chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phải mẹ cô đã không thể thắng nổi cơn bệnh. Bà cứ yếu dần đi nhưng trong thời khắc ấy bà vẫn gắng gượng lấy dưới gối ra bức ảnh một người phụ nữ trung niên trạc tuổi bà dúi vào tay cô. Và rồi cô chưa kịp thắc mắc gì bà đã ra đi.

Đám tang của mẹ cô

Hoa hồng trắng và ánh nến

Những cây thánh giá

Cô đã gặp người phụ nữ trong ảnh. Là bạn thân của mẹ

Cô hiểu rằng bà muốn giao cô lại cho người phụ nữ này chăm sóc, người mà bà tin tưởng.... bằng một cuộc hôn nhân.

Trời ơi cô mới có 22 tuổi, vừa kịp mới tốt nghiệp đại học đã kịp vùng vẫy gì đâu mà kết hôn. Còn nữa đối tượng kết hôn mới chỉ 25 tuổi hơn cô 3 tuổi cái tuổi còn đang đứng trước ranh giới của sự chín chắn thì lấy nhau về để đánh nhau àh??? =.=

Cú sốc này mới tới chưa được bao lâu thì tai họa lại ập đến. Mối tình đầu của bạn trai cô quay về, anh ta lưỡng lự và cuối cùng nói chia tay. Ngày anh nói câu đó cô chỉ " uk" chứ không nói j. Không hỏi vì sao vì cô đã biết. Không níu kéo vì quá mệt mỏi, chuyện mẹ cô, chuyện kết hôn.

Chuyện gia đình chuyện tình yêu đều ko có j tốt đẹp cô quay ra vùi đầu vào công việc. Ấy thế mà trời có thuận lòng ai bao giờ. thần tượng nhà sản xuất nổi tiếng của Mĩ Don Mischer cô theo ngành truyền hình và đang làm thực tập viên cho chương trình " Say hello" - một chương trình tin tức vào lúc 6h sáng. Tuy nhiên với sức cạnh tranh gay gắt từ các kênh đài khác trong vòng nửa năm trở lại chương trình luôn có mức ratting ảm đạm, chỉ đạo sản xuất cũ thì xin nghỉ vì lương quá thấp và giám đốc đài truyền hình đang dọa cắt bỏ chương trình. Trời ơi ko được! Chương trình đầu tiên của cô.

Vậy là trong lúc nước sôi lửa bỏng cô đã thuyết phục năn nỉ giám đốc và cuối cùng .... cô được ở lại ko phải với tư cách thực tập viên mà là vị trí nhà sản xuất mới của chương trình, cô sẽ làm việc trong hòan cảnh thiếu thốn hưởng đồng lương rẻ mạt và trong 6 tháng phải tăng được 10% ratting nếu ko cô nghỉ việc và chương trình vĩnh viễn sẽ đi vào quá khứ.

Thế đó cuộc đời cô giờ đây tòan là hố đen....

Nghĩ đến đây cô gục mặt xuống bàn mặc kệ người trong quán đang nhìn

Xem nào

Hôn nhân, vì là di nguyện của mẹ, phải đồng ý thôi

Người yêu, lấy chồng rồi yêu đương gì nữa

Chương trình, phải làm bằng được

Vậy đi.

Một giọt nước mắt lăn dài

" Giá có mẹ thì tốt"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro