Nhất bái thiên địa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Nhất bái thiên địa!

- Bái...

Kiếp sau nhất định ta phu thê giao bái với chàng.
_________________
- Chàng ơi, đừng đi nữa, ở lại đây an yên không được sao?

- Nàng không hiểu rồi, ta biết nàng yêu ta, càng biết nàng thương ta, nhưng ta làm vậy là tốt cho tương lai cho chúng mình.

- Thiếp...

- Ta sẽ trở về mà.
_________________
Chàng nói chàng sẽ trở về, chàng nói khi trở về đôi ta có thể nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường. An yên mà sống cùng nhau qua năm tháng. Vậy mà vào ngày hẹn ước, trời mưa, chiếc ô che cho ta dường như không đủ, vì sao trên mặt ta sao toàn những giọt nước gì thế này?

Chàng ơi, hôm nay thiếp mặc bộ y phục màu đỏ, thiếp vẫn đứng trước mái nhà tranh chờ chàng, tuyệt không để chàng lướt qua vai mà từ biệt nữa. Mà cớ sao thiếp nghe tin, trên người chàng, sắc máu cũng đang vấy đầy thân thể?

Sao thiếp nghe tin? Sao thiếp lại nhận được bức thư này? Bức thư cuối cùng trước khi chàng từ giã cõi trần thế?

Mưa tan mây tạnh, quân ta thắng trận. Vậy người đâu? Chàng nói nếu thắng trận sẽ trở về! Chàng sẽ trở về và đó sẽ là ngày đại hỉ của đôi ta! Phụ thân, phụ mẫu, tất cả mọi người ở đây, đều từng giây, từng phút mong chàng trở về. Tại sao chàng không về? Chàng ơi, sắp đến giờ làm lễ rồi, chàng nhất định sẽ không bỏ ta, chàng sẽ trở về mà đúng không?

Chàng nghe xem, tiếng chuông này ngân vang trong trẻo
Chàng xem, cây hoè nở trắng tựa trước đây.

Phụ mẫu khóc hết nước mắt, phụ thân thất thần nhìn về khoảng trời xa.

- Đã đến giờ lành, dù gì vẫn phải tiến hành đại lễ...

- Nhất bái thiên địa!
Trước lạy trời xanh, cho người và ta một mối tơ hồng.

Nghẹn ngào, chẳng nên câu, thiếp cất giọng đơn độc.
- Bái...

- Nhị bái cao đường!

- Kiếp sau... ta nhất định phu thê giao bái với chàng, nguyện một đời tương phùng.

Một kiếp mật ngọt đã trao đầu môi, nhưng cuối cùng vẫn lướt qua nhau. Câu nhất bái thiên địa vừa oán hận vừa xót xa. Hận không thể được bái tiếp bước hai. Nhị bái cao đường. Phu thê giao bái...

Kiếp sau, cho người và ta trong hàng vạn người vẫn tương ngộ
Đến bạc đầu không quên. Đem yêu hận quỳ gối tiến vào chấp mê trần thế. Cho ta và người một nơi yên bình, sống cùng nụ cười.

Jung Hoseok... Kim T/b
Hẹn kiếp sau... tròn nguyện ước.
______________
Nội dung dựa vào ca khúc Nhất Bái Thiên Địa bản nam-nữ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro