đây, quán cơm này nặng vía quá nhỉ?

Thông qua vài lời ít ỏi Okura Teruko, Jouno Saigiku cũng xác định được danh tính của ba người họ. Cô gái nghĩ quẩn thích Suehiro Tecchou kia là [Họ] [Tên], quân y, tốt nghiệp một năm rưỡi, quân hàm bậc Thượng uý. Còn người hoạt ngôn hay đùa là Kimura Tsunari, trinh sát hình sự. Cô em gái Kimura Nozomi là cảnh sát điều tra.

Teruko liếc về phía bàn nọ thêm một cái, chạm mắt với [Tên] đang ngồi đối diện họ, nhận được một nụ cười chào hỏi. Cô ấy nheo mắt, hừ hừ: "Chẳng hiểu [Họ] [Tên] nghĩ gì mà lại đi thích tên ngốc kia được."

Jouno hơi mỉm cười. Tuy Teruko nói vậy, nhưng từ bên ngoài nhìn vào cũng không thể nói bạn và Suehiro Tecchou không hợp nhau. Quân cảnh và quân y, còn tổ hợp nào xứng đôi hơn nữa?

Huống hồ, bạn quả thực rất xuất sắc, ra trường với quân hàm Trung uý, một năm rưỡi đặc cách thăng làm Thượng uý, bộ não khoa học tài tình, nghiêm túc trong công việc, tận tuỵ với nhân dân. Nói đến tính cống hiến cũng hoàn toàn không thua kém Suehiro Tecchou được mệnh danh là kiếm sĩ mạnh nhất Chó Săn. Ở phương diện tính cách lại hiền lành thành thật, có lòng khoan dung. Cái nết hai người lại chẳng hợp nhau quá đi chứ?

Nhiều người trong quân doanh cảm thấy thuyền này có thể đẩy, nhưng có lẽ do hiệu ứng "trai lớp khác vs trai lớp mình", thân là đồng đội, Okura Teruko vẫn không hiểu nổi, sao lại có người nghĩ quẩn đến độ thầm mến Suehiro Tecchou?

Trừ bỏ chỉ số võ lực cao, thật sự không thấy tên kia có điểm tốt nào đáng cân nhắc ở phương diện yêu đương nữa.

...lẽ nào cái bạn nhìn trúng là khuôn mặt?

"Đương nhiên phải là phẩm cách thanh cao, tài đức vẹn toàn của bậc quân tử rồi."

Chẳng biết cô nàng trinh sát hình sự chạy sang bàn họ ngồi tự lúc nào, vui vẻ giải đáp nghi hoặc của Đội phó. Hoá ra Suehiro Tecchou bền kia cuối cùng cũng thấy người quen, đang dừng lại chào hỏi. Có điều hai chị em song sinh, cô chị thì chạy sang đây, cô em gái thì bấm điện thoại quyết tâm làm không khí, thành ra người Tecchou trò chuyện cùng thực tế chỉ có [Tên].

Kimura Tsunari chống cằm híp mắt, nhìn ánh mặt trời rọi qua cửa sổ, màu nắng vàng nhuộm nâu mái tóc bạn, cả hàng mi rung động khe khẽ khi ngước trông chàng thanh niên trước mặt.

Kể cả đứng trước người trong lòng, cảm giác bạn đem đến cho người khác vẫn nhẹ nhàng, thong thả như mặt hồ xuân mát mẻ, không một chút sóng ngầm hỗn loạn.

Tiếng tim đập nhanh, nhưng kiên định, trong sáng, đầy tín nhiệm. Tựa như tình yêu của bạn.

Ánh nhìn đội phó Chó Săn lia sang cô nàng trinh sát hình sự: "Heh, đánh yểm trợ khá đấy."

Kimura Tsunari cười tít mắt: "Quá khen quá khen."

Trên bàn chẳng biết từ khi nào nhiều ra một đống hạt dưa, cô nàng ấy vui vẻ mời Teruko cùng Jouno ăn thử, đội phó kiêu ngạo nâng cằm, liếc cũng không thèm liếc, Jouno Saigiku lại mỉm cười nhận lấy.

.

3.

Sau khi chào hỏi xong, Suehiro Tecchou trở lại bàn, chỉ để thấy chỗ ngồi của mình đã bị chiếm mất rồi.

Kimura Tsunari vẫy vẫy tay: "Chào nha Suehiro-kun, tôi mượn chỗ một chút, nếu Suehiro-kun không ngại thì sang kia ngồi tạm ha." Vừa nói vừa vui vẻ lột hạt dưa cho Okura Teruko. Jouno Saigiku trước sau như một, chỉ cười không nói.

Suehiro Tecchou cảm giác bầu không khí có gì đó là lạ, chỉ là không biết lạ chỗ nào. Nhưng xét thấy đồng đội mình đều không có ý kiến với yêu cầu của Kimura, anh chàng tốt tính đồng ý. "À, được rồi."

Bạn đang gắp đậu Hà Lan cho Kimura Nozomi thì nghe tiếng bước chân dừng ở bên cạnh. Hoá ra là chàng thanh niên vừa mới rời đi đã quay lại, bộ dạng như một chú cún bị đuổi ra khỏi nhà.

"Tôi có thể ngồi ở đây được không?"

"?"

Bạn vô thức nhìn sang Kimura Tsunari và Okura Teruko. Nhận được cái vẫy tay hăng hái của cô nàng, lòng thầm thở dài một tiếng.

"Tất nhiên rồi, Suehiro-san."

Kimura Nozomi ngậm đũa, ngó nghiêng qua lại giữa hai người, sau đó tiếp tục vùi đầu ăn. Giải quyết xong xuôi bữa trưa cũng mau chóng bỏ của chạy lấy người: "Tớ sang đó hầu chuyện nữ vương điện hạ đây. Hai người thong thả."

Và cuối cùng chỉ còn bạn và Suehiro Tecchou nhìn nhau.

"..."

Có lẽ điểm tốt hiếm hoi của việc crush EQ thấp là bất kể bạn bè trêu chọc trắng trợn thế nào cũng sẽ không bị phát hiện. Trước tình huống xấu hổ thế này, Suehiro Tecchou vẫn không hề thấy có gì không đúng, thản nhiên bưng khay ngồi xuống trước mặt bạn, nói: "Cảm ơn vì bữa cơm." rồi cặm cụi ăn.

Một lần nữa, bạn chỉ biết thở dài, ngồi gặm dưa leo mát lạnh.

Khoảng lặng im chừng như kéo dài đằng đẵng. Bạn cũng thất thần gặm hết nửa đĩa dưa leo, bỗng dưng lại thấy một bát đầy đậu nành luộc đã tách vỏ đẩy đến trước mặt. Bạn sửng sốt ngước lên, phát hiện ánh nhìn thẳng thắn không giấu diếm của Tecchou.

Nghiêm túc như thể giục bạn nhận lấy.

"Protein."

Nghiêm túc, mà quá thể đáng yêu.

Bạn không thể kiềm được nụ cười, chia cho anh chàng một phần rồi nhận lấy phần còn lại. Tâm trạng tức thì tốt hơn cả thời tiết ngoài kia.

"Cảm ơn nhé."

Chẳng biết Tecchou nghe ai nói bạn ăn chay nhỉ?

Đậu nành từng viên nho nhỏ đáng yêu, bạn gắp một hạt cho vào miệng, nếm thử.

Quái, rõ ràng là luộc muối, sao lại ngọt thế này?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro