55. Nháo Nhào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đồ dùng ở đây đều hoàn toàn mới chuẩn bị riêng cho cô. Cho nên, đừng nhiều lời , tắm rửa đi."

Jessica bất đắc dĩ cười khổ, "Tại sao cô lại làm như vậy?"

"Đơn giản là hâm mộ cô, muốn làm bạn với cô, chỉ có vậy."

"Chúng ta đã là bạn ."

"Bạn bè chân chính."

Từ chối không được, Jessica cũng không muốn đối mặt với đám phóng viên dai như đỉa. Cho nên khi Jun Hye Bin kiên quyết, cô cũng không tiếp tục kiên trì. Nhận những thứ Jun Hye Bin đưa, đi đến phòng tắm tắm rửa.

Jun Hye Bin ngồi trên ghế sofa, một tay chống cằm, đang miên man suy nghĩ cái gì.

Đột nhiên, điện thoại Jessica nằm trong túi xách đặt trên sofa vang lên. Jun Hye Bin hơi run sợ, nhìn túi xách, lại nhìn cửa phòng tắm, bên trong tiếng nước ào ào. Bàn tay giơ ra rồi lại thụt lại, do dự một chút, vẫn là mở ra.

Di động vẫn nằm trong túi, màn hình sáng lên, tiếng chuông nhạc vang lên không lớn. Jun Hye Bin cầm di động trong tay, 4 chữ "Hắc miêu cảnh trưởng" đang không ngừng nhấp nháy. Theo bản năng , bấm nút từ chối.

Ngừng hơn mười giây, di động lại vang lên một lần nữa, Jun Hye Bin lần này có vài phần hoảng hốt, không chút nghĩ ngợi lập tức lại nhấn nút từ chối. Lo lắng, lắng nghe động tĩnh trong phòng tắm, sợ Jessica từ sau đi lên. Cũng may, sau 2 lần liên tục bị từ chối, di động im lặng không chút động tĩnh. Cô thở phào nhẹ nhõm, xóa bỏ lịch sự cuộc gọi, nhanh chóng thả nó vào vị trí cũ.

Lại một lát sau, Jessica đi ra, mái tóc ướt sũng, cười cưòi với Jun Hye Bin,

"Xong rồi."

"Chờ tôi một chút, tôi tắm rất nhanh, buổi tối chúng ta tán gẫu một lát được không?" Jun Hye Bin vẻ mặt rất nhanh trở nên tự nhiên.

"À ——" Jessica lần này không chút suy nghĩ, "Tôi không có thói quen ngủ cùng người khác."

"Có cái gì sao, bình thường mà..."

"Không phải, vấn đề cá nhân của tôi, tôi sẽ ngủ không được."

"Vậy... Cô và cô ấy, 2 người không có ngủ chung?"

Vấn đề này làm cho Jessica có chút không thoải mái, nhưng mà cũng khó mà nói gì, "Rất ít. Tôi hơi mệt chút , nghỉ ngơi trước, hôm nay thật sự rất cám ơn cô."

Nói xong , lập tức vào phòng khách, chỉ để lại bóng dáng cho Jun Hye Bin ngẩn ngơ nhìn theo. Xem như không lớn không nhỏ ăn một cái bế môn canh, Jun phóng viên nhìn chằm chằm cánh cửa kia sững sốt một lúc, cười mà như không cười nhún nhún vai, cũng cầm vật dụng đi tắm.

Sáng sớm hôm sau, Jessica cũng không đói bụng ăn điểm tâm, đơn giản rửa mặt một chút liền cùng Jun Hye Bin đi ra ngoài. Trong công ty còn 1 số chuyện cần cô giải quyết, thật sự không chấp nhận được lơi lỏng.

Vừa tới cửa tòa cao ốc đã bị một vài phóng viên giơ camera chụp ảnh suốt, đèn flash liên tục chói sáng làm cho mắt muốn mở không ra. Jessica mặt nhăn mày nhíu, cũng may Jun Hye Bin đã chuẩn bị từ sớm, lấy cây dù ra chặn lại ống chụp, lại mượn lực đẩy phóng viên ra, hai người rất nhanh liền lên xe.

Xe đến trước cửa Jung thị, Jessica từ trên xe bước xuống, còn chưa kịp cùng Jun Hye Bin nói gì, 1 vài tên vệ sĩ xuất hiện vây cô ở giữa. Jessica hơi ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn thấy mặt quen quen nhưng không nhớ nổi đã gặp ở đâu, cũng không biết những người này có mục đích gì, vừa lúc đó, một giọng nói hiền hòa vang lên,

"Thỏ con ngoan ngoãn của ta?"

Jessica vừa quay đầu lại, một chiếc xe việt dã ở trước mặt, Jung mẹ tươi cười ấm áp, giang rộng cánh tay. Jung Won đứng ở cửa xe, cũng cười tủm tỉm nhìn cô.

Mấy ngày liên tiếp khẩn trương, dày vò, thiệt thòi, thương tổn, toàn bộ trỗi dậy. Jessica nháy nháy mắt nước mắt lưng tròng, tiến lên vài bước, lập tức chui vào lòng mẹ. Jung mẹ thắt chặt cánh tay ôm cô, nhỏ giọng dỗ dành,

"Được rồi được rồi, ba mẹ đã trở lại, ha? Đừng sợ."

Đội mũ che nắng và đeo kính mát, Krystal ngồi ở phó lái vươn đầu ra, "Lên xe đi, có người đang chụp ảnh!"

Jung mẹ ôm Jessica lên xe, cô hơi do dự quay đầu lại nhìn Jung thị,

"Con còn có..."

"Đừng đi để ý mấy việc đó, quăn hết đi! Cùng mẹ đi."

Jung mẹ quyết đoán ra quyết định, đưa Jessica lên xe. Jung Won cười cười nhìn Jun Hye Bin, ngồi vào vị trí bác tài, chở cả gia đình nhanh chóng rời khỏi.

Khi xe đang băng băng trên đường, Jessica rất nhanh điều chỉnh cảm xúc, vẫn còn rút vào lòng Jung mẹ, Jung mje vừa vuốt vuốt tóc vừa dỗ dành cô,

"Thỏ con chịu thiệt thòi hả?"

Krystal xoay người lại quỳ gối trên chỗ ngồi, cằm để trên lưng ghế, tháo mũ và kính mát,

"Chị, em bội phục chị muốn chết, chị dám tự nhiên công khai trên tạp chí a."

Jung mẹ nhìn Krystal, lại hỏi Jessicaa,

"Có chuyện gì xảy ra phải? Như thế nào đột nhiên lại ầm ĩ thành như vậy ? Trước đó, con nên nói với ba mẹ 1 tiếng."

Jessica khịt khịt mũi, đem chuyện Dong Hae uy hiếp nói với Jung mẹ. Krystal nghe đến há to miệng,

"Thật sao? Dùng cách quay lén uy hiếp chị? Quay lén cái gì vậy? Chị có cái gì sợ hắn ?"

Jessica lập tức cứng họng, vẻ mặt cũng mất tự nhiên, méo miệng đầu dúi vào lòng Jung mẹ, hiển nhiên không muốn nói. Jung Won vừa lái xe vừa nói:

"Sooyeon cùng mẹ và Soojung đi qua nhà ông ngoại ở vài ngày, chuyện ông nội bên này để ba lo."

"Dạ."

Jessica giọng buồn rầu trả lời. Jung mẹ cười vỗ vỗ cô, cả nhà cùng hướng đến vùng ngoại ô.

Ông ngoại Kim sau khi về hưu giao công ty cho con cháu xử lý, tự mình đi mua một tòa trang viên ở nông thôn, trồng cây, nuôi cá duy trì tuổi thọ. Người già, thính lực cũng giảm đi, mắt cũng không còn tinh tường, cho nên không để ý chuyện bên ngoài, có đôi khi con cháu đến thăm ông và ở lại, bao nhiêu áp lực cũng tiêu tan.

Jung Won chở vợ đến nơi, liền lái xe đi. Krystal chạy vào, ôm ông ngoại hi hi ha ha cười đùa. Jessica ngồi yên, muốn đi phòng khách ngủ. Ở nhà Jun Hye Bin, cô không quen giường cả đêm trằn trọc không ngủ, hiện tại đầu óc choáng váng.

Khi tới giờ cơm trưa, Krystal tới gọi cô dậy, nhưng quả thật cô buồn ngủ dã man, không chịu đứng lên, vẫn ngủ thẳng đến buổi chiều mới từ từ thức dậy. Krystal chân chó bưng 1 bát cháo Song Liên vào,

"Mẹ cố ý nấu cháo, rất thơm nha."

Jessica nhìn cô, miễn cưỡng nâng thân mình, ngồi dậy đem gối đầu đặt sau lưng, tiếp nhận bát.

Krystal đi qua đi lại trước mặt Jessica,

"Chị, chị thật gầy quá."

Jessica cong môi cười cười, không nói gì.

"Yuri unnie nói như thế nào?"

"Chị nói chia tay với cô ấy ." Jessica hơi cúi thấp đầu, cầm thìa ở trong bát trộn trộn.

"Không thể nào? Chị ấy đồng ý ?" Krystal có chút vội vàng.

Jessica gật gật đầu, trong mắt hiện lên nhè nhẹ đau đớn, "Nhưng mà... Cô ấy nói sẽ chờ chị."

Krystal thở dài, vẻ mặt nhăn nhúm.

"Vậy lần này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Dong Hae muốn làm gì?"

"Cha con bọn họ vẫn cho rằng, Lee gia phải có một phần trong toàn bộ gia tài Jung thị. Không chiếm được, đành phải áp dụng thủ đoạn đặc biệt."

"Sau đó thì sao? Chị vì vậy cãi nhau ầm ĩ với ông nội hả?"

"Như một lời dẫn đường, thật ra thì sớm muộn gì cũng có ngày này . Chị nghĩ thật lâu, đau lâu không bằng đau 1 lần rồi thôi. Nhưng mà, khổ cô ấy ." Jessica đưa tay vuốt chán, che đi hốc mắt hoen đỏ.

"Cuối cùng, ghi lén gì vậy?"

"Chị và Kwon Yuri, " Jessica hắng giọng, "Ở... Trên giường ."

Krystal kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, "Hắn như thế nào quay được? Ai quay?"

"Là chị sơ ý, từ nhỏ đến lớn Dong Hae luôn ngoan hiền, chị không nghĩ đến hắn có lòng dạ như vậy. Hắn tặng cho chị 1 chai tinh dầu gì đó, thật ra bên trong có camera lỗ kim."

"Tại sao chị không nói với Yuri?"

Jessica đặt bát lên tủ đầu giường, thở dài,

"Tình huống lúc đó không cho chị nghĩ nhiều , ông nội đã muốn lên tiếng phải ra mặt, với tính cách Yuri, nói với cô ấy, cô ấy nhất định đi tìm Dong Hae, sự việc sẽ vượt quá phạm vi khống chế của chị. Một khi không thể vãn hồi lại còn chọc giận ông nội... Yuri không phải Amber, cô ấy sẽ không lãng tránh, nhất định là cứng đối cứng, ông nội chúng ta.. Chị thật sự sợ ông sẽ ra tay với cô ấy..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bmt