BT HCM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

BẢO TÀNG HỒ CHÍ MINH

Gần đây em có cơ hội được đi tham quan Bảo Tàng Hồ Chí Minh, chính là Bến Nhà Rồng ngày xưa, nơi đây được Pháp dùng làm công ty vận tải hoàng gia của Pháp. Và chính nơi này, Hồ Chí Minh đã ra đi tìm đường cứu nước. Chuyến đi này đã để lại trong em rất nhiều suy nghĩ và xúc động về chủ tịch Hồ Chí Minh đáng kính của dân tộc ta - người cha già của dân tộc, vị lãnh tụ vĩ đại của nước Việt Nam, đã hy sinh cả cuộc đời mình cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, cho độc lập của Tổ quốc.   

Bước chân vào Bảo Tàng, cảm giác đầu tiên của em là nơi này thật trang trọng và tôn nghiêm. Khi tham quan bảo tàng em đã có dịp tận mắt nhìn thấy những bài báo, những bài thơ, những văn kiện quan trọng mà chúng ta vẫn  thường  được  nghe trên giảng đường. Rảo bước đi qua từng tấm hình, đọc từng lời chú thích trên hình, càng hiểu thêm về Bác, càng tri ân thêm và cảm động thêm về những hành động cao cả cũng như tấm lòng bao la của Bác đối với đất nước, đối với nhân dân Việt Nam. Những tấm hình, những lá thư, những hiện vật đã truyền tải lại thật nhiều cảm xúc những điều mà thế hệ trẻ hôm nay chưa được biết về Bác ngày xưa. Đặc biệt, rất nhiều những lá thư  mà Người viết cho những cán bộ của Đảng ta, viết cho nhân dân ta, và kể cả những lá thư riêng.  Ngoài những vần thơ, những bài báo, em còn có thể hiểu thêm về tư  tưởng,  tình cảm và những chặng đường hoạt động của Người qua các di vật, qua những món quà mà nhân dân ta, cũng như nhân dân trên thế giới gửi biếu Bác. Những hiện vật được trưng bày lần lượt theo từng giai đoạn cuộc đời và từng chặng đường trong sự nghiệp hoạt động cách  mạng của Bác. Nào là mô hình làng Sen - Nghệ An , quê hương đã sinh ra người con Nguyễn Sinh Cung, nào là mô hình con tàu Amiral Latouche Treville đánh dấu sự ra đi chắc chắn hẹn ngày về thắng lợi của người thanh niên 21 tuổi với hai bàn tay trắng nhưng mang trong mình chí lớn và đầy nhiệt huyết. Ở Bảo tàng, em còn có thể đọc được Luận cương chính trị của Đảng Cộng sản do Lê-nin viết, khi đọc luận cương này Người đã phải thốt lên " Hạnh phúc là đây, cơm áo đây rồi! ". Và cũng trong Bảo tàng, em được xem những văn bản hoà quyện giữa chính trị và văn  chương do Bác viết như "Tuyên Ngôn Độc lập ", " Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến ". Em được biết đây là những văn kiện lịch sử hết sức quan trọng được đưa ra đúng những lúc Tổ quốc ở trong tình thế ngặt nghèo, đầy bão tố; cần có ngọn hải đăng soi sáng, chỉ đường dẫn lối cho con thuyền Cách  mạng Việt Nam vượt qua thác ghềnh, sóng gió. Các tác phẩm của Hồ Chí Minh chính là ngọn hải đăng ấy! Em còn  bắt  gặp  ngay  trong  Bảo  tàng  hình ảnh  Suối  Lê  Nin,  Núi Các Mác của Cao Bằng - Việt Bắc thân yêu , địa danh cách mạng nổi tiếng vì đã gắn liền với một phần cuộc đời hoạt động của Bác Hồ, nơi bác đã đặt:

"Bàn đá chông chênh dịch sử

Đảng Cuộc đời cách mạng thật là sang".

Và tại bảo tàng, em đã có cơ hội được nhìn chiếc áo nâu sờn, đôi dép khi xưa bác mang, cũng được nhìn thấy chiếc áo mà mọi người đã dùng để tang Người khi Người ra đi.  Xúc động và ấn tượng sâu sắc nhất có lẽ là tấm hình bác khóc tại kỳ họp Quốc hội KI ( 12/1956) khi nói đến đồng bào miền Nam đang chịu sự đày đọa của bọn đế quốc Mỹ. Tấm hình đó thật sự khiến chúng ta phải rưng rưng. Nhìn  tấm ảnh chân thật như vậy mới hiểu thấu được tấm lòng của Bác thương nhân dân xiết bao, Bác đã hy sinh cả một cuộc đời để cống hiến cho đất nước, cho nhân dân, tâm tình của Bác lúc nào cũng dành trọn vẹn cho dân cho nước. Đứng trước tấm hình ấy, em cảm thấy mình thật nhỏ bé trước tấm lòng của Bác. Trong cuộc sống hiện đại ngày nay, con người ta có rất nhiều tham vọng, họ nỗ lực để đem lại sự thành công, giàu sang và danh vọng cho cá nhân. Trên con đường đi đó, có khi họ đã trở nên lạnh lùng với nhau, cạnh tranh ganh tị lẫn nhau, tức tối với những việc cản đường tiến thân của mình. Họ dễ cảm thấy đau khổ tuyệt vọng khi không đạt được những vọng ước đó. Có lẽ lúc đó họ cũng khóc. Có thể không hoàn toàn đúng khi so sánh hai thế hệ ở hai giai đoạn lịch sử hoàntoàn khác nhau, nhưng khi nhìn tấm hình của Bác, em thiết nghĩ những giọt nước mắt mà chúng ta khóc với những vọng ước cá nhân không thành thật chẳng là gì đối với những giọt nước mắt Bác đã khóc cho nhân dân khi đó. Bác đã làm tất cả, Bác đã hy sinh tất cả những hạnh phúc riêng để tập trung cho sự nghiệp giải phóng dân tộc của đất nước, mong ước duy nhất của Bác chẳng phải là vọng ước cho cá nhân mà là cho cả dân tộc, cho đất nước. Bác đã làm rất nhiều và hy sinh rất nhiều, đã sống hết mình cho dân cho nước nhưng Người lúc nào cũng day dứt đau đớn khi nghĩ đến đồng bào miền Nam đang chịu đau đớn dưới ách thống trị của kẻ thù. Những trăn trở, những đau đớn, những giọt nước mắt của Bác thật vĩ đại biết bao.  Được nhìn những hình ảnh của Bác, thấu hiểu được nỗi lòng của Bác, mình thật sự phải tự nhủ là phải biết sống nhân ái hơn, bao dung và đùm bọc với cộng đồng hơn, để không phải cảm thấy hổ thẹn với sự hy sinh to lớn của Bác. Những cái vọng ước của mình trong hiện tại có thể đối với bản thân là rất lớn, nhưng đó chỉ là vọng ước của cá nhân tầm thường, dẫu có thất bại cũng có thể vượt qua, có thể làm lại, có thể trăn trở một thời gian ngắn để giải quyết, nó không là gì đối với tấm lòng của Bác, sẵn sàng quên mình để lo cho mong ước chung của nước của dân. Tham quan Bảo tàng Hồ Chí Minh em cảm nhận rất rõ sự ra đi của Người đã để lại trong lòng  người dân  Việt Nam và bè bạn quốc tế niềm tiếc thương vô hạn. Sau khi tận mắt nhìn từng bức ảnh, từng hiện vật; em càng thêm tin yêu, kính phục con người, đạo đức, sự nghiệp Chủ tịch Hồ Chí Minh. Nó làm bản thân em thêm tự hào về truyền thống lịch sử hào hùng . Có thể nói, chuyến đi bảo tàng Hồ Chí Minh hôm ấy đãđem lại cho em một trải nghiệm vô giá, và đã để lại trong em ấn tượng thật sự sâu sắc cùng những cảm xúc đan xen giữa lòng biết ơn vô bờ bến và niềm tiếc thương vô hạn đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh – con người có trái tim nhân đạo vĩ đại, hy sinh cả cuộc đời vì sự nghiệp đấu tranh cho độc lập dân tộc,hạnh phúc của nhân dân. Những chuyến đi tìm hiểu về lịch sử như vậy thật sự khiến người ta phải trầm ngâm về hiện tại. Thiết nghĩ xã hội phát triển hiện nay, khi người ta có chút tài năng, người ta có thể sẵn sàng dứt áo ra đi tìm một miền đất hứa ở bên kia đại dương, tạo dựng sự nghiệp và quay lưng lại với việc đóng góp cho sự phát triển của quê hương. Ngày ấy, nếu Bác với tài năng và mối quan hệ tốt của mình, Bác có thể dễ dàng sống trên một miền đất trù phú nào ở Tây phương, để tạo dựng cho mình một sự nghiệp hoàn toàn xa rời với cách mạng, với sự giải phóng dân tộc. Ấy vậy mà Bác với một tấm lòng yêu nước và nhân ái vô bờ, Người đã nỗ lực hết mình học hỏi những điều hay, những bài học quý giá ở xứ người để đem về lại cho đất nước Việt Nam, để cùng huấn luyện toàn dân đứng lên chiến đấu giành cách mạng theo đường lối đúng đắn nhất. Nếu không có Bác, lịch sử đấu tranh chống Pháp và chống Mỹ của nhân dân ta không thể viết nên những chiến công hào hùng và quả cảm đến thế.

Chính vì những điều đó mà UNESCO đã công nhận  Bác là anh hùng giải phóng dân tộc và danh nhân văn hóa kiệt suất của thế giới. Là người Việt Nam, chúng ta phải rất tự hào vì nước Việt Nam ta có một anh hùng giải phóng dân tộc, một danh nhân văn hóa. Là con cháu của Người, chúng ta phải cố gắng học thật giỏi, làm theo tấm gương, tư tưởng đạo đức của Chủ tịch Hồ Chí Minh để xây dựng đất nước Việt Nam chúng ta ngày càng tươi đẹp hơn, vững mạnh hơn, sánh vai cùng các cường quốc năm châu trên thế giới để thỏa lòng mong đợi của Bác được cả thế giới biết đến và ngưỡng mộ. Có như vậy chúng ta mới xứng đáng với tấm lòng và sự hi sinh của Bác.

 

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#không