~Love~ (Nam->Nữ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vào khoảnh khắc giọt nước mắt của em rơi xuống bàn tay anh, anh bỗng cảm thấy, trong lồng ngực mình, dường như có thứ gì đó đang tan vỡ, tan vỡ từng chút một."
-Tử Tuyền-
* Câu này ta nghĩ khi đag ngun tìn, sao nghĩ ra thì quên òi( ' ▽ ' )ノ

"Đợi nàng ngần ấy năm, thứ đổi lại chỉ là sự lạnh lùng, không tin tưởng. Ta rốt cuộc làm sao có thể cam tâm đây"
-Tử Tuyền-
*Câu này là nghĩ ra trong bối cảnh huyền huyễn, (ta cuồng huyền huyễn nha (*^_^*) ) , đại khái lấy ý tưởng từ một cốt truyện trong kho ý tưởng của ta. Câu chuyện này kể về một đế cơ lạnh lùng(nữ9) và một vị tiên bình thường trên thiên giới(nam9). Nữ9 vì trải qua trận chiến tiên-ma mà bị thương nặng, phải cần hoàng huyết(giọt máu vàng từ tim, mang theo công lực ) để trị lành vết thương, nhưng vì nữ9 ngày thường lạnh lùng nên ko ai muốn giúp, chỉ mình nam9 muốn( n9 yêu thầm nữ9 vì trong một lần xuống nhân gian, nàng đã cứu n9 thoát khỏi cái chết, cx vì nàng mà từ đó n9 ms cố hết sức tu luyện để phi thăng dc lên tiên giới :)) nhưng vì tu vi n9 thấp hơn nữ9 rất nhiều nên mất rất lâu ms giúp dc nữ9 hồi phục, lúc tỉnh lại nữ9 cảm động,muốn báo đáp, r dần nảy sinh tình cảm vs n9 thì đúng lúc này nam phụ nhảy vào, là trúc mã của nữ chính , lấy lý do để hồi phục thân thể nữ9 nên đưa nàng về chỗ mình , n9 lo cho nữ9 nên đương nhiên đồng ý. Lúc quay về cùng nam phụ thì nữ chính trở nên lạnh lùng như xưa( vì nam phụ dùng thuốc thay đổi đi trí nhớ của nữ9, lm cho nữ chính tg rằng, n9 vì đc bảo vật từ tay hắn ms đồng ý dùng hoàng huyết cứu nàng, còn chính hắn lấy lý do là vì lúc đó chiến tranh nên ms ko cho nàng máu) n9 phát hiện ra nàng bị thay đổi trí nhớ thì ns hết sự thật cho nàng, nhưng nàng ko tin cho rằng n9 muốn đòi thêm bảo vật nên ms bịa ra nt :"Dù mục đích gì, đều không thể phủ định là ngươi đã cứu ta. Vậy nên chỉ cần ngươi muốn, ta nhất định sẽ mang thứ đó về cho ngươi. Ngươi không cần phải bịa đặt như vậy, còn nếu thứ ngươi muốn là nghịch thiên, vậy ta khuyên ngươi hãy buông bỏ chấp niệm đó đi." Vâng, đó chính là nguồn gốc câu nói đó, còn phần sau câu chuyện, nếu may mắn có bạn nào đọc đc "truyện" này, thấy hứng thú thì ib ta kể nốt cho. Cơ mà dự đoán là sẽ chả ai đọc ( ̄▽ ̄)

"Anh mất em rồi, phải không?"
"Ừ, mất rồi"
-Tử Tuyền-
* Cái này ta nghĩ ra khi đag suy ngẫm về mấy câu chuyện kể về những người mất rồi mới thấy tiếc :((

"Khi em đi lướt qua anh, anh mới chợt nhận ra, không biết từ lúc nào, anh đã mất em"
-Tử Tuyền-
* hoàn cảnh giống câu trên :)

"Chúng ta không thể quay lại bên nhau sao? Em...không còn yêu anh nữa sao?"
"Còn hay không, chúng ta cũng không thể trở lại như xưa."
"Tại sao?"
"Bởi vì dù yêu anh, em cũng không thể buông bỏ tôn nghiêm của mình. Giống như khi đó, dù yêu em, anh cũng không thể buông bỏ cô ta."
-Tử Tuyền-
*Câu chuyện này ta lấy ý tg về một truyện ngôn tình, đoạn này kể về vc nữ phụ gặp khó khăn , n9 quyết định giúp nữ phụ mà bỏ nữ9 một mình . Đoạn kết tr này là nữ9 n9 lm hoà, he. Ta ko thích kết này lắm nên chuyển thành se ^^ ( có thể mn thấy ta hơi ác, dù sao thì n9 giúp nữ phụ chỉ vì tình nghĩa mà thôi, tuy nhiên ta đã viết một đoạn đối thoại khác để hợp vs cái kết này, mạn phép đc đăng luôn ở đây dù không hợp vs chủ đề.

"Thực ra anh không hiểu, em mãi mãi sẽ không làm khó anh. Khi đó, dù anh lựa chọn về cùng em hay ở lại với họ, em đều để anh ở lại. Em hỏi, bởi vì em muốn biết, anh, rốt cuộc có hiểu em không mà thôi. Đáng tiếc, anh không hiểu."
-Tử Tuyền-
* Đây là đoạn đó ợ, ý là nữ9 chia tay vừa vị tôn nghiêm, vừa vì co ấy nhận ra họ chưa hiểu nhau. Ta xin bonus thêm một câu cx thuộc cốt truyện này nhé:
"Thì ra, chúng ta, chưa từng hiểu nhau."
-Tử Tuyền-

"Tôi không muốn trở thành nam phụ trong câu chuyện của em, mà tôi muốn em trở thành nữ chính của đời mình. Chỉ là, tôi phát hiện, thì ra, ngay cả tư cách trở thành nam phụ, em cũng không cho tôi."
-Tử Tuyền-
*Câu này mình chỉ dựa theo tâm trạng một anh nam cực phụ của phụ (Ahihi, cơ mà ns đc câu này hẳn cx ko phụ lắm nhỉ :D

"Ta không cầu trọn đời trọn kiếp, ta chỉ mong có thể bên nàng trong những giây phút cuối cùng của đời mình mà thôi."
-Tử Tuyền-
*câu chuyện này ở thời cổ đại, n9 là tướng quân, nữ 9 chưa nghĩ ra\(^o^)/ , câu ns này chỉ là chợt nghĩ ra khi có cảm hứng thôi ( ̄▽ ̄)
Ps: ko phải câu ns nào của ta
cx cảm hứng một cốt tr dài đâu, đa phần là cảm hứng bất chợt thui :-D

"Ta yêu nàng, dù cho có chuyện gì xảy ra, ta vẫn sẽ yêu nàng. Nàng cứ hận ta đi, thế cũng tốt, bởi, nếu vì hận mà nàng nhớ mãi ta, ta nguyện ý."
-Tử Tuyền-
*Cảm hứng từ thể loại nam phụ cực đoan hoặc ngược tâm n9 max si tình
ヾ(@⌒ー⌒@)ノ


"Thời gian quả thực là một thứ vô cùng đáng sợ, bởi vì anh phát hiện ra, trong tâm trí của anh, hình dáng của em, giờ chỉ còn lưu lại là một bóng hình mờ nhạt mà thôi"
-Tử Tuyền-
*Lấy cảm hứng từ cp phụ trong Ngự Phật, cp Khổng Uyên, Phượng Vũ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro