Chương 1: Những điều bất thường(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cậu sẽ quen với nó thôi."

Dazai ngước lên khỏi tay hắn, cau mày. Thật kỳ lạ...nửa khuôn mặt thường được che giấu sau lớp băng của cậu giờ lại được cởi ra đón không khí mát mẻ. Cậu không để lộ cảm giác bất thường trên khuôn mặt.

"Ông là người luôn bảo tôi đừng chạm vào những miếng băng đó. Nó có thể bị nhiễm trùng và tôi sẽ chết."

"Ta e là mọi thứ đã lành lại rồi."Mori nở nụ cười hài lòng.

"...Tôi đoán vậy."

Mori cười khúc khích như thể hắn đã biết điều gì đó mà Dazai không biết, xua tan sự lo lắng. Dazai sẽ nghĩ người đàn ông này thật khó ưa nếu hiện tại cậu ấy không được chăm sóc bởi Mori. Một chút nhân từ.

"Cậu đã thực hiện nghiên cứu mà ta yêu cầu chưa?"

"Quá rõ ràng rồi."Dazai đảo mắt, hơi nhăn mặt vì con mắt phải của cậu đau nhói khi chuyển động.

Tất nhiên là cậu ấy đã thực hiện xong nghiên cứu của mình! Dù thông tin không dễ tìm nhưng những thử thách khiến nó trở nên hấp dẫn hơn. Phép thuật-cộng đồng phép thuật. Cả một thế giới được ẩn giấu ngay bên dưới xã hội. Suy nghĩ đó đã khiến Dazai cảm thấy thật buồn cười. Rất khó để tìm thấy bất cứ điều gì về phép thật (ngoài truyện viễn tưởng, điều mà Dazai đã ngay lập tức loại bỏ), và những gì cậu tìm thấy cùng lắm chỉ là vài ba cái tin đồn thất thiệt. Nhưng Mori vẫn rất kiên trì trong việc tìm kiếm thông tin, nên Dazai cũng vậy. Không phải cứ có sự kiên trì sẽ tự nhiên tìm ra thông tin. Nhưng Mori dường như không nhận ra điều đó và Dazai cũng không nỡ nói với hắn.

"Hogwarts phải không?"Cậu thở dài và đá một chân lên, suýt đá trúng chân tên bác sĩ bên cạnh."Họ rất thông minh để tránh bị phát hiện, nhưng họ thực sự chẳng làm được gì nhiều với tất cả sức mạnh đó."

"Thế ư?"

"Có vẻ như có rất nhiều cuộc tranh chấp nội bộ...đó là lý do vì sao ông đột nhiên tò mò về nơi này có phải không?"

"Cũng đại loại vậy. Cậu không cố vượt qua thỏa thuận của chúng ta đúng chứ?"

Dazai bĩu môi."Tôi thấy khá hợp lý khi ông không nói cho tôi biết mục đích của nhiệm vụ này, nhưng điều đó cũng thật khó chịu. Làm sao mà tôi có thể lấy được thông tin nếu tất cả những gì tôi biết chỉ là ông muốn tôi làm dự ngôi trường Hogwarts này? Tôi chắc chắn sẽ tự sát. À, tôi chắc rằng đã đọc nó ở đâu đó. Để xem nào..."Cậu thọc tay vào túi, bấm nút trên điện thoại."...thứ gì đó về lời nguyền chết chóc. Giữ lấy-"

Mori nhướng mày, nụ cười khó chịu không hề thay đổi."Nào nào, đừng quá khích Dazai. Ngoài ra, cậu có muốn kết bạn ở trường mới không? Tôi chắc chắn họ sẽ đánh giá thấp những việc tự sát vô nghĩa này."

Khi điện thoại của Dazai được bỏ lại vào túi (kèm theo một cú đá suýt nữa vào chân hắn),
Mori tiếp tục."Cậu có tìm thấy gì không."

"Điều gì đó về một trận chiến?"Dazai chớp mắt, gãi gãi phía sau đầu nơi No Longer Human đang phát ra tiếng vo ve gần như im lặng."Những tài nguyên phi ma thuật chỉ cho tôi rất nhiều điều, ông biết đấy. Một khi tôi tìm ra nơi họ lưu trữ tài liệu thì tôi có thể cho ông biết bất cứ điêu gì ông muốn."

"Chà...ta không nghĩ cậu phải lo lắng về điều đó."Nhìn vẻ mặt cau có của người kia, bác sĩ cười khúc khích."Ta đã sắp xếp để một đại diện của Hogwarts gặp cậu vào ngày mai. Ta chắc chắn cậu hiểu điều gì sẽ xảy ra nếu chuyện này trở nên xấu đi."

--------------------------------
Lần đầu dịch như thế này
Nếu có gì sai sót mong mọi người góp ý thân thiện<3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro