Chương 5: Bị ăn sạch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng chưa kịp nhìn thấy người kia thì phía sau liền xông đến một trận đau nhức, tiểu động của anh đang bị vật lạ xâm nhập và vật lạ đó anh không thể không khẳng định chính là phân thân Nam Tuấn. "Aa... Nam Tuấn... Tôi đau..." Tuy vừa rồi cậu có giúp anh nới lỏng nhưng ba ngón tay so với cái của cậu vẫn có phần kém xa.

Nhìn xuống phía dưới chỉ thấy mới vào được 1/3 chiều dài. Nam Tuấn nhăn mặt. Bảo cậu rút ra bây giờ thì khác nào tự sát. Thạc Trân anh xem như vì cậu mà chịu thiệt, chịu đau một chút, sau khi xong cậu sẽ đưa anh lên chín tầng mây, cho anh biết thế nào là mùi vị thống khoái.

Nhắm mắt xem như không thấy bộ dạng đáng thương của Thạc Trân, Nam Tuấn một lực đâm lút, chạm đến nơi sâu nhất trong anh. Hai túi nhục bổng theo đà đập lên nhục bổng Thạc Trân, gây ra một tiếng 'bạch' không hề nhỏ.

Thạc Trân ở phía dưới khuôn mặt khổ sở, cảm giác trướng trướng giữ bụng làm anh không thể hô hấp bình thường, hai hàng nước mắt cũng vì thế mà nhỏ nhỏ vài giọt. Đôi mắt hằn lên những tia máu li ti màu đỏ. "Đau mà... Bỏ ra, bỏ ra đi..." Thạc Trân tay nắm chặt drap giường, mặt úp xuống gối nức nở. Anh đáng thương đau đến độ cả cơ thể mềm nhũng không chứa tí sức lực, cự vật vốn cương lên lúc nãy cũng xụi lơ.

"Ngoan. Đừng nháo. Một lát sẽ thoải mái ngay thôi." Nắm lấy phân thân mềm nhũng của anh, cậu bắt đầu lộng tay. Đều là đàn ông nên cậu biết hết tất cả mọi điểm nhạy cảm ở nơi này, bao năm dấn thân trên thương trường cũng là bao giờ cậu lăn lộn trong tình trường. Vì vậy chẳng mấy chốc, phân thân trong tay đã có dấu hiệu cứng trở lại.

"Ưm... Ưm..." Thạc Trân thôi không khóc, hai mắt lim dim tận hưởng cảm giác mà thân dưới mang đến. Cổ họng anh gầm gừ khàn đặc dục âm, mọi cơn đau cũng đều nhanh chóng xua đi hết, nhường chỗ cho khoái cảm đang từ từ len lỏi vào dây thần kinh. Tiểu cúc ở dưới cũng dần dần tiếp nhận vật lạ to lớn, còn tinh nghịch co bóp nhẹ nhàng làm Nam Tuấn mém một tí đã xuất.

Gật gù mừng thầm, Nam Tuấn hai tay đặt hai bên hông thon Thạc Trân, chậm rãi di chuyển phần thân dưới. Cậu có thể cảm nhận được thành viên của mình đang bị anh kẹp chặt tựa hồ muốn nghiền nát. Hai thớ thịt mềm mềm ẩm ướt bao quanh phân thân tạo ra cảm giác vừa tức tức đau đau nhưng cũng vừa lâng lâng sảng khoái. Nếu lúc nãy mà không nới lỏng anh thì không biết bây giờ thành viên của cậu còn bị ép đến mức nào, phải chăng là phun cả dịch đục ra ngoài.

Từ sự chuyển động hông một cách chậm rãi, Nam Tuấn dần tăng tốc độ. Cậu ra vào tiểu cúc của anh mỗi lúc một nhanh. Hai phần nhục bổng hai bên đập vào nhau vang lên âm thanh 'Bạch! Bạch! Bạch!' Đám lông mao màu đen liên tục chà xát lên da mông để lại những đường lằn màu đỏ, sau mỗi lần va chạm là dấu hằn càng rõ hơn.

Nhìn từ phía trên Nam Tuấn thưởng thức được một cảnh tượng thần kì, côn thịt nâu đỏ vừa thô vừa to bị vòng thịt hồng phấn tham lam nuốt chửng. Sau mỗi lần cậu có hành động rút ra phân nửa chiều dài thì vòng thịt kia cũng bị kéo theo. Được tận mắt chứng kiến hình ảnh tuyệt hảo như thế, dục vọng trong lòng cậu cũng tăng lên bội phần. Cậu dùng sức động vào anh, cứ năm cái nông lại đến một cái sâu làm anh dục tiên dục tử, hai mắt trợn ngược, nước dãi trào ra cả mép.

Toàn thân Thạc Trân bị người phía sau đẩy mà rung lắc. Khoái cảm hầu như bao trọn lấy cơ thể anh, sự kích thích làm anh không thể kiềm hãm được bản thân. Anh dâm đãng phối hợp với nhịp động của Nam Tuấn, cậu tiến về trước thì anh mạnh bạo lùi mông ra sau. Tay còn tự vân vê hai đầu nhũ của mình, anh chà xát và véo chúng đến biến dạng, màu sắc từ hồng mà chuyển sang đỏ tía.

"Hừ! Cưng thật dâm đãng." Nam Tuấn vừa động vừa vỗ đen đét lên hai cặp mông căng tròn, miệng không kiềm chế được phát ra lời nói vô sỉ."Thích lắm đúng không. Anh đang dục tiên dục tử chứ gì!... Graaa... Mau rên đi, rên to lên nào. Ưmm"

"A...mm... Ưuu...mm... Á a ha... Hưm... Aaa" Hai mắt không còn sức để mở, anh lắc lắc đầu phủ nhận, miệng không ngớt ưm ưm a a. Thạc Trân không thích. Thạc Trân không dâm đãng.

Chiếc giường đáng thương không chịu nổi sức lực của cả hai người mà đập vào tường liên hồi. Cả căn phòng bị âm thanh của trận tình giữa anh và cậu bao trọn. Mồ hôi cả hai lăn dài trên tấm lưng trần làm thành một vùng da bóng nhẩy, mái tóc của anh và cậu cũng vì vận sức nhiều quá mà bị bết lại.

Luyến tiếc rút cự vật ra khỏi động nhỏ, Nam Tuấn nhanh chóng nằm xuống rồi ra hiệu cho anh phải ngồi lên trên. Như hiểu ý của cậu, trong vài khắc Thạc Trân đã chống hai chân giữa đùi cậu, từ từ hạ thấp mông xuống.

Nắm chiếc côn thịt màu nâu đỏ ướt đẩm dịch dâm từ tiểu cúc động, Thạc Trân cẩn thẩn đưa vào bên trong mình. Do lần trước Nam Tuấn vào đột ngột nên cảm giác anh nhận được chỉ có đau đớn. Nhưng lần này thì khác, trí não anh cảm nhận được từng mm mà côn thịt di chuyển. Anh chỉ biết nghiến răng hít hà trước cảm giác mà nó mang lại.

Hình như nóng vội vì Thạc Trân thực hiện quá lâu, Nam Tuấn hai tay nắm chặt đùi anh hẩy lên một phát. "Mau động, mau động!!" Miệng cậu hối thúc anh phải mau lên.

Không chần chừ thêm nữa, Thạc Trân dùng ngực Nam Tuấn để chống lực mà nhún như cưỡi ngựa. Tần suất phi nước đại của anh vừa bắt đầu đã nhanh. Ở tư thế này chỗ thừa và chỗ thiếu của cả hai được tiếp xúc sát vào nhau, không một khe hở. Vì vậy cảm giác mà nó mang lại tuyệt đối chỉ hơn chứ không hề kém việc làm từ phía sau.

Thạc Trân run rẩy trong sự thống khoái, anh đang dục tiên dục tử, anh đang ở chín tầng mây. Ở phía dưới, Nam Tuấn liên tục tạo ra những cú hẩy đầy hữu lực.

"Aaa... Nam Tuấn... Nam Tuấn..." Trong làn sương mù dục vọng, Thạc Trân gọi to tên Nam Tuấn cùng với âm thanh rên la.

Anh gần như liệm đi trước những lần mà cả hai va chạm. Choàng tay ôm lấy cổ Nam Tuấn, anh phó mặc cho cậu muốn làm gì thì làm. Anh của hiện tại không còn đủ sức nữa, không thể làm được gì khác ngoài việc hưởng thụ khoái cảm.

Uyển chuyển lật úp người Thạc Trân xuống giường mà không rút ra, cậu một thân đè anh trong lòng mà ban phát những cử động ra vào. "Thạc Trân... Thạc Trân." Sau mỗi tiếng gọi tên anh là một tiếng bạch vang lên. Cứ liên tục như vậy, cậu gọi to tên anh gần mấy chục lần.

Trong tư thế truyền thống, hai con người ôm siết lấy nhau tìm kiếm sự sung sướng của dục vọng. Tâm hồn họ lúc này hoàn toàn bị quỷ vương Satan nắm giữ. Người ở trên chỉ biết có đâm và rút, người ở dưới thì thảm thiết la hét nhưng không phải la vì đau mà là la vì sướng.

Họ cứ như thế, hết đổi tư thế này đến tư thế khác, hết trên giường lại xuống giường. Đâu đâu cũng là mồ hôi, cũng là dịch đục. Đến khi người con trai có nước da sáng màu hơn thét lên một tiếng thống khoái, các cơ thịt không ngừng co bóp mạnh mẽ cự vật của người còn lại thì họ mới tạm ngưng.

"Hộc! Hộc!" Thở từng đợt gấp gáp, Thạc Trân cố manh oxi vào buồng phổi trống rỗng. Anh đuối sức mặc kệ tư thế nằm dạng chân của mình, mặc kệ chất dịch nhầy nhụa trên bụng mà chìm dần vào giấc ngủ.

Mệt mỏi như thế, buồn ngủ như vậy nhưng chỉ vừa lim dim thì một lần nữa lại cảm giác như có vật đang từ từ tách tiểu cúc của anh để giao hợp lần thứ hai.

"Đừng...dừng...lại... Ưmmm" Nhăn nhó vì bị quấy rối, Thạc Trân khó nhọc lắc đầu tỏ ý người kia mau thôi ngay cái hành động đang làm.

Tên tiểu tử thối. Cậu hành tôi bấy nhiêu đó vẫn chưa đủ sao. Mau rút ra nhanh nếu không ông đây lấy kéo thiến chim nhỏ của cậu. Trong lòng Thạc Trân điên cuồng gào thét nguyền rủa Nam Tuấn nhưng đó chỉ là suy nghĩ, ngoài miệng thì anh lại ưm a a ưm, nữa đi, nhanh vào.

"Nhưng em vẫn chưa bắn." Buông một câu xong Nam Tuần liền nắm hai chân Thạc Trân đặt lên vai, cậu thúc một cái tiến vào không chừa một mm nào cả. Trong tư thế vác cày qua núi, hai cơ thể lại tiếp tục va đập vào nhau mãnh liệt hơn, mạnh bạo hơn và dâm đãng hơn.

Chờ cho phân thân của anh cương trở lại, Nam Tuấn dùng caravat quấn chặt hai vòng ở phía gốc. Cậu còn nghịch ngợm thắt một cái nơ to tướng.

"Yah, Kim Nam Tuấn! Cậu có mau bỏ ra không, thế này thì làm sao tôi ra được!?!"

"Ngoan ngoan nào tiểu cúc Thạc Trân, em sợ anh mệt nên mới làm vậy. Đêm nay mình còn rất dài, anh không nên bắn sớm quá. Kẻo không tí nữa em lại phải cưỡng bức anh trong lúc ngủ." Le lưỡi liếm một đường từ cổ lên đến tận mang tai, Nam Tuấn nhả vào tai Thạc Trân rõ từng chữ một.

"Không thích... Amm... Không.... Ưm.mm... Thích... Thích... Ô aaa..."

Thở nặng nề, Thạc Trân lần thứ n lạc vào màn sương mù không lối thoát, anh cảm nhận được dục vọng, những đợt khoái cảm tựa sóng biển vồ vập lấy trí não của anh. Máu nóng trên toàn cơ thể tập trung vào phía dưới làm anh muốn bắn nhưng lại không thể bắn.

"A. Khó chịu quá... Muốn... Muốn mà." Thạc Trân cong người, đỏ bừng ôm lấy Nam Tuấn. Anh rỉ vào tai cậu từ ngữ van xin. Chất giọng khàn đục vì dục tính của anh khiến Nam Tuấn trong một khắc không kiềm được mà phát ra tất cả tinh hoa của mình.

Vứt chiếc caravat hết giá trị sang một bên, Nam Tuấn dùng thân hữu lực kẹp chặt anh trong lòng, thúc từng đợt dịch vừa được sản xuất vào bên trong anh. Thạc Trân giật giật rú lên thảm thiết như bị bỏng. "Nóng. Nóng." Anh gồng mình xuất ra chất dịch nhầy như Nam Tuấn. "Thật tốt quá... Ưưu.... Thật tốt!..."

Ôm lấy người tình bé nhỏ của mình vào lòng, Nam Tuấn ôn nhu in lên môi anh vài dấu hôn. Cậu rỉ vào tai anh từng chữ từng chữ rất rõ ràng. "Em ra nhiều thế này nếu anh không dùng thuốc thì sẽ dính bầu đó."

Tên dở hơi. Tôi là đàn ông thì mang thai bằng niềm tin à!

Vứt cho Nam Tuấn điệu cười khinh bỉ, Thạc Trân bỏ mặc cậu tự kỉ huyên thuyên mà dần chìm vào giấc ngủ. Trong cơn say, anh thấy bản thân hạ sinh một bé trai kháu khỉnh, nó gọi anh là mẹ và gọi Nam Tuấn là ba. Cả hai còn thống nhất gọi thằng bé là Tích Chu.
.
.
.
.
.

"À mà người anh chụp chung là ai vậy, Thạc Trân? Tấm ảnh anh treo ngoài phòng khách đó."

"Nè!"

"Anh không được ngủ. Mau dậy trả lời cho em."

"Thạc Trân!"

"Cậu phiền chết đi được. Đó là em họ của tôi, nó có chồng rồi!"
.
.
.
"Vậy ngày mai em với anh chụp một tấm rồi treo lên nha?"

"Ừm!"

"Mình phóng to một chút, đóng khung cũng phải thật đẹp nữa."

"Ừm!"

"Ngày mai anh rảnh không? Em biết chỗ này rất ngon."

"Ừm!"

"...

Thạc Trân, từ nay em dọn qua nhà anh ở nhé?"

"Ừm!"

"Tối tối mình chơi trò vợ chồng được không?"

"Ừm!"

"Hay trước lúc đó anh mặc đồ lót phụ nữ cho em xem đi."

"Ừm!"

Thạc Trân ngái ngủ gật đầu đồng ý đại cho qua chuyện. Tên tiểu tử này hôm nay sao nói gì mà nói lắm thế!

"=))))"

_________________
FIC CÁN MỐC 1k VOTE RỒI. ẤU DÈeeeee~ *\( >.< )/* đây là fic đầu tiên tui viết được 1k vote T_T k
Ngày 18/6/2016 lúc 00:25'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro