1807: Sư thúc 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ninh Thư thực sự ko nghĩ tới đây là trứng yêu thú, bên trong có yêu thú đang chậm rãi thành hình.

Ninh Thư đưa một ít linh khí vào vỏ trứng, vỏ trứng giật giật bên trong, sau đó đưa trứng trả lại cho Diệp Hòa Ngọc "Trứng này đừng ăn, là yêu thú, nếu có thể ấp ra là tốt nhất"

Diệp Hòa Ngọc lập tức nói: "Nếu là yêu thú, mời tiên nhân nhận lấy, tiểu tử chỉ là một người phàm trần, ko đủ để yêu thú thần phục"

Tâm tư tên tiểu quỷ này cũng hay đấy, là một người thông minh, Ninh Thư một tay chống cằm, tay kia cầm trứng yêu thú lăn qua lăn lại trên mặt bàn.

Nhìn thấy Diệp Hòa Ngọc trong lòng sợ đối phương hơi dùng lực một chút liền đánh vỡ vỏ trứng, yêu thú bên trong liền ngủm củ tỏi.

Ninh Thư hỏi: "Trứng này ngươi tìm thấy ở đâu?"

"Ở trên núi tìm được, trong nhà ko có gì ăn nên vào núi tìm đồ ăn" Diệp Hòa Ngọc thành thật nói.

Ninh Thư gật đầu "Được rồi, giữ lại đi, vận khí của ngươi ko tồi, hẳn là loan điểu"

Diệp Hòa Ngọc cầm quả trứng, có chút rối rắm "Thất phu vô tội, hoài bích có tội, thứ này tuy tốt nhưng ta ko có năng lực bảo vệ nó, vậy đưa đồ này cho tiên nhân, cảm tạ người cứu mạng muội muội ta"

"Thật bỏ được cho ta?" Trứng chim này từ đâu tới, tuy rằng cánh rừng này có dã thú, nhưng ko có yêu thu, có lẽ đi sâu một chút mới có.

Dã thú muốn trở thành yêu thú, liền tu luyện giống người tu tiên, cần cơ duyên và căn cốt.

Dã thu bình thường là ko có khả năng.

"Ta và muội muội vơ bơ ko có nơi nương tựa, nhỡ may có tiên nhân khác muốn thứ này, chúng ta cũng ko có cách nào"

Há mồm nói còn được, nếu động thủ cướp đoạt, bị thương đến tính mạng là xứng đáng.

Diệp Hòa Ngọc quỳ xuống, đôi tay dâng quả trứng: "Ta, ta muốn dùng thứ này đổi một phần cơ duyên, thỉnh, thỉnh tiên nhân mang theo tiểu tử nhập tiên đạo"

Ninh Thư thiếu chút nữa ko khống chế được mà trợn to mắt, tu tiên đạo á? Này cũng ko phải là con đường bình thường, mà là bụi gai tràn ngập tử vong, tranh thọ mệnh cùng trời đất.

Người nhiều nhất trăm năm, mà người tu chân mấy trăm năm thì mất ngàn năm.

Ninh Thư nói: "Việc tu tiên này ko phải muốn là được, đầu tiên cần có căn cốt, trời cao cấp một phần cơ duyên, ko có căn cốt, cả đời chỉ có thể là phàm nhân"

"Hơn nữa, một khi bước lên con đường tu tiên, liền rời ra phàm trần, ngươi có thể sống lâu hơn muội muội ngươi, nhưng sẽ phải nhìn người thân từng bước từng bước rời đi"

DIệp Hòa Ngọc nói: "Cha mẹ tiểu tử đều đã chết, cùng muội muội nương tựa vào nhau mà sống, nếu tiểu tử thật sự dấn thân vào con đường tu tiên, tất sẽ làm muội muội hạnh phúc, sinh tử có mệnh, ko uổng đời này"

Ninh Thư nhìn hắn "Ngươi thực ra nhìn chuyện này cũng khá rõ ràng đấy"

"Thỉnh tiên nhân thu ta làm đồ đệ của người" Diệp Hòa Ngọc dập đầu với Ninh Thư.

Tên nhóc này thưc sự am hiểu nắm bắt cơ hội.

"Thế ngươi ko nghĩ là có lẽ bản thân ngươi cũng ko có căn cốt để tu tiên, mà muội muội ngươi mới có à" Ninh Thư tủm tỉm cười mà nói.

"Vậy cũng ko sao, tiểu tử liền nhờ cậy muội muội, từ đây tiếp tục sự nghiệp ở phàm trần" Diệp Hòa Ngọc nói, có muội muội làm tiên tử, hậu trường này vững chắc.

Ninh Thư.....

Thiếu niên, ngươi cứ nói thẳng như vậy cũng được à?

"Xin sư phụ hãy cho ta trở thành đồ đệ phụ sự dưới gối" Diệp Hòa Ngọc dập đầu với Ninh Thư, thân thể run lên nhẹ nhẹ, hiển nhiên cũng đang sợ hãi trong lòng.

Tính tính, dưới gối của cô cũng ko có đồ đệ gì, Lan Uyển phong vẫn là một mình một chỗ.

"Ta ko thể thu ngươi làm đồ đệ, nếu ngươi làm kiểm tra mà có thiên tưm ta có thể cho ngươi đi theo bên người" Ninh Thư nói.

"Tạ ơn sư phụ"

"Đừng tạ vội, để ta nhìn xem có tiên tư hay ko, tu tiên linh căn vì thủy, kinh Kim Đan, Nguyên Anh, phản hư, Đại Thừa, nãi nhập thánh cảnh, chí như bàn thạch, tâm kiên đến cực điểm, không vì ngoại vật động." Ninh Thư nói.

"À, vậy đệ tử nên làm thế nào ạ? Diệp Hòa Ngọc hỏi.

Ninh Thư lấy ra pháp khí kiểm tra linh căn "Để tay lên trên"

"Liền để bên trên là được hay sao ạ?" Diệp Hòa Ngọc khẩn trương hỏi, liên quan đến vân mệnh về sau của mình, dù giả vờ lão luyện thành thục thì cũng ko tránh khỏi khẩn trương.

"Thử xem" Ninh Thư gật đầu, chống cằm nhìn Diệp Hòa Ngọc trán đã đầy mồ hôi,

"Sư phụ, có phải sẽ bị đau hay ko?" Diệp Hòa Ngọc xoa xoa bàn tay đầy mồ hôi của mình.

"Có thể" Ninh Thư muốn thu hồi đồ vật.

"Ko, sư phụ, con chịu đau được" Diệp Hòa Ngọc sợ Ninh Thư đổi ý.

Ninh Thư yên lặng mà nhìn hắn, Diệp Hòa Ngọc nuốt nuốt nước miếng.

Ninh Thư nhìn thấy ngọn lửa chen chúc trên pháp khí, theo sao là màu xanh lục bên trong.

"Có thể mở mắt ra" Ninh Thư nói, Diệp Hòa Ngọc nhìn Ninh Thư, Ninh Thư gật gật đầu "Là hỏa linh căn và mộc linh căn, về sau chủ tu hỏa linh căn"

"Cảm ơn sư phụ" Diệp Hòa Ngọc lập tức quỳ xuống.

Ninh Thư ừ một tiếng, lấy ra ngọc giản tu luyện, biết DIệp Hòa Ngọc ko biết đem thần thức xâm nhập ngọc giản thê nào, liền từng bước hướng dẫn hắn làm thế nào để đả tọa, làm sao để dẫn khí nhập thể.

Có thể đi vào một thế giới khác, Diệp Hòa Ngọc rất hung phấn, đối với Ninh Thư cũng rất tôn trọng.

Ninh Thư đưa trứng cho Diệp Hòa Ngọc "Thời điểm tu luyện, mang theo quả trứng này bên người, có thể đưa vào một ít linh khí, chim non sẽ thân thiết với ngươi, về sau loan điểu này đi theo bên cạnh, có thể làm vật cưỡi"

Diệp Hòa Ngọc nhanh chóng chắp tay "Đa tạ sư phụ"

"Ngươi tựa hồ cũng khá hiểu biết với việc tu tiên" Ninh Thư nhìn Diệp Hòa Ngọc.

Diệp Hòa Ngọc nói: "Phụ thân có nhiều sách, đệ tử đều xem qua"

Ninh Thư ừ một tiếng, lại ban cho Diệp Hòa Ngọc một thanh kiếm "Lần này ta ra ngoài du lịch, chờ giải quyết xong việc của Kiếm Đoạn Phong, ta lại mang các ngươi trở về tông môn"

Diệp Hòa Ngọc đưa một quyển sách cho Ninh Thư "Đây là tư liệu mà cha con tìm thấy, cũng là về Kiếm Đoạn Phong kia"

Ninh Thư: →_→

Quả nhiên là một tiểu tử xảo quyệt, trước đấy thì ko lấy ra, nhưng mà có đầu óc còn hơn so với ko có, người thông minh tất nhiên là tốt hơn so với ngu ngốc rồi.

Ninh Thư mở sách, bên trong đều viết về Kiếm Đoạn Phong, tỷ như vách đá đao thương bất nhập, hơn nữa động vật hoạt động chung quanh đề sẽ tránh đi gần ngọn núi này.

Có quỷ hồn lui tới.

Ninh Thư khép lại sách "Cha ngươi vì sao lại muốn điều tra việc này?"

Đột nhiên cảm thấy cha của tên nhóc xảo quyệt này ko phải người thường.

"Cha của con là một thư sinh dạy học bình thường, mẹ con mất sớm, ngày thường thích nghiên cứu một ít về sơn dã tinh quái, tiên nhân, muốn viết sách" Diệp Hòa Ngọc nói.

Ninh Thư cảm thấy người này còn định viết thành sách rằng có một mỹ nữ chuẩn bị nhảy ra từ ngọn núi đâu.

Nhưng việc Diệp Hòa Ngọc có linh căn khiến Ninh Thư có chút kinh ngạc, dù sao thì người thường mà nói, mười vạn người có một người đã là ko tồi, hơn nữa Diệp Hòa Ngọc có hỏa linh căn rất mạnh chứ.

Tuy rằng là Song linh căn, Hỏa linh căn trộn lẫn Mộc linh căn, nhưng Mộc linh căn lại yếu hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro