Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô về nhà ăn xong rồi lấy chút đồ trong tủ lạnh chạy sang chỗ hắn . Cô thấy hắn vẫn chưa tỉnh bèn đi xuống bếp nấu cho hắn bát cháo
Một lúc sau hắn tỉnh dậy thấy mk đang ở 1 nơi rất lạ những vết thương đã đc băng bó lại . Nghe thấy dưới bếp có tiếng động hắn lết từng bước xuống khi xuống tới nơi thấy có 1 ng con gái khuôn mặt dễ thương, k trang điểm nhìn rất trong sáng . A nhìn cô một lúc thì bất ngờ cô quay lại hai mắt chặm nhau . A và cô nhìn nhau 1 lúc
- A k sao chứ ? Còn đau k ? - cô mở lời phá tan bầu k khí
- Không ! Đây là đâu ? - a bừng tỉnh lại sau câu hỏi của cô nhưng vẫn lạnh lùng trả lời
- Đây là nhà ông bà t nhưng họ k còn nữa . T thấy a bị thương khá nặng nên đưa a về đây để chữa trị . A nên đi bệnh viện đi k nếu vết thương sẽ bị nhiễm trùng đó
- K sao
- Ừ vậy tùy a . Mà a đói chưa t có nấu ít cháo a lên trước đi rồi t mang lên cho
- Ừm - mặt a vẫn lạnh rồi đi lên
-  A ăn đi - cô bưng bát cháo để trước mặt a
- Cô ngốc thật đó
- Ngốc ? T ngốc hả ? Tại sao a lại nói vậy ? - cô nhìn a có vẻ khó chịu khi a chê cô ngốc
- Đại ngốc - a vẫn ung dung ăn
Cô lườm hắn 1 cái rồi quay mặt đi k thèm nói lại nữa
- Cô biết t là ai k mà cứu t nhỡ t là ng xấu thì sao . Vậy k gọi là ngốc thì phải gọi là dễ dãi - a k nhìn cô vẫn tiếp tục ăn
- K phải t dễ dãi nhưng chẳng lẽ thấy ng gặp nạn thì lại bỏ đi
- Vậy nói cô ngốc là đúng rồi .
- K thèm nói vs a nữa . Mà a tên gì vậy  ?
- Yoongi ! còn cô
- Kang Hyo Bin ! Thôi t phải về rùi a ăn đi rồi
nghỉ ngơi t nấu sẵn cháo rồi khi nào đói a có thể ăn ( cô định đi ra ngoài )
- Cảm ơn ! ( thấy vậy a nói câu nói rất lạnh lùng nhưng lại rất trân thành . Cô đứng lại 1 lúc rồi gật đầu nhẹ và đi ra ngoài )
Hôm sau cô vẫn đi học bình thường khi về qua chỗ hắn thì k thấy ai chỉ thấy có 1 tờ giấy nhỏ trên bàn
chữ trong giấy * Cảm ơn. Chúng ta sẽ gặp lại *
Cô đọc xong thì bỗng thấy hơi buồn và có chút tức giận vì a( hắn ) đi mà k nói vs cô tiếng nào
- Gì mà gặp lại chứ t mong k bao giờ gặp lại a . Đồ vô nghĩa ( cô hậm hực rồi về nhà )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro