_Send_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

. | Cuộc đời này ta chỉ sống một lần, nhưng hoa dạng niên của chúng ta mãi có nhau |

Tôi nhớ Nam Joon đã từng nói: “ Mình mong rằng trong hoa dạng niên của các cậu sẽ luôn có chúng mình.” Câu nói này thực sự đọng lại trong tôi nhiều thứ lắm.

Tôi chợt nghĩ, mai sau có ra sao, kỉ niệm vẫn sẽ mãi nguyên vẹn nằm trong hộp kí ức của tuổi trẻ,..và tôi thấy mình thật may mắn khi có Bangtan trong tuổi trẻ của mình. Các bạn biết không, tôi đã từng nghĩ tới một viễn cảnh..dù biết rằng ngày đó sẽ đến, để tôi càng trân trọng ngày hôm nay..

Nếu như một buổi sáng thức dậy, mặt trời vẫn toả nắng chan hoà, trời vẫn cao xanh và rộng..bật điện thoại lên, nhưng ta chẳng thấy một chút tin tức cập nhật nào về người ấy..cũng chẳng bận rộn tìm kiếm twitter để xem ai đó đang làm gì và ở đâu, sức khoẻ ra sao thế nào..

Nếu như có một ngày ta thức dậy, chẳng còn hình ảnh của người ấy khắp facebook hay các trang mạng xã hội..ta cảm thấy trống rỗng nhưng cũng dần quen với khoảng trống vô định đó.

Nếu như có một ngày ta bất chợt xem lại được video từ 4 năm trước khi họ còn hoạt động đầy đủ với 7 người, đứng trên chung một sân khấu hát vang “ Born Singer”. Khi ta và họ hoà chung một nhịp đập, khi ta và họ san sẻ nhau những xúc cảm ấm áp, những giọt nước mắt hạnh phúc..rồi tim ta chợt nhói đau khi nhận ra ta còn phải chờ thật lâu để thấy họ cùng đứng trên sân khấu một lần nữa..

Nếu như một ngày, ta tìm kiếm nơi đâu vài lời nhắc nhở ta mặc ấm khi đông về, lời dặn dò không được hét to vì sợ ta mất giọng, lời dặn dò ta phải về nhà sớm vì sợ ta gặp nguy hiểm,..hình ảnh người con trai nào đó lo lắng cho ta như thể ta là của anh ấy.. Anh ấy giờ này làm gì, sống ra sao, thế nào..rồi ta nhận ra ta nhớ anh lắm, nhớ cái khoảng thời gian thanh xuân tuyệt đẹp khi ta và anh là của nhau..

Nếu như có một ngày, hình ảnh người con trai ấy đứng trên đỉnh cao của danh vọng, cầm chiếc cúp vàng xinh đẹp, sáng chói với đôi mắt ngấn lệ ùa về kí ức của ta..điều đầu tiên anh ấy nói là tên ta - ARMY, lời cảm ơn sâu thẳm từ trái tim dành riêng cho ta với sự trân trọng nhất..ta nhớ anh nhiều với anh mắt chân thành, sâu sắc ấy..” Lets fly with out beautiful wings..” Ôi, hỏi sao khi ta đã cùng nhau bay xa theo giấc mơ của riêng mình, thời gian lại chia cắt hai cánh chim lạc đường, để ta tự hỏi bay về hướng nào để gặp lại anh?

Tôi, tôi thực sự không mong ngày ấy lên. Tôi sợ khi tôi lớn lên sẽ để vụt mất những năm tháng này, tôi sợ lắm. Tôi là kẻ hèn khi giữ trong mình nỗi sợ này, nhưng tôi thương anh đến mức tôi sẽ ghét chính bản thân tôi nếu như sau này tôi có lỡ quên anh. Vì dòng đời ngổn ngang, ừ thì ai biết trước được điều gì..

Như quả cầu tuyết, xin hãy ngưng đọng thời gian, cho chúng tôi sống và chết đi trong cùng một quãng đời. Chúng tôi dành cho nhau và mãi như vậy..Hoa dạng niên này, sẽ mãi đẹp như giấc mơ tuổi 18 tinh khiết. Dẫu sau này có đi về đâu..thì ít nhất, giây phút này chúng tôi đang có nhau..

Gửi Bangtan. Gửi ARMY.
Chuyện tình kì lạ giữa đôi ta, mãi chẳng có một câu kết.
#Cre

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro