Kẻ Bám Đuôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay thời tiết trong xanh, mát mẻ. Thích hợp cho việc đi dạo, hẹn hò.

[Em ra ngoài một tí, tối mình đi ăn cùng nhau nhé?] An Bảo có việc cần ra ngoài nên đã dậy sớm, nhắn tin báo với Trần Thời một tiếng đỡ mất công hắn tìm.

Cậu tới trạm xe buýt, gần đây có tiệm hoa nên cậu ghé vào mua một bó cúc trắng. Hôm nay là ngày giỗ của ba, cậu tính tới thăm ông một lát.

Trạm xe đông đúc, đợi không lâu thì có chuyến tiếp theo. Những ngày trong tuần, mọi người bận rộn đi làm, đi học. Người chật cứng, An Bảo theo dòng người chen tới một góc ở cuối xe. Trong xe không khí hỗn tạp, không biết mùi viêm cánh của ai bay thoang thoảng, cậu nhích nhích mũi.

Xe xóc nẩy, cả người cậu nghiêng ngả theo. Có người khó chịu lầm bầm chửi rủa bác tài không biết lái.

Không bao lâu An Bảo cảm thấy có một bàn tay như có như không lướt qua mông. Cậu nghĩ có thể là vô ý, nhưng không đợi cậu kịp an tâm, cánh tay đó lại vô ý chạm vào eo cậu.

Bao lâu rồi cậu mới đi xe buýt, vậy mà lại gặp biến thái ngay lần đi này. Tỷ lệ này nếu mua vé số không chừng trúng được giải.

Lần này thì bàn tay có vẻ dũng cảm hơn, vuốt ve quanh eo sau đó trượt xuống mông. Cách một lớp vải nhẹ nhàng xoa nắn.

"A.." Cậu giật bắn người, đưa tay che miệng sợ mình hét ra tiếng. Cậu sợ bản thân bị người khác nhìn chằm chằm với ánh mắt dò xét.

Gương mắt nhìn xung quanh, xác nhận không có ai để ý, cậu liền đưa tay bắt lấy bàn tay sắp luồn vào trong quần của tên khốn đấy. Xoay người định cảnh cáo hắn ta đừng nên quá trớn nhưng lại thấy hắn đội mũ lưỡi trai, kéo thấp không nhìn rõ mặt.

An Bảo không thể hét lên như đàn bà bị xàm sỡ, bèn ấm ức tha cho tên khốn đó. Bỏ qua sự trách mắng và sự khó chịu của mọi người. Cậu nhích người chen lên trước một chút, cố tránh thoát tên biến thái.

Cho đến khi xuống xe cũng không thấy chuyện gì xảy ra, An Bảo liền an tâm bước thẳng đến nghĩa trang.

Nghĩa trang nằm ở một khu công nghiệp bỏ hoang, cách xa thành phố, hẻo lánh ít người qua lại.

Mộ lâu ngày không dọn, cỏ đã cao qua người. Dọn cỏ không thôi cũng qua nữa ngày. Cậu đặt bó bông lên chỗ sạch sẽ, tâm sự những điều cậu trãi qua trong suốt 1 năm nay cho ba nghe. Lòng cậu nhẹ nhõm hẳn, nụ cười của cậu như thêm hiệu ứng, bừng sáng khung cảnh xung quanh.

Thấy mặt trời sắp lên cao, cậu ghé vào nhà vệ sinh công cộng gần đó rửa tay, chính lý tóc tai. Cậu tính đãi bản thân ăn gì đó thật ngon.

Nhà vệ sinh bốc mùi bẩn thỉu, sàn nhà dơ bẩn lâu rồi chưa được dọn dẹp. An Bảo cố gắng làm mọi chuyện thật nhanh để thoát khỏi chỗ này. Khi lần cuối nhìn lại mình trong gương cậu thấy có người bước vào, không ai xa lạ chính là kẻ biến thái trên xe buýt.

Cậu trợn mắt xoay người, chưa kịp hét lên đã bị tên đó xông tới bịt miệng, khoá hai tay lại.

Hắn ta rất mạnh, chỉ khoá cậu bằng một tay nhưng làm cách nào cũng không thoát ra được.

"Ưm.. ưm" Sợ hãi gương ánh mắt cầu xin, với khoảng cách gần cậu thấy được khuôn mặt được giấu dưới mũ.

Khuôn mặt bình thường, tuổi trung niên tầm năm mấy, cơ thể rất có lực. Ánh mắt ông ta nhìn cậu như con sói đói nhìn thấy cừu non.

Lôi từ trong túi dây thít nhựa dài, cột hai tay cậu lại.

"AAA Cứu mạng với, có ai kh... Ưm..ưm...ưm"

Ông ta cột tay cậu rất thành thạo như đã trãi qua việc này rất nhiều lần. Vừa ôm vừa lôi cậu vào buồng vệ sinh đóng cửa lại.

Vì là buổi trưa ai cũng về nhà hoặc đi ăn nên xung quanh vắng tanh không người. Sợ là cậu kêu khản cả giọng cũng không ai nghe.

"Mày kêu nữa đi, tao tin chắc là sẽ không có ai cứu mày đâu!" Giọng khàn khàn như ai cắt cổ, làm xong mọi chuyện ông ta cất giọng đe doạ.

"Ông là ai? Ông muốn gì ở tôi? Tôi... Tôi ở đây có chút tiền, ông cầm lấy và tha cho tôi đi!!"

"Ai thèm tiền của mày chứ, thứ tao thèm...khà khà là cơ thể nuột nà này đây." Vừa nói ông ta vừa xoa mặt cậu, lau đi những giọt nước mắt chảy vì sợ của cậu.

"Lúc trên xe buýt tao đã nhắm trúng mày rồi, nếu lúc đó mày để tao sờ một tí thì không có chuyện này xảy ra rồi." Ngừng lại một chút hắn nói tiếp: "Cũng đừng trách tao, đây là lỗi của mày đấy, do mày cứ lắc mông quyến rũ tao!"

Nhìn ông ta đang kích động cậu chỉ có thể lùi lại, miệng xin tha: "Bây giờ ông ngừng lại vẫn còn kịp đấy, tôi sẽ không nói với ai về việc này đâu, xin ông!"

"Bốp!"

Đổi lại lời cầu xin của cậu là một cái tát trời giáng, một bên tai ù đi, nước mắt sinh lý chảy ra. Lòng cậu chùng xuống, biết rằng không thể thoát được khỏi tay tên biến thái này. Cậu chỉ mong được giữ lại cái mạng quèn này.

Ông ta ấn cậu quỳ trên bồn cầu bẩn thỉu, cảm nhận quần áo trút bỏ từ từ, cậu không kìm được bật khóc nức nở.

Có lẽ thấy cậu ồn ào nên tiện tay nhét quần lót vừa cởi ra khỏi người vào miệng cậu.

"Cảm nhận khi tự nếm mùi của mình thế nào?" Không nhận được câu trả lời ông ta có vẻ tức giận. "Tao biết ngay mày là một con đĩ dâm đãng, nhìn xem vết tích trên cơ thể mày đi. Đĩ điếm còn muốn lập đền thờ trinh nữ à? Khốn khiếp!!"

Đánh lên cặp mông vểnh, miệng không ngừng lăng mạ cậu. Lòng cậu dấy lên một cảm xúc lạ lẫm.

Rút trong túi ra một hộp bao cao su rẻ tiền, không như lời ông ta vừa nói, ông ta đã chuẩn bị đầy đủ công cụ từ trước, không phải bất chợt đổi ý.

Lấy một cái từ trong hộp đeo lên dương vật được ông ta thả ra từ khi nào. Dốc số dịch còn sót lại trong bao lên lỗ đít của cậu. Chà sát lung tung, thình lình đâm một ngón tay vào. Ông ta không kiên nhẫn khẩy lung tung, không đợi cậu thích ứng đã nhét thêm ngón tay thứ hai, ba.

Bàn tay không điêu luyện nhưng được cái thô dài, cậu cảm nhận được nó đi sâu, kéo căn các cơ xung quanh lỗ đít.

Đau đớn khiến An Bảo giãy giụa, mặt cậu áp sát lên thân bồn nước, lấy mặt và chân trái làm điểm tựa, chân phải đạp ra sau.

"Rầm!!!" Ông ta không kịp đề phòng bị đạp cho một cú té lên cửa phòng WC.

"Mẹ mày! Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Để hôm nay tao thay trời hành đạo, dạy dỗ mày cho nên người!" Lửa giận bốc lên, ông ta xông tới nắm tóc cậu quật ngã xuống sàn, kèm theo nhiều cú tát.

Có trời chứng giám khi làm ra hành động đó, cậu đã hối hận đến tận ruột gan. Tai ù đi, choáng váng như người say. Quần lót trong miệng rớt khi nào không ai hay, nhưng cậu cũng không đủ sức mà hét lên nữa.

Ông ta đem hai chân cậu gập thành chữ M, ép sát hai bên sườn, lộ ra dương vật hồng hào lâu ngày không chạm tới và lỗ đít đỏ thẫm.

"Mày cũng dâm lắm! Đánh như thế mà cặc cũng hưng phấn cho được. Có phải mày thích bị đánh đúng không?" Ông ta cười khà khà, thích thú ngắm nhìn nơi riêng tư của cậu.

"Không...không phải..." Cậu thều thào che dấu sự xấu hổ.

"Không cái gì, cặc mày cứng ngắt rồi đây." Ông ta đưa tay vuốt ve cặc An Bảo, cặc nhỏ sung sướng rỉ nước, nhìn cậu hơi thở nặng nhọc, da gà thi nhau nổi lên.

Ông ta cầm tính khí của mình đẩy vào trong An Bảo một phát lút cáng. Trực tràng ấm nóng bao bọc, hút lấy cặc, miệng huyệt bị thao đến không còn sức chống trả, chỉ có thể thả lỏng tiếp thu từng làn sóng xâm phạm mãnh liệt.

Ông ta rên rỉ thích thú. Không ngờ làm với đàn ông cũng phê không kém đàn bà.

"Chú ơi! A ưm... Thích quá... Cặc to đâm vào tử cung rồi. Chú thao con mạnh lên, sướng quá...ưm"

"Kha kha ai là chú mày...ha ha... Mày là con chó cái... của tao... Ha...ha. Mau gọi chủ nhân!"

"AAA... Chủ nhân... Chó cái sướng quá! Mau... Mau chịch chết con chó cái nứng lồn này đi." Cậu đã đắm chìm trong cuộc làm tình này, không biết mình nói gì. Mông không tự chủ hùa theo, lắc lư đón những cú nhấp. Cao giọng rên rỉ, may thay xung quanh vắng người không có ai, không thì đã nghe thấy hết lời nói dâm đãng của cậu rồi.

"Núm vú... núm vú cũng muốn được chơi, A... cầu chủ nhân...liếm nó!" Ưỡn ngực dâng hiến cặp vú cho chủ nhân, như tế phẩm thiêng liêng dâng bày chờ chủ nhân hưởng dụng.

Nhìn núm vú dựng đứng, từ màu hồng sang đỏ thẳm, ông ta kê miệng liếm chùn chụt, răng cắn lên đầu vú.

"AAAAA, thích quá...liếm mạnh lên a... Đừng...dừng lại A... Ư."

Hai người cùng lên cao trào, phun từng đợt tinh dịch nóng hổi vào sâu bên trong trực tràng. Lượng lớn tinh dịch nóng bỏng tưới lên vách ruột ẩm ướt, báo đáp tiểu huyệt đã nhiều lần phun nước cọ rửa dương vật.

"Tách tách tách" Làm xong ông ta không vội rời đi, kéo quần thông thả nhìn An Bảo người đầy tinh dịch, xung quanh rãi đầy bao cao su cùng quần áo bị ông ta lột ra vứt lung tung. Lôi trong quần một chiếc di dộng cũ kỉ, nứt màn hình, chụp lấy cảnh tượng này, chụp luôn cả nơi riêng tư bị chà đạp tàn bạo.

Nghe âm thanh An Bảo gương mắt, mệt mỏi nhìn ông ta một cách nghi hoặc.

"Mày thấy đây là gì không? Hình ảnh dâm đãng của mày đấy! Từ giờ nên ngoan ngoãn có biết chưa." Trước khi rời đi không quên cởi trói cho cậu, để lại một vết hằng sau trên tay và cả tâm trí cậu nữa.

           Dây thít






_ _ _ _ _ _ _ _ _ _HẾT_ _ _ _ _ _ _ _ _ _

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro