Chương 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nói đi mấy tên này"

"Khai nhanh lên"

"Sếp à bọn này có làm gì đâu"

"RẦM.... RẦM" Tiếng cửa của cảnh sát bị đạp ra. Mọi người tập trung ngay cửa để nhìn xem ai gan đến như vậy dám đi đạp cửa đồn.

"Các vị thiếu gia xin mời vào ạ!" Cảnh sát trưởng chạy ra chào đón mọi người tiến vào. Vừa đi vừa lấy khăn xoa mồ hôi.

"Khỏi họ đâu rồi" người tới không phải ai khác mà là Sehun

????????????????????????????????????????????????????

TUA LẠI KHÚC MỚI BỊ BẮT

Vì cả đám đầu chưa đủ tuổi nên phải kêu người giám hộ tới.

"Alo ai đó có chuyện gì nói nhanh lên" Sehun.

"À xin hỏi đây có phải là giám hộ của cô Ahn Ami không?"

"Phải ai vậy?"

"Vâng.Tôi là cảnh sát......."

"Đưa máy cho cảnh sát trưởng đi" Sehun

"Ai đó nói đi nói gì thì nói nhanh đi ông đang bận phải về ngủ đây"

"Tôi Sehun"

"Dạ.... dạ Ahn thiếu...."

????????????????????????????????????????????????

Cả đám chạy vào phòng trong thì thấy 3 người con gái đầu tóc bù xù đang ngồi trên ghế. Vì 3 người kia đã đi về rồi.

"Ami em sao vậy nè? Em có bị thương ở đâu không?" Cả đám kéo cô đứng lên xoay vòng vòng xem xét.

"Em không sao anh ơi em buồn ngủ quá à!" Ami

"Ừ đúng đó tụi em muốn đi về"Lisa

"Cái đám ngu ngốc đó dám rủ tụi em đi chơi. Nên tức quá đánh chúng luôn" Rose

"Tụi nó chơi bẩn quá dám đánh lén không thì sao tụi em thua được chứ?" Sana

"Thôi được rồi về thôi. Chuyện còn lại để bọn anh xử lý" Baekhuyn

"Cảnh sát trưởng tôi muốn cả đám đó. Ông có ý kiến gì không?"

"Bọn tôi cũng không muốn chuyện này lộ ra ngoài" Jimin

"Dạ các thiếu gia xin hãy yên tâm đi"

"Anh à họ là ai mà anh sợ quá vậy? Anh là cảnh sát mà" 

"Cậu muốn chết hả? Họ là thiếu gia của tứ đại gia tộc đó biết chưa hả?" 

????????????????????????????????????????????????????

Tại căn nhà hoang có 20 tên bị treo lên xà ngang.

"Bọn tôi có làm gì đâu chứ thả bọn tôi ra" 

"Cái tay này của mày dám đụng đến cô ấy. Chặt đi". Taehyung

"Tụi mày dám đụng đến tiểu thư Ahn gia thì nên nhận được kết cục đi" Sehun

"Mấy anh nhớ để lại vật thí nghiệm cho em nữa" Luhan

"Tụi tôi... biết...sai rồi.... tha cho bọn tôi đi"

"Chúng tôi.... không.... dám... n.. ữa đâu"

"Chậm rồi"

Những chuyện xảy ra cô không hề hay biết gì cả. Sau khi về nhà cô chỉ biết có ngủ thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro