Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Dẫu biết rằng người con trai tóc nâu kia chẳng ở đây, nhưng tâm tình của gã lại dao động trong những phút thư thả mà tìm kiếm hình bóng đấy dưới dòng sông xanh thẳm đang trôi nhẹ theo dòng chảy. Chỉ mong trong phút giây đấy có thể gặp được hắn ta, được thấy gã thấp hơn cả bản thân mình rồi thu lại những gì trước mắt bật cười thành tiếng. Cười cho thật đã, vì đã để Chuuya đây ở lại nơi này, chỉ một mình, cô đơn và lẻ loi trong thế giới lạ lẫm.

 Cũng thật trớ trêu khi một quản lí của Cảng Mafia đang thầm thương một nhân viên của cơ quan thám tử vũ trang. Hệt như câu chuyện hài được thêu dệt lên bằng cách hợm hĩnh và chanh chua. Gã biết phải nói là hiểu rõ ràng, đây là thứ cảm tình cấm kị của nhân loại, một cái bẫy khôn khéo dụ dỗ con mồi béo bở. Rồi nó sẽ chết trong cái bẫy đầy ngọt ngào mà không biết rằng tử thần đang kề lưỡi hái lên cổ của mình.

 Đôi mắt xanh nay thật âm u, như bầu trời đầy bão tố. Ánh chiều tà chiếu lên mặt gã, phản phất hình ảnh của cậu thiếu niên đang chìm trong những suy tư riêng của mình. Sẽ chẳng có ai hay, ai biết và rồi lẳng lặng biến mất giữa cuối chân trời.

 Đã từng có lần Dazai gọi Chuuya là mùa thu chứ chẳng phải ánh bình minh, lấy làm lạ mà gã đã từng hỏi là tại sao. Lúc đấy hắn chỉ cười nhẹ mà đổi sang câu chuyện hỏi, đến cuối cùng gã cũng chẳng thể biết rốt cuộc Dazai đang nghĩ những gì. Làm cộng sự được 3 năm, chưa bao giờ có thể hiểu được hắn, luôn tỏ ra là một kẻ chẳng gây hại, hay là một kẻ luôn tự tử để biết được lí do sống. Chẳng biết nữa.

 Chuuya khẽ vò đầu, tự nhủ tại sao lại luôn nghĩ về hắn, tên cá thu đáng ghét ấy. Vì yêu đến nhớ nhung hay muốn tìm chút kí ức ấm áp còn xót lại. Bất quá, Chuuya liền không cho là phải mà dẹp đống suy nghĩ mơ màng này. Ấy chết, hắn còn nợ ta một tấm chân tình ah!

-À cậu ơi- Một cậu thanh niên có vẻ trạc tuổi cậu lên tiếng. Cậu ta cao hơn cậu tầm hơn chục phân, mái tóc màu vàng được vuốt keo lên trông khá là dị. Chà! có lẽ ai trong đây đều không được bình thường rồi.

Cậu kia cũng nhìn gã, thầm đánh giá một lượt. Tất nhiên những điều này đều đã bị gã thu hết vào trong tầm mắt. ( Hai đứa nhìn nhau xong đánh giá nhau, đúng là bọn dở hơi, khụ... khụ... hơi lạc đề rồi )

-Có gì không vậy cậu kia? -

-Chị Elizaveta Golubev muốn gặp bạn tại XXX ở thành phố Yokohama, ừm anh ấy, chết lộn chị ấy bảo cậu có thể đến lúc nào thì đến. Eliza sẽ luôn chờ  bạn- Takemichi Hanagaki run lẩy bậy, đôi lúc lại không kiểm soát được từ ngữ mà nói nhăng nói cuội.

-Ừm- Gã đáp cho có lệ, sau đó trực tiếp lơ người kia mà đi về

 Gã đi mua vé đến yokahama, hiện tại cũng đã chiều muộn mong vẫn còn chuyến xe. Chuuya có thể ngày mai đi cũng được nhưng ngẫm lại thì gã cũng chẳng ngu đến nỗi không hiểu. Một kẻ không hề quen biết gã, và địa điểm mà cậu trai kia nói cũng là nơi mà vị quản lí của Mafia cảng này hây lui tới thương xuyên. Có quá nhiều uẩn khúc, bất quá thì cuối cùng chuyến tàu điện của gã cũng tới.

 Ga tàu vào giờ cao điểm có thể nói là không đông sao? Mẹ khiếp, gã sắp bị đám người này ép chết rồi đây. Con tàu bắt đầu di chuyển nhịp nhàng, ẩn mình vào bóng đêm, Chuuya đang chẳng có ý nào là vui vẻ. Gã đang ảo não nghĩ kế sách mà đối phó, nhỡ đâu cũng là kẻ lạc lõng nơi này giống gã rồi muốn thủ tiêu Chuu để trở thành kẻ mạnh nhất, thống trị thế giới giống mấy bộ phim mà trước gã từng xem qua. Không gì là không thể cả, vị quản lí này đã thầm gật đầu đồng ý với suy nghĩ đấy.

  Ah! đến nơi rồi, trời dần chuyển tối. Những ngọn đèn theo lí mà được bật lên, thắp sáng cả thành phố nơi đây. Ngọn cỏ theo lí mà đung đưa theo gió ngày thường, phản phất mùi hương ngọt ngào vẫn còn đọng lại trên bông hoa xấu xí đang cố gắng sinh tồn bên dọc đường. Hỡi ơi! Liệu còn ai có nhớ đây từng là nơi mà những tên tay không nhuốm máu thường lui tới không?

 Chuuya dừng chân lại ở một cửa hàng hải sản, nơi mà hắn và gã hay lui tới, kẻ này quả thực khéo chọn chỗ thật đấy. Dù gì gã cũng không biết mặt của cô ả, trước hết hãy đặt bàn trước cái đã. Chuu theo sự niềm nở của nhân viên mà chọn xong bàn, bản thân gọi trước một bình rượu. Sau gã là một cô nàng cao tầm mét 7, mái tóc nổi bật với 2 màu trắng đen dài đến ngang hông, đôi mắt màu đỏ rực rỡ như viên đá quý. Ả nhẹ nhàng kéo ghế phía bên cạnh gã ra, tự nhiên mà tiếp chuyện:

-Xin chào Chuuya Nakahara, tuy anh không biết tôi nhưng tôi thì biết rõ anh đấy-Elizaveta Golubev

-Chào cô, tôi không biết cô có mục đích gì nhỉ? Vào thẳng vấn đề đi-

------------

 Xin lỗi vì đến giờ couple mới được lên sàn, nhưng không sao vì chỉ còn vài chục chương nữa thôi là couple sẽ được đường đường chính chính mà nắm tay nhau đến lễ cưới..

 Trước tớ có đọc được một bộ cũng về BSD x TR cũng khá hay, nhưng mà hiện tại đang drop rồi. Xong rồi bị vã với cả đói hàng thế là tớ quyết định viết bộ này. Cũng có thể sẽ drop vì tớ khá hay bí ý.

 Khi viết tớ cũng sẽ gặp lỗi, mong mọi người có thể góp ý. Đọc truyện để giải trí nên mọi người sẽ luôn có tầm thế vui vẻ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro