Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em cứ yên tâm mà đi đi, mọi việc ở đây để chị lo hết cho. Và dù gì trước khi em đến chị quen mấy việc này rồi" ParkMin vỗ vai Jinha mấy cái.

"Có gì em sẽ sắp xếp về sớm nha, nhớ báo cho nhóm là em có công việc đi rồi nha" Jinha vội vội vàng vàng thu dọn đồ.

"Ừ, đi nhanh không chị đổi ý" Chị hăm he đe doạ.

"Ối ối em đi liền đây, tạm biệt chị"

Cô vẫy tay chào một cái sau đó xoay người chạy về hướng cửa. Thở dài, cô còn chưa kịp nói với mấy người còn lại nữa, đột nhiên lại có chuyện gấp. Ừm, cô nên đi bộ nào đến đó đây nhỉ?

Về đến nhà, cô nghĩ một hồi lâu rồi quyết định đi bộ mà cô tâm đắc nhất trong ba năm cô cosplay. Là game mà cô thích chơi nhất, phái Thương Vân trong game có tên là JX3 ở Trung Quốc.

Đeo lens, trang điểm, đội tóc giả xong bước cuối cùng là mặc bộ đồ vào. Nhìn đồng hồ trên tường, quái, đã tám giờ bốn mươi lăm rồi? Sao lẹ vậy! Cô vội vào phòng mình lục đồ để lấy cặp vũ khí của phái Thương Vân thì chợt thấy cây dù mà ngày trước Yoongi đã đưa cho cô.

Cho tới bây giờ vẫn chưa có cơ hội trả lại.....Mà khoan nói chuyện này, chạy lẹ không thôi trễ giờ!

Hấp tấp chạy xuống đường Jinha vội gọi một chiếc taxi đang đúng lúc chạy ngang qua, mở cửa rồi cúi đầu xuống chui vào xe.

"Chú ơi, chở con tới công ty Hoa Mộng đường x số yy được không ạ? Chạy lẹ lẹ giùm con với chú, con trễ mất rồi!"

"Được thôi cô bé, đường bây giờ vắng nên chú chạy tốc độ nhé, nhớ thắt dây an toàn và giữ vững niềm tin với chú nhé" Tài xế quay qua nháy mắt cu-te với cô.

Chú giết con luôn đi...

Và nhờ vào niềm tin của cô đối với chú tài xế nên con đường từ nhà cô đến công ty đã từ hai mươi phút giảm còn mươi phút ヽ('▽`)/

Thả tim với chú tài xế kiêm trả tiền, cô bước xuống và nhìn toàn cảnh xung quanh công ty Hoa Mộng nổi tiếng này.

ĐẸP BÁ CHÁY! (⌇ຶД⌇ຶ)

Không ngờ nó to như thế này, cô đã từng lên mạng tìm kiếm thông tin về Hoa Mộng trước ghi ghi danh vào cuộc thi cosplay toàn quốc, đã nhìn trước toàn cảnh công ty trên hình ảnh rồi nhưng bây giờ đứng trước và nhìn tận mắt thì vẫn không giấu nổi sự ngạc nhiên.

"Reng, reng".

"Vâng, xin chào".

"Chào cô, không biết cô đến công ty chưa nhỉ?".

Ahhhhh, cái giọng trầm ấm đó vẫn như dòng suối ngọt ngào chảy vào tim cô, thích quá ≧▽≦

"Tôi đến rồi ạ, đang đứng trước cửa công ty đây"

"Thì ra cô bé lúc nãy mở to mắt ra nhìn là em à?" Tiếng cười nhỏ trong điện thoại phát ra.

"Ơ hả?" JinHa giật mình ◑ˍ◐

Cô bé là sao hả anh kia! Tôi là thiếu nữ 22 tuổi rồi đó! ‾︿

"Khụ khụ, em nhìn hướng ba giờ của em đi"

Hướng ba giờ à?

Nghiêng đầu nhìn theo hướng ba giờ, cô thấy có bóng dáng người cao lớn đang đi tới đây. Mái tóc màu hạt dẻ bồng bềnh của người đó phất phơ theo gió gợi tả cảm giác đơn độc một mình, bờ vai rộng rãi. Hừm, cho dù nhỏ hơn của anh Jin nhưng không sao, vẫn đẹp trai ≧▽≦

Nhìn người đó mà tim cô bất giác lỡ một nhịp. Khoan? Sao tim cô lại đập mạnh như vậy chứ? ʘдʘ

(Tác giả: Chị nghĩ xem có ai gặp trai đẹp mà tim không đập nhanh không? Muahahaha

Jinha: Ờ ha, hì hì

Yoongi *liếc nhìn*: Tối nay em đừng hòng ngủ

Tác giả, Jinha: "....")

"Chào cô bé, lần đầu hân hạnh đươc gặp mặt" Người đàn ông cười mỉm đưa tay ra.

"Dạ vâng, xin chào ạ. Không biết bây giờ tôi có thể làm gì nữa ạ?" Cô bắt tay lại

Hic, tay gì mà vừa to vừa ấm như thế này.

Khoan, sao mình lại khen người đàn ông chưa quen biết gì nhiều thế nhỉ?

(Yoongi: Hên là anh nhanh chóng biến em thành vợ anh rồi. Muahahaha

Tác giả: .....Cảm thấy đáng thương cho nam phụ quá TvT)

"Khụ, thất lễ rồi, là lỗi của tôi. Đi theo tôi, tôi sẽ dẫn em đi gặp giám đốc công ty" Người đàn ông nháy mắt.

SÁT THƯƠNG CAO! HELP! ('Д' )

Trời ơi, ban đầu chưa gặp mặt mà chỉ nghe giọng nói sau điện thoại thôi đã đủ thấy ngọt ngào rồi. Mà hiện tại thấy người thật hàng thật lại càng khiến cô chết sớm hơn. Nhưng không sao, cho dù người đàn ông này đẹp trai đến cỡ nào đi nữa thì Jinha đây vẫn một mực đem trái tim mình mãi hướng về Min Yoongi ( • ̀ω•́ )

Jinha ngửa đầu lên nhìn trời, cảm thấy mình thật là sắc nữ.

Cô cùng người đàn ông bước vào thang máy, đến cả thang máy mà cũng xa hoa và rộng đến như vậy, thật là không hổ danh công ty Hoa Mộng.

Trong khi đang còn chìm vào suy nghĩ của chính bản thân mình, người đàn ông đưa bàn tay xinh đẹp của mình nhấn nút tầng 10. Tầng 10 là tầng cao nhất của công ty, cũng là tầng dành riêng cho hai chức vụ cao nhất là phó giám đốc và tổng giám đốc.

"Nhân tiện chưa đến tầng cần tới thì chúng ta nên giới thiệu lại bản thân nhỉ? Tôi chợt nhớ ra rằng đến giờ vẫn chưa cho cô biết tên tuổi của mình" Người đàn ông mỉm cười lịch sự.

"À vâng, xin chào ạ. Tôi là Jinha đến từ Việt Nam, năm nay 22 tuổi và đang là du học sinh ở Hàn đã được 3 năm" Cô ngại ngùng mà lại theo thói quen đưa tay uốn lọn tóc của mình.

"Xin chào, tôi tên Kim HyungSoo, hiện tại 25 tuổi. Và cũng là phó giám đốc của công ty Hoa Mộng này".

Người đàn ông này 25 tuổi à? Vậy là sinh cùng năm với Min Yoongi rồi. Mà khoan? Phó giám đốc?

"Nà ní? (Cái gì?)" Jinha mở mắt to ngạc nhiên.

"Hửm? Em nói gì thế?"

"À à không có gì đâu"

Chậc, lại thêm một nhân vật khó chơi rồi (;ω;)

Ting. Tiếng thang máy báo hiệu đã đến nơi cần đến.

"Đi thôi, tổng giám đốc đang đợi em trong phòng đấy".

Hít một hơi thật sâu vào nào Jinha, mày sắp được gặp một người là cựu coser* trong giới đấy. Người mà đã từng làm náo loạn với những kĩ năng thành thạo và những bộ cosplay tuyệt đỉnh nhất.

*Coser: Những người hoá trang thành những nhân vật.

"Cốc cốc"

"Vào đi" Giọng nói trong trẻo nhưng lại mang một chút nghiêm nghị của vị tổng giám đốc nên có vang lên.

HyungSoo mở cửa, nghiêng sang một bên để nhường đường cho Jinha đi vào trước.

Người ta thường nói là "Phụ nữ là trên hết" cơ mà.

Chiếc ghế được đặt giữa phòng và sau đó quay lại đối diện với Jinha, xuất hiện một người phụ nữ đầy ánh sáng lấp lánh muôn hào quang toả ra xung quanh.

"Xin chào, hẳn vị này là Jinha-ssi?".

( Jinha: Đây là tả người thật à? Này đâu phải là thể loại huyền huyễn gì đó đâu mà lấp lánh còn toả ra nữa hả?

Hinna: Không muốn truyện này SE thì im ngay!

Jinha:"..." )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro