"sea"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-người ta hát, tôi nghe tiếng sóng rì rào quanh đây.-

biển.

em hỏi anh thấy gì trong ánh mắt kẻ si tình, anh đáp rằng thấy em. đôi ngươi trong vắt tựa chuông ngân, thanh âm bàng bạc từ cuống họng, khiến anh tự nhủ cô người yêu mình bao giờ đáng yêu thế. đồng tử trời đêm co lại, suy nghĩ đăm chiêu.

biển đẹp. sớm, khoác lên mình áo lụa xanh thẳm; trưa - nắng lục hoàn mỹ; chiều, diện bộ cánh đỏ màu hoàng hôn. sóng dập dờn như lớp xòe buông rủ, xa chậm tung nhẹ châu trắng điểm áo, vây vờn hạt cát nóng bỏng dưới chân.

gò má ửng hồng nhẹ tênh dưới nắng, le lói trong ánh mắt là tia sáng vàng rực. biển là danh từ, nhưng ở đây là tính từ, một tính từ miêu tả vẻ đẹp của em. hải âu chao lượn, thủng thỉnh áp mặt sóng, bay vút lên cao, không chút do dự, hoài nghi. cánh trắng hơi nhuốm màu nước, lâu lâu lại thấy bọt biển thênh thang.

gió.

gió tha từ biển cái hương mằn mặn thổi vào đất liền; vị thanh chua của giọt mật sớm, xen lẫn ngọt ngào cỏ cây. dịu mát, nhưng cũng cay nồng, mặn chát trên má anh, rủ tấm sương mờ che phủ dung mạo.

người ta bảo gió nhẹ. nhẹ nhàng, nhẹ tênh. em ạ, thực lòng anh chẳng nghĩ thêm một câu từ nào khác. gió màu gì? màu trắng? có lẽ. nhưng anh thấy màu mắt em. quyến luyến, xa vời, chất chưa trong ấy là một mùa nắng nhạt chiếu rọi.

anh thấy, chẳng phải hương biển như đã từng, gió còn một luồng nồng thắm. không phải mật ngọt rót sớm, là bách huệ trắng vẩn nơi vườn tược. lưỡi đọng vị thanh thoáng của luống bạc hà em trồng, lại thấy cả hương nhàn nhạt mái tóc.

mây trắng ngòn ngọt, hòa cùng lớp rượu xanh trời. anh như hấp từng ngụm, khoang miệng là vị thơm kỉ niệm. đôi mắt vảng bóng em rồi lại nhìn trời, ngắm cảnh nhớ người.

mây trắng, mây xanh, mây vàng. mây thế nào trời thế đó. mây tạnh, trời quang; mây âm u, trời u ám; mây đục ngầu, nền trời đen kịt. em từng nói không thích bão, mây chỉ trắng, và trời trong xanh.

mây trắng mây xanh, đọng tình kí ức. mây sà xuống cho cái hương ngọt mềm, dằn lại độ đắng lòng. trời cho ta vẻ xanh thư thoáng, tặng biển tấm áo lụa long lanh. hải âu chắp cánh lượn lờ nền trời. nắng từ vầng dương như sợi vàng lặn xuống, dệt gấm kim sáng, mỏng manh như cách nắng rọi tóc em.

bầu trời, biển và gió, thanh âm ngân nga thoảng phía tai anh, bài nhạc buồn nhẹ tênh đất cảng. trời đêm một khắc dao động, đuôi trắng nhỏ lung lay rất nhanh bình tĩnh lại. áo choàng đen duỗi thẳng, anh đứng dậy rời đi. sau lưng, biển vẫn hát, gió vẫn ca, trời xanh mỉm cười.

-the sea is not a noun. sea is your magnetism, your magnetism, only you.-

「 end 」

author: vâng, tớ đã biến akutagawa thành boy lãng mạn cmnr 🙉🙉🙉🥲💦👉👈 về nội dung, nôm na là lấy cảnh tả người, dở khoản này, mai mốt dẹp 🙈

"sea" ở đây có thể hiểu là biển, nhưng cũng có thể đọc theo cách khác là "she" (đồng âm ấy). như vậy tiêu đề sẽ không phải là "sea, beautiful" mà là "she, beautiful."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro