Chương 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chaeyoung ở lại nhà đến mùng 7 thì quay về, trong thời gian đó cô trò chuyện với Lisa tổng cộng 4 lần, Lisa chủ động gọi hai lần. Nội dung chủ yếu là báo cáo ăn uống, thăm bỏi đối phương có ăn gì chưa, nội dung chủ yếu của Lisa là xác định thời gian quay về và điều tra mức độ hài lòng của khách hàng sau khi tặng quà năm mới.

Hai bên điều tỏ ra hài lòng với chất lượng mấy cuộc gọi đó.

Trong nhà Chaeyoung, Joy nằm bò trên giường, nhìn cô dọn đồ đạc.

" Cậu đi máy bay à? Trước kia cậu toàn đi tàu mà ".

Chaeyoung cũng không nói, lặng lẽ lấy di động ra, bấm vào một tin nhắn nào đó cho cô bạn xem. Joy xem rồi nói
:" Tin đặt vé hàng không gửi cho cậu? Cho tớ xem làm cái gì ?".

" Không phải là tớ đặt ..... hôm trước bỗng dưng gửi đến di động " .

" Ôi trời ..... ngang ngược quá, ham muốn kiểm soát mạnh thật ".

Chaeyoung ngậm miệng, không nói cho cô bạn biết sau tin nhắn đó còn có cuộc gọi của ai kia có ham muốn kiểm soát mạnh, ra lệnh cho cô xuống máy bay rồi không được chạy lung tung, bắt buộc phải đợi chuyến bay của chị ấy hạ cánh.

Joy mê mẩn một lúc:" Tớ hỏi này, về rồi có dự định gì?".

" Ừm, đầu tiên phải trả lại tiền máy bay cho chị ấy".
Chaeyoung thực thà nói ra suy nghĩ của mình

Joy muốn đập đầu, ú ớ nói:" Cậu không thấy trả tiền hay gì đó rất mất hứng hay sao?".

" Nhưng tớ cũng không thể lợi dụng người khác". Chaeyoung rất kiên trì.

" Đương nhiên phải trả tiền rồi, nhưng cậu không thấy cậu làm vậy rất lạnh lùng à? Cậu nghĩ boss nhà cậu thiếu hai mươi tờ giấy này hay sao? Cậu không thể dùng cách khác sao ?".

" Vậy..... vậy phải làm sao?". Chaeyoung đần mặt, bị Joy nói thế, cô cũng thấy cầm một xấp tiền cho Lisa rất ngố.

" Chẳng lẽ cậu không biết Tết xong là đến lễ tình nhân à? Cậu không biết mua quà tặng người ta sao ?".

Joy tức tối. Cô nàng là một tiểu thuyết gia tình yêu, tại sao lại có một cô bạn thiếu EQ như thế chứ! 

Dưới kế sách của Joy, hai người ăn mặt gọn gàng ra ngoài, đi thẳng đến khu mua sắm hàng hiệu của thành phố.

Trên đường đi, Chaeyoung cứ nhíu mày suy nghĩ gì đó, Joy tưởng cô nghĩ nên mua gì, kết quả là khi sắp đến nơi, Chaeyoun túm lấy cô, nghiêm túc nói
:" Joy tớ nghĩ rồi, chúng ta không thể mua đồ hai ngàn tệ được, cậu nghĩ xem, 300.000 won là tớ nợ cô ấy, nếu tính 300.000 won không thể tính là quà mà là trả nợ, nên chúng ta mua quà 350.000 won đi .... ".

Joy bất lực liếc cô một cái, nhanh chóng gọn gàng kết thúc câu chuyện
:" Park Chaeyoung, câm miệng !".

Hai người dạo một vòng trong khu mua sắm, phát hiện mua quà cho người hoàn hảo rất khó, đắt biệt là người như Lisa.

" Hay mua một cây bút máy?". Chaeyoung đề nghị.

Joy:" Cậu có thể quê mùa hơn nữa không ?"

" Hay thắt lưng ? " .

" Không được, quá dâm đãng.... "

" Tại sao lại .... dâm đãng..... ".

" Người ta nói người yêu tặng quần áo cho mình là để cởi ra, vậy cậu tặng boss thắt lưng để làm gì ..... " .

Joy cười hihi:" Nữ chính trong quyển sách trước của tớ vì bất hạnh tặng thắt lưng da mà bị cường công tưởng là đang viện cớ, ngay chương đầu tiên đã bị ăn sạch".

" .... Joy, cậu viết tiểu thuyết sex đó hả ?"

Hai người vòng vòng hai tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng mua được món quà vừa ý. Hôm sau nữa, Chaeyoung mang theo món quà hai người dày công chọn lựa, trị giá 373.000 won, lên máy bay về lại thành phố Seoul ".

Máy bay hạ cánh lúc ba giờ hơn chiều, còn máy bay của Lisa sẽ hạ cách sau một tiếng nữa ờ cùng sân bay, nên Chaeyoung xuống máy bay rồi kéo lê hành lý đến thẳng quá  cafe hai tầng đối diện với sảnh đón khách của sân bay " .

Đó là do Lisa đã ra lệnh đợi cô để cùng đi.

Chaeyoung ngồi xuống một chỗ có thể nhìn thấy du khách ra vào bên dưới. Sau khi gọi điện về nhà báo cáo đã hạ cánh bình an, Chaeyoung bắt đầu cứ một phút là nhìn ra cửa sân bay một lần.

Nhìn mấy lần, cuối cùng cũng thấy mình vớ vẩn, cô ngoan ngoãn uống nước, không lâu sau, lại thấy món quà tặng cho boss cô mang theo trong túi nhỏ bên người để chơi.

Món quà là một cặp cúc áo bằng bạc.

Trên nền bạc thẫm có gắn một viên đá quý đen, một bên là rãnh rỗng rất đậm màu sắc của Hàn Quốc, hàng thủ công tinh tế tỉ mỉ mang đến một cảm giác khiêm tốn nhưng lại rất xa hoa, đắt giá.

Chaeyoung đặt nó lên lòng bàn tay.

Phải đưa cho Lisa thế nào đây?.

Đợi đến 14 tháng 2 hay sao?

Lúc mang ra thì phải  ói gì?

Lisa sẽ có phản ứng gì nhỉ ?

Nằm bò trên bàn, nhìn cặp cúc áo trong tay, đầu cô tưởng tượng đến đủ mọi thứ, dần dần, Chaeyoung bắt đầu thấy buồn ngủ. Cô nắm chặt cúc áo trong tay, quyết định nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc.

Bất giác mất đi ý thức.

Không biết bao lâu, trong mơ màng hình như nghe thấy âm thanh va chạm khẽ của đồ sứ ngay trước mặt. Chaeyoung lờ đờ ngẩn đầu lên, đập vào mắt đầu tiên là chiếc áo sơ mi đen. Đầu óc vẫn chưa tỉnh táo, cô ngồi thẳng lên, sau đó nhìn thấy gương mặt hoàng mỹ của Lisa.

Một tay Lisa cầm ly sứ, ánh mắt chăm chú xem tạp chí.

" Tỉnh rồi ?".

"...."

Chaeyoung tỉnh hoàn toàn:" Lisa đến lúc nào thế ?" .

Um, Chaeyoung lúng túng nói:" Sao chị không gọi em?" .

" Lisa nghĩ sẽ có người đón Lisa đón Lisa ở cổng ra ".

"....", Chaeyoung thổ thẹn, " Em..... em bất cẩn ngủ thiếp đi mất ".

" Ngủ cũng ngon chứ?". Lisa thong thả hỏi.

" Cũng ngon ạ ".

" Vậy đi thôi, tài xế đã đến rồi ". Lisa đặt ly nước xuống, cầm áo khoác và vali của cô lên.

" A, trả tiền ".

" Trả rồi ".

" Á, khoan đã ". Chaeyoung ngừng lại, cuốn quýt tìm gì đó trên đất, lúc nãy đứng lên mới phát hiện ra, cặp cúc áo của cô chỉ còn lại một cái.

Lisa thấy cô tìm kiếm lung tung một lúc rồi mới đưa tay ra:" Tìm cái này à? " .

"....". Chaeyoung thấy cúc áo trong tay Lisa, " Sao lại ở chỗ Lisa .... ".

" Nhặt được ở dưới chân em ". Ánh mắt Lisa sâu thẳm, " Còn một cái nữa ?".

Chaeyoung choáng váng dâng cúc áo còn lại trên tay lên, vốn dĩ muốn nhân lúc không khí tương đối đẹp tặng Lisa, sao bây giờ lại giống như địa chủ đòi tài sản vậy nè ?.

" Trông có vẻ giống đồ mà chị hay dùng".

"..... Ừm, tặng chị mà ".

" Quà? ".

" Vâng ".

Lisa không nói gì nữa, sải bước ra khỏi quán cafe. Chaeyoung lặng lẽ đi theo sau, đến thang máy, Lisa bỗng lên tiếng
:" Sao tự dưng lại tặng Lisa cái này? ".

" Ừm, sắp đến cái lẽ gì đấy .....".

" Lễ tình nhân? ". Lisa cười, " Nhà chị rất truyền thống, chưa bao giờ mừng lễ tình nhân ".

Hả? Chaeyoung sững sờ, vậy cô phí công mua rồi.

" Bố mẹ chị gặp nhau khi đi du học, đều rất thích những thứ đó, ông nội chị lại ghét những ngày lễ của phương Tây, không chỉ mắng bố mẹ chị một lần thôi đâu. Vì thế lúc nhỏ mỗi lần đến lễ tình nhân, bố mẹ chị đều giả vờ dắt chị và Jennie đi chơi, sau đó vứt hai chị em cho bảo mẫu, hai người họ lén lút hẹn hò với nhau " .

Chaeyoung biết bố mẹ Lisa đã qua đời trong một vụ tai nạn xe cộ, lúc Lisa nhắc đến họ tuy không biểu lộ tình cảm, nhưng có lẽ trong lòng vẫn còn chút đau lòng chăng.

Chaeyoung bỗng muốn nắm lấy tay Lisa, nhưng lại thấy hơi ngại ngùng. Nhưng cuối cùng vẫn chậm rãi thò móng vuốt ra, những ngón tay vừa chạm đến mu bàn tay thì đã bị ai kia nắm chặt lấy.

Tuy đã hôn nhau mấy lần nhưng nắm tay  giữa nơi công cộng đông người thế này lại là lần đầu. Chaeyoung rất căng thẳng, rất xấu hổ, nhưng nhanh chóng thay đổi sự chú ý, cố làm vẻ trấn tĩnh để nói chuyện với Lisa:" Vậy chúng ta có đi chơi lễ không? Hay là lễ tình nhân, chúng ta cũng lén lút hẹn hò thử ?".

Lisa quay lại nhìn cô, nắm chặt bàn tay bé nhỏ đang muốn trốn tránh, hơi nhướn môi, " Được " .

Có lẽ do lòng bàn tay Lisa quá nóng bỏng, có lẽ được Lisa nắm tay hết đoạn đường dài nên loại tâm trí, nên Chaeyoung mãi đến lúc tới bãi đậu xe mới nhìn thấy tài xế, cô mới nhớ ra để hỏi:" Chúng ta đi đâu? ".

" Đến chỗ Lisa ở trong thành phố đã, cho em quen, sau đó đi ăn cơm ".

Quen cái gì chứ ..... Chaeyoung hơi nghẹn, nói với vẻ thiếu tự nhiên, " .... Ừm, đúng rồi, chúng ta đến trung tâm di động nhé, em muốn làm lại sim ".

" Ừ " . Lisa nâng bàn tay cô lên, đặt môi khẽ hôn, " Em thật phiền phức ".

Đến khi ăn cơm tối, Chaeyoung thấy trên tay mình vẫn còn lưu lại cảm giác tiếp xúc. Cô bấc giác ngước lên, lén lút nhìn cô gái đối diện đang dùng bữa. Lúc Lisa về nhà đã thay trang phục khác, cặp cúc áo cô tặng đang cài ở cổ tay. Vốn dĩ cô thấy cặp cúc áo rất tinh xảo nổi bật, mang vào tay Lisa rồi, hình như lại thấy mờ nhạt đi nhiều.

" Nhìn gì thế? Không nỡ tặng Lisa à?".

" Không có, không có ".

Chaeyoung vội vàng cụp mắt xuống, lúng túng cúi xuống ăn cơm. Sau đó bỗng nhận ra, hình như đây là lần đầu tiên hẹn hò kể từ khi họ chính thức quen nhau.

Cho dù nhìn từ góc độ nào thì đây cũng là lần hẹn hò đầu tiên hoàn hảo chăng?.

Thế nhưng, bạn Chaeyoung dù sao cũng đánh giá thấp bản thân.

Ăn cơm xong, Lisa đưa cô đến dưới khu nhà của bạn học .

Lisa dừng xe, " Sáng mai Lisa đến đón em " .

Chaeyoung khoát tay, " Không cần đâu, ở đây cũng tiện đi tàu ngầm. Chị đến thì xa lắm, mà còn tắc đường nữa ". Nơi ở của Lisa tring trung tâm thành phố gần tập đoàn LR, đến đây đón cô cũng như chạy cả một vòng, dã man quá.

Lisa gật đầu, cũng không miễn cưỡng,
" Trưa mai nhớ lên lầu ăn cơm ".

" Không được đâu ". Chaeyoung buột miệng .

" Tại sao ?". Liên tiếp bị từ chối, giọng Lisa trầm xuống.

" Trước kia đến ăn cũng không sao, chúng ta chẳng có gì với nhau, nhưng by giờ chúng ta là người yên nhau rồi, thế Lisa.... không cần lấy thân ra làm quy tắc nữa à ?" .

Lisa hơi nhíu mày:" Thế nào là lấy thân ra làm quy tắc? Nói rõ xem ".

" Ủa, Lisa không biết sao?". Chaeyoung ngạc nhiên nhìn Lisa:" Công ty chúng ta không cho phép có tình yêu trong công sở mà !".

________________________________
Mọi người ơi ko bt watt khi nào mới sửa nữa dùng wifi ko đc😭😭😭
Dù sao thì mn đọc vui vẻ nhoa 💕

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro