Chương 1708: Yêu quái lục (20)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ninh Thư chỉ vào An Ngọc Quân nằm trong ngực Xà Vương, lớn tiếng nói: "Ê này, người phụ nữ của mày hình như bị trúng độc."

An Ngọc Quân chỉ là một con người, yếu ớt vô cùng, sao có thể chống cự được độc của Xà Vương.

Khuôn mặt hiện lên đủ loại màu sắc, mặt sưng hết cả lên.

Xà Vương trong lòng cả kinh, không có cách nào, chỉ có thể há to miệng hút khói độc trở lại.

Còn có thể hút trở lại, loại kỹ năng này thật là làm người ta câm nín.

Nguy cơ tạm thời được giải trừ, Ninh Thư âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng vẫn không dám bỏ tường nước, Xà Vương là kẻ rất âm hiểm.

Xuyên qua tường nước, Ninh Thư thấy được Xà Vương đút cho An Ngọc Quân một viên thuốc, hẳn là giải dược.

Ăn xong không bao lâu, màu sắc trên mặt An Ngọc Quân mới hơi thối lui.

Rõ ràng là có giải dược, còn già mồm là không có.

Ninh Thư trợn trắng mắt, cúi đầu nhìn ngực mình, máu thịt be bét, ban đầu là bị độc ăn mòn, sau đó lại bị Ninh Thư tự tay khoét thịt.

Không thỏa hiệp, kiên quyết không thỏa hiệp.

Nói gì đi nữa thì cũng phải tóm chặt Xà Vương cho tới chết.

An Ngọc Quân khó chịu đến nỗi nước mắt chảy ròng ròng, hít phải khói độc, bây giờ vẫn còn trong thời gian ở cữ, hơn nữa nhiệt độ trong phòng lại cực kì thấp.

An Ngọc Quân có chút chịu không nổi, dù gì cơ thể cũng bị tổn thương tới căn cốt.

Nhất là vừa mới sinh con, vỏ trứng còn chưa lấy ra khỏi cơ thể.

Xà Vương nhíu mày, ôm An Ngọc Quân an ủi: "Đừng khóc, không sao rồi."

Lúc này ở trong lòng Xà Vương, người phụ nữ này đã giúp mình sinh con nối dõi, chỉ có thể nói là có chút đặc biệt, còn để mà nói yêu, thì phải cần thêm một khoảng thời gian nữa.

Dù sao đây mới là lần thứ hai bọn họ gặp mặt.

Cho nên lúc phun khói độc ra, chưa có cân nhắc đến An Ngọc Quân.

Xà Vương hít một hơi thật sâu, nhìn Ninh Thư đứng sau tường nước, muốn nói cái gì, lại không mở được miệng.

Yêu quái trước mặt này dù mềm hay cứng, là dầu hay muối đều không ăn.

Tai Ninh Thư giật giật, cười nói: "Hình như có người tới, chắc hẳn là người của cục điều tra."

Đôi mắt Xà Vương chuyển sang màu đỏ tươi như máu, nhìn chằm chằm Ninh Thư, "Mày quả thật có gan!"

Ta đương nhiên là có dũng khí!

Rất nhanh, đã có vài người đứng trước cửa, có người mặc trang phục đạo sĩ, cũng có đàn ông mặc quân trang, cả nam lẫn nữ, còn có một vài yêu quái.

Chẳng lẽ cũng có yêu quái làm việc trong cục điều tra.

Mấy người bị kết giới của Ninh Thư chặn ở bên ngoài.

Xà Vương âm lãnh mà nhìn Ninh Thư, "Mày cho rằng người của cục điều tra sẽ bỏ qua cho mày sao."

Ninh Thư nhấc ngón tay, màn nước rẽ mở một lối vào, đúng lúc người bên ngoài đang định lấy ra mười tám ban võ nghệ mà phá kết giới.

Lại không nghĩ tới kết giới thế mà tự dưng mở ra.

Một người phụ nữ thành đạt, mặc áo da quần da dẫn đầu bước vào phòng.

Quần da tôn lên đôi chân thẳng tắp thon dài của cô ta, gợi cảm cùng dụ hoặc không nói nên lời.

Theo bước chân của cô ta, khu vực tam giác thần bí nhấp nhô cực kì khêu gợi.

Nhìn căn phòng một mảnh hỗn độn, ánh mắt đầu tiên dừng lại trên người Xà Vương, mở miệng: "Xà Vương."

Thời điểm Xà Vương nhìn thấy người phụ nữ này, vẻ mặt không hề dễ coi.

Người phụ nữ liếc An Ngọc Quân trong ngực Xà Vương, "Anh bắt cóc con người à, vi phạm điều lệ của cục điều tra, anh phải theo chúng tôi trở về."

Xà Vương cười lạnh, ôm An Ngọc Quân hôn xuống, trằn trọc triền miên, ngay sau đó rời khỏi bờ môi An Ngọc Quân, nói với người phụ nữ: "Cô có thấy ai đối đãi với con tin như vậy chưa?"

An Ngọc Quân đột nhiên bị Xà Vương hôn, khuôn mặt tái nhợt bỗng dâng lên một tầng đỏ ửng.

Trong ánh mắt mang theo gợn sóng, giăng kín một tầng sương mù, có vẻ mờ mịt lại luống cuống, mang theo vài phần đáng yêu.

Nữ nhân lạnh như băng mà quay người đi tới chỗ Ninh Thư.

Đầu Ninh Thư bị khối băng vuông vức che khuất, không thể thấy rõ ràng Ninh Thư trông như thế nào.

"Anh là yêu quái gì." Người phụ nữ quét mắt nhìn tình hình trong phòng, và cả đám rắn bị đông cứng.

Trong ánh mắt hơi lập loè tia sáng.

Ninh Thư thanh âm trầm thấp nói: "Tôi chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt."

"Tên anh là gì?" Người phụ nữ hỏi, lấy di động, dường như muốn tra tư liệu về Ninh Thư.

"Hỏi tên tôi để làm gì?" Ninh Thư hỏi.

"Có thể vây khốn Xà Vương - kẻ chạy trốn khỏi cục điều tra, thực lực của anh cũng không thể khinh thường, đối với yêu quái như các anh, con người chúng tôi cần phải lập hồ sơ, nói đi, tên là gì, bản thể là yêu quái gì?"

Ninh Thư vẫn không hé răng, rắn trắng ló đầu ra từ trong ngực Xà Vương, lớn tiếng nói: "Ông ta tên Nguyên Lương, bản thể là một con chim ưng mù."

"Nguyên Lương, ưng......" Người phụ nữ gõ gõ trên màn hình di động.

Ninh Thư quay đầu nhìn rắn trắng, rắn trắng lập tức trốn vào trong quần áo Xà Vương.

"Lộ mặt ra, bọn tôi muốn chụp ảnh." Nữ nhân triều Ninh Thư nói.

Ninh Thư gắt gao nhíu mày, ngay lập tức nói: "Mặt tôi bị khói độc ăn mòn, mấy người kể cả muốn chụp cũng chụp không ra."

Xà Vương cười nhạo một tiếng nói: "Tao đã bảo với mày rồi, cục điều tra chỉ cần nhìn thấy yêu quái cường đại, sẽ liền nghĩ trăm phương ngàn kế bắt đại yêu quái đó lại, không phải đưa lên bàn giải phẫu, thì cũng là đưa lên trên bàn cơm."

"Nghiệt súc, đem đồ mày trộm giao ra đây." Lão đạo sĩ quát Xà Vương.

Xà Vương thè đầu lưỡi đỏ tươi, âm trầm mà nói: "Đồ ở trong tay tao, thì chính là đồ của tao."

Lão đạo sĩ cùng với vài người thực lực cao và đại yêu quái vây quanh Xà Vương.

Xà Vương lạnh lẽo nhìn mấy tên yêu quái, "Thân là yêu quái, thế mà lại làm chó săn ti tiện cho loài người, nếu tao trở thành Yêu Vương thống lĩnh vạn yêu, thứ đầu tiên tao muốn giết chính là lũ yêu quái chúng mày."

Mấy yêu quái im lặng không lên tiếng, lão đạo sĩ cũng có vài thủ đoạn, vung phất trần, ngón tay kết ấn, hợp tác cùng đám yêu quái chiến đấu với Xà Vương.

Ninh Thư đứng ở một bên yên lặng quan sát, người phụ nữ mặc quần áo da cũng không tham dự, đứng ở bên cạnh cô, không ngừng đánh giá cô.

"Anh không có làm việc gì trái pháp luật đấy chứ?" Giọng nói thanh lãnh của người phụ nữ bay đến tai Ninh Thư.

Ninh Thư nói: "Tôi chưa từng làm ra việc gì trái pháp luật, tôi cũng không tin mấy người không điều tra ra tư liệu của tôi, tôi chỉ là một yêu quái cực kì bình thường."

Người phụ nữ cong cong khóe miệng, "Tôi chính là cục trưởng cục điều tra."

Ninh Thư ồ một tiếng, "Chào cục trưởng."

Người phụ nữ tiến lại gần Ninh Thư, ghé vào tai Ninh Thư, "Chúng ta có thể là đồng loại nha."

Ninh Thư chớp chớp mắt, "Cô cũng là yêu quái?"

Nữ nhân hơi nhếch khoé miệng cười cười, lại toát ra vài phần hương vị thịnh thế mỹ nhan, "Giả ngu gì đâu."

*Thịnh thế mỹ nhan: xinh đẹp rạng ngời, ở trong giai đoạn tươi đẹp nhất của cuộc đời

Ninh Thư không nói gì, người phụ nữ này có thể đúng là nhiệm vụ giả, nhưng mà là địch hay bạn thì không rõ ràng lắm, Ninh Thư không tiếp lời.

Càng sẽ không làm bại lộ thân phận của mình.

Nếu là trước đây, có lẽ Ninh Thư sẽ vui sướng nếu gặp được đồng nghiệp ở cùng một thế giới.

Nhưng mà bây giờ cô đã là hoá thân pháp tắc, từ một người không có tiếng tăm gì, một nhiệm vụ giả không ai biết đến trở thành hoá thân của Thủy pháp tắc.

Loại chú ý này còn mang theo ác ý.

Ninh Thư không biết người phụ nữ này là bạn hay địch, cho nên nhất định phải cẩn thận.

Coi như có thể nhìn ra cái gì từ vết tích chiến đấu trong phòng, ở thời điểm địch ta không rõ, Ninh Thư liều chết cũng không nhận.

Ninh Thư thờ ơ, người phụ nữ cũng không giận, đứng ở bên song song với Ninh Thư, nhìn tình hình chiến đấu, dường như cũng không định nhúng tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro