một ngày tháng tám

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tự nhiên buồn vào một ngày tháng tám
Lặng một mình trong quán vắng cà phê
Ngắm trời rộng và tiếng gió xôn xao
Anh nhớ em nhưng đã giận em rồi...

Anh không buồn vì những điều đã lỡ
Bởi trong lòng vô tư không sầu lắng
Bên cạnh đây là ly cà phê đắng
Buồn làm gì khi đời chẳng giống mơ...

Từng hơi thở một chiều thu tháng tám
Anh lỡ làng đánh mất một mùi hương
Anh đã qua mà chẳng buôn đến thế
Nhưng lòng này đã thật nhớ em yêu..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#loitu