Chương1: Chúng ta chia tay đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



- Chúng ta chia tay đi.

Từng lời phát ra từ miệng anh ta khiến cô không sao định thần được. Cô đã làm sai điều gì? Đã làm sai cái gì mà anh ta nỡ làm vậy? Mới hôm trước anh ta còn nói yêu cô nhiều lắm cơ mà? Cô ngước lên nhìn anh ta, nhữn giọt lệ không ngừng rơi:

- Tại sao?

Bỗng từ xa, có một giọng nói của một người phụ nữ vang lên:

- Đơn giản thôi, vì cô không xứng với anh ấy chứ sao?

- Wae??

Cô quay mặt ra nhìn người phụ nữ đó. Mái tóc rẽ sang hai bờ vai trắng trẻo, mặc chiếc váy ngắn lộ rõ đôi chân tuyệt đẹp. Cô ta chạy đến bên anh ta, khoác tay thân ái nhìn anh ta rồi quay sang cô với ánh mắt thương hại:

Anh ta lấy tay ôm lấy eo cô ta, đặt lên môi cô ta một nụ hôn nồng thắm rồi quay sang bảo với cô:

- Cô không thể chu cấp đủ cho tôi. Tôi cần tiền nhưng cô lại không có. Cô căn bản không thể yêu tôi bởi vì cô quá nghèo.

- Hai người.... Thôi được, chúc 2 người hạnh phúc.

Cô nhìn họ bằng ánh mắt khinh bỉ rồi bước về phía sau. Không có tiền, địa vị? Anh ta đúng là tên ngốc. Chảng qua là chưa đến lúc cô nói với hắn xem cô là ai. Giờ đã thấy rõ bộ mặt khốn nạn đó rồi cũng chẳng cần phải giải thích nhiều.... Nhưng cô vẫn còn rất yêu hắn....

Bước chân vào quán rượu, cô gọi một cốc Martini. Một côc, hai cốc rồi lại ba cốcc,.... Cô uống quá nhiều rồi Vừa uống những giọt nước mắt lại tuôn dài trên má. Uống đến nỗi say bí tỉ, cô đứng dậy, ném cho nhân viện card rồi đi về. Nhìn bộ dáng bây giờ của cô thật thảm hại. Lết từng bước chân về nhà mình.

Phải, khu căn hộ của cô ở Hannam The Hill (Khu căn hộ sang trọng bậc nhất bậc nhì ở Seoul) đứng tên cô là Kim Nae Yoon.

Đến cổng lớn, ném thẻ cho nhân viên kiểm soát rồi quát:

-NHANH LÊN! LỀ MỀ VẬY?

Nhân viên kiểm soát vội đưa lại thẻ cho cô. Cô tiếp tụng lết từng bước chân, loạng choang lên tìm căn hộ của mình.

Đến trước cửa phòng, cô giơ thẻ ra để mở cửa nhưng cửa lại không mở, bực mình quá, cô nói:

- MOO! ĐẾN CÁI CỬA CŨNG MUỐ CHỐNG ĐỐI SAO?????HAZZ!

Cô vứt thẻ xuống dưới chân, lấy tay bấm chuông rồi đập manh vào cửa hét to:

-APPA, MỞ CỬA CHO CON ĐII!!

Cô cứ lấy tay đập vào cửa thì cửa bật mở. Người mở cửa nói với giọng hơi bực tức:

- YAA! Biết mấy giờ rồi không mà ra đập cửa nhà người ta. Cô là ai??

- Hơ... Ai lạ hoắc vậy?.

Nói rồi cô đẩy anh ta ra, loạng choạng bước vào nhà. Thấy vậy anh ta ra kéo tay cô lại rồi nói:

- Ơ cái cô này!! Sao cô lại vào nhà chúng tôi? Đây đâu phải nhà cô?

- Hazz! Anh là ai?? Tôi đâu biết anh? Giúp việc mới của appa à?? Mà kệ anh! Đi ra cho tôi ngủ.

Anh ta nhìn cô không hiểu gì rồi nắm chặt chặt tay cô, kéo mạnh:

- AA! CÁI ANH NÀY, LÀM TÔI ĐAU RỒI!

- NÓI MAU, CÔ LÀ AI?

- AA! XÀM SỠ! BỎ RA, TÔI KHÔNG BIẾT ANH!! ANH LÀM GGÌ Ở NHÀ TÔI??

Nói rồi cô đẩy mạnh anh ra, ném túi sách xuống khiến đồ văng ra. Điện thoại văng xuống gầm ghế. Rồi cô nằm xuống sofa, nhắm mắt vào ngủ.

-YAA ! cái cô kia...

Anh chưa nói hết lời thì có vài người đi ra khỏi phòng:

V: HAzz! Jin huynh à? Đêm hôm anh làm gì ồn thế?

Suga: Mất ngủ vì mấy người rồi đó. Làm cái quái gì thế?

RM: Anh chơi cái gì thế Jin huynh??

Jin nói với giọng oan uổng rồi chỉ ngoạt tay về phía cô nàng đang ngủ ở ghế:

- Có phải do anh mày đâu?? Do cô ta đó mà!!!

Jimin thấy thế liền nói: Đêm hôm này anh rủ con gái nhà người ta đến làm gì thế huynh??

J-hope: Ayyyyy!!! Đừng bảo với em là anh...... eo ôi kinh thế!!

Jin:YAA! Mấy cái đứa nàyyy! Cô ấy tự dung xông vào chứ??

JungKook đến gần cô rồi nói:

-Chắc huynh ấy nói đúng đấy. người toàn mùi rượu thế này cơ mà.

Jungkook lay lay cô rồi goi nhưng cô không dậy:

-Cô ấy không dậy đâu. Say khướt thế này cơ mà.

Suga: Mấy chú tự giải quyết đi. Anh mày đi ngủ đây.

V: thôi Huynh à. Để cô ấy ngủ đi. Mai rồi tính. Giờ gọi cũng không có ích gì đâu.

Mọi người đều đồng ý với ý kiễn của V. Ai về phòng ấy.

Sáng hôm sau.....

Cô mở mắt, ngồi dậy rồi lấy tay xoa xoa cái đầu của mình

-Hazz, đau đầu quá.. mà..ỦA đây là đâu.

Giật mình nhìn xung quoanh, cô không biết mình đang ở đâu. Bỗng từ xa cánh cửa mở ra, V nói với giọng ngái ngủ:

-Cô dậy rồi ấy hả

Cô nhìn V đầy ngạc nhiên rồi hét lớn:

-AAAAA!!!!!

Suga ngồi ở ghế bàn ăn tay cầm cốc cà phê quay ra:

-Hét cái gì??? Cô không nhớ hôm qua cô làm gì à??

Jin bực tức chen lời vào:

-Cô hôm qua xông vào nhà chúng tôi rồi còn bảo tôi là người hầu của bố cô đó. Cô nhớ chưa?????

Mặt cô giờ đờ ra? Hôm qua mình đã làm gì vậy nhi? Thề lần sau không bao giờ đi uống rượu nưa. Cô vội vàng bước ra khỏi sofa, thu dọn đò vào chiếc túi. Cúi xuống nói:

- T...Tôi xin lỗi mọi người.

Nói rồi cô chạy ra cửa nhưng không may đâm trúng Jimin. Cậu ấy vừa đi tập thể dục về.

- A! Tôi xin lỗi.....

- Ơ! Cô tỉnh rồi à??

Jimin chưa kịp nói hết câu thì cô đã lao ra ngoài.

HẾt chưog 1 rồi. nếu m.n thích au sẽ ra them. Vì lần đầu viết nêm có nhiều sai sót. Mong m.n đọc và thích nó!!

���������

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bangtan