Học lại cách yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật mừng khi ai đó vẫn còn biết học lại cách yêu.

Sau bao sai trái, những dấu hằn lớn nhỏ của vết đau ngày đó, từ những lần yêu sai người, yêu sai cách. Rồi lại biết bao lần làm đau người, làm đau mình, đổi lại chỉ toàn tổn thương và thù hận. 

Nhớ ngày đó, mình cứ quanh quẩn mãi với mớ bòng bong trong suy nghĩ. Chẳng thể thoát ra, chẳng thế phá vỡ nó... chẳng thể cứu được mình.

Ấy thế mà mình cứ mang mộng cứu người, thức tỉnh tình yêu nơi người, cuối cùng thu lại được gì?

Cho đến mãi sau này, mình mới biết rằng kẻ đánh thức tình yêu nơi đáy tim một ai đấy - là người cùng đồng hành với họ mới được, bằng không chính là khổ ải tình ái mà cả đời họ cũng chẳng thể quên. Ấy vậy mà mình đã làm gì? Thức tỉnh tình cảm nơi người rồi cuối cùng lại bỏ họ mà đi. Có quá đỗi độc ác không?

Tại sao chẳng cho ai cơ hội, nhưng lại kì vọng nhiều đến vậy? 

Tại sao lại tự làm mình đau đớn đến thế, cho ai xem? Rồi lại làm khổ ai?

Tự cho mình là hiểu chuyện, vậy sao lại tủi thân đến thế?

Tất cả ngần ấy câu hỏi, đều là chính mình rõ câu trả lời nhất. Nhưng thật kì lạ, chính mình lại là người chẳng dám trả lời những câu hỏi đó. 

Ngần ấy thời gian, là ngần ấy khổ đau mình gieo lên thân, lên đời, lên những người thương yêu. Có đáng không?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro