(27) Jung HoSeok

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn đứa tay lau đi những vệt mồ hôi trên trán của cô. Sao cô lại ngốc như vậy chứ vì đi tìm hắn mà đày dưới mưa tới phát sốt. Hắn có gì tốt, đáng để cô phải hi sinh sao? Nghĩ đến những chuyện hắn đã làm với cô, một cỗ áy náy trào lên.

Lấy cô không lâu, hắn công khai ngoại tình với chị gái cô. Hắn vũ nhục có trước toàn dưới thương lưu. Hắn mắng cô ngay trước mặt người chị đáng kính của cô, bảo cô phải học cô ta. Hắn bỏ mặc cô giữa đường quốc lộ, để cô tự sinh tự diệt. Hắn hãm hại cô, để cô ngồi tù oan. Hắn ép có ký vào đơn ly hôn, không trợ cấp. Đến cuối cùng, cô không hề hận hận. Ra tù, việc đầu tiên cô làm là đến tìm hắn giải thích, nói cô bị oan. Khi biết người hãm hại có là hắn, có chỉ lặng lẽ rơi nước mắt, không chút oán trách. Cô nói, cô yêu hắn. Tình cảm của cô kiên cường đến vậy. Hắn thua rồi. Hắn cũng yêu cô.

Nhiều ngày sau, khi có tỉnh lại. Hắn nói, hắn sai rồi, hắn nói, sẽ trả lại cho cô một hôn lễ. Cô cười. dựa lên vai hắn. Cô nói. muốn đi hướng tuần trăng mật ở châu Âu, muốn trọn đời thành đôi.

Hai tháng bên nhau là thời gian vui vẻ nhất của họ. Hắn giữ đúng lời, trả cô một hôn lễ linh đình.

Trong đám cưới, hắn ôm lấy cô. nói hắn yêu cô. Cô cũng cười, ôm lấy hắn, ghé tai hắn nói nhỏ:

"Đùa giỡn tình cảm của người khác có vui không? Bị đùa giỡn lại, có đau không?"

Hắn không dám tin nhìn cô. Cô cười, tháo chiếc nhẫn cưới ném xuống đất. Nhìn gương mặt hắn tái đi, cô không chút suy nghĩ quay đầu bước ra khỏi lề đường.

"Cô biết không? Loại người như có không hề hiểu thế nào là yêu. Cô không xứng có được tình yêu."

Hắn run giọng nói. Bước chân có hơi chậm lại, nhưng rồi lại tiến nhanh về phía trước. Trên đời này, ai cũng có quyền mắng có lòng dạ lang sói không có trái tim, chỉ duy có hắn, không đủ tư cách.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro