Chương 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời thế xoay dần, chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, giới truyền thông liên tục phát ra một chuyện bí mật của nhà họ Lê cùng tập đoàn Lê thị khiến cho bọn họ trở tay không kịp.

Báo chí đều đăng một vài tin tức mà người ngoài chưa từng biết.

Ví dụ như, Tổng giám đốc tiền nhiệm của tập đoàn Lê thị - Ông Lê vì vợ chết do khó sinh mà sinh ra oán hận với con mình, thà nhận nuôi bốn đứa trẻ mồ côi chứ không thèm quan tâm đến con ruột. Chuyện nhận nuôi bốn đứa trẻ mồ côi, người ngoài cùng lắm chỉ biết ông nhận nuối chứ không rõ nguyên nhân. Hiện tại, tin tức này được tung ra khiến cho hình ảnh của Lê thị bị ảnh hưởng nghiêm trọng, cổ phiếu cũng lần lượt giảm giá.

Còn có tin đồn, nói Lê Hoàng Khánh vì người vợ thứ hai quá quan tâm đến con trai mình mà cố tình gài bẫy để ngườu ngoài hiểu lầm là bà ta liên kết với người khác bắt cóc Misthy. Tất cả là vì ông muốn trả thù con gái ruột của mình. Thậm chí còn không tiếc tiền mời luật sư đưa vợ thứ hai ra tòa, lợi dụng các mối quan hệ để bà ta không được tạm tha hoặc giảm án.

Tin tức này được tung ra lại càng khiến cho người bên ngoài chia làm hai phe đối lập.

Một bên cho rằng không thể tin lời của một vũ nữ được, một bên lại nói, bản án năm đó đúng là do Lê Hoàng Khánh lợi dụng quan hệ để tăng hình phạt cho vợ của ông ta.

Cứ như vậy, chưa tới ba ngày, chẳng những giá cổ phiếu của tập đoàn Lê thị giảm nghiêm trọng mà có vài dự án đang trong quá trình thảo luận cũng tạm ngưng lại. Phóng viên thậm chí còn bao vây quanh nhà khiến cho bọn họ không thể ra ngoài nổi.

Những tin này cũng chỉ như ngoài lề mà thôi, ba ngày sau, báo chí còn tung ra một tin chấn động hơn.

Đó chính là Misthy đã biến thành kẻ ngốc, Lê Hoàng Khánh vì muốn cưới vợ cho con liền thừa lúc Hoàng thị sắp phá sản, lấy lý do viện trợ. Bắt ép Hoàng thị đồng ý đám cưới.

Người nhà họ Lê lâm vào tình cảnh dở khóc, dở cười, dù sao thì người biết sự thật về đám cưới cũng chỉ có sáu người, những người khác chỉ biết ít râu ria thôi.

Tin tức này vừa tung ra, Diệp Anh liền biết ai đứng sau giở trò rồi.

Mà chuyện Misthy biến thành kẻ ngốc khiến cho người ngoài thêm nghi ngờ Lê Hoàng Khánh. Thậm chí còn có người suy đoán cô trở thành ngốc nghếch là do bị ông ngược đãi.

Chỉ trong một thời gian ngắn, tất cả mũi nhọn đều hướng về nhà họ Lê.

Bởi vì không thể ra ngoài nên hai ngày nay, nhóm người Uyên Pu đều phải điều hành công ty thông qua máy tính.

Mà hiện giờ, mấy nhân vật chủ chốt đang ngồi trong phòng sách thảo luận biện pháp giải quyết.

Diệp Anh vì thân thể không khỏe nên không được tham gia, nên cô để Naria tham gia giúp mình.

Vì tin tức đều liên quan đến Misthy nên cô bị ép tham gia. Từ lúc bắt đầu ngồi xuống ghế, cô giống như ngồi trúng đinh, xoay trái xoay phải không chịu an phận.

"Misthy, em làm gì vậy ?" Làm gì mà cứ xoay tới xoay lui hoài vậy, Linh Ngọc Đàm tức giận hỏi cô.

"Em..." Cô muốn ở cùng với Diệp Anh, mấy ngày nay em ấy không để ý đến cô, luôn ngồi yên lặng ở trên giường hoặc nằm nghỉ ngơi trên ghế trong vườn hoa. Mặc kệ cô làm gì hay nói gì, em ấy vẫn không quan tâm. Hại cô không nhìn thấy em ấy liền cảm thấy khó chịu. Hơn nữa, sau khi nghe chị hai giải thích, cô đã hiểu tại sao Diệp Anh lại tát mình, cũng hiểu vì sao hai ngày nay em ấy không để ý đến mình. Cô không biết phải làm gì để Diệp Anh tha thứ cho mình, nhưng cô biết, chỉ cần cô mãi đi theo em ấy thì một ngày nào đó em ấy sẽ tha thứ cho cô, sẽ đối tốt với cô giống như xưa.

Naria nhìn dáng vẻ bồn chồn của cô, liền cười nói: "Chị ấy muốn ở cùng với Diệp Anh nên mới đứng ngồi không yên"

Mấy ngày qua, cô coi như là đã lĩnh hội được công phu bám người của chị ấy rồi, chỉ có hai từ tuyệt đỉnh. Cô chưa từng thấy ai bám người như vậy, cứ im lặng vây quanh người ta, làm cho người ta dể dàng nhìn thấy chị ấy. May mà người chị ấy quấn không phải là cô, nếu không cô đã sớm điên rồi.

"Con ngoan ngoãn ngồi im, nói xong sẽ để con đi tìm Diệp Anh" Lê Hoàng Khánh cũng hiểu được tâm tư của con gái, nhưng sự việc lần này đã liên lụy đến cả nó rồi, tuy có vài chuyện nó không hiểu nhưng ông cảm thấy vẫn nên nói cho nó biết thì tốt hơn.

"Vâng ạ" Lại xoay tới xoay lui một hồi, cô mới ngoan ngoãn ngồi im, không động đậy nữa. Cô liền mở to hai mắt nhìn bọn họ, hy vọng mọi người có thể nói nhanh lên.

"Cha nghĩ các con hẳn là đã xem tin tức mấy ngày qua rồi" Nhìn cô ngồi xong, ông mới bắt đầu nói chuyện chính.

Mọi người đồng loạt gật đầu, mấy ngày qua báo chí ồn ào như thế, bọn họ muốn không quan tâm cũng khó.

"Mọi người hãy nói ra suy nghĩ của mình đi" Thực ra, ông đã lờ mờ đoán được ai gây ra chuyện này rồi, song vẫn còn một vài điểm cần mọi người bàn bạc.

"Cháu xin nói trước" Naria giơ tay, nói.

"Ừ, cháu cứ nói đi" Ông cũng không để ý xem ai nói trước, chỉ cần cuối cùng, có thể tìm ra được phương thức giải quyết là được.

"Diệp Anh nói, báo hôm nay đăng về..." Cô liếc Misthy một cái, thấy chị ấy ngồi trên ghế, nghịch nghịch ngón tay của mình cười đến vui vẻ, cô liền không nhịn được cười.

"Về chuyện của Misthy cùng đám cưới, nếu Diệp Anh đoán không nhầm thì hẳn là do Mike nói ra" Cô thật không ngờ Mike lại làm ra chuyện này.

"Mike ?" Uyên Pu không hề có ấn tượng với cái tên này, một người xa lạ như vậy sao lại đi nói lung tung với báo chí chứ.

Naria liếc cô ấy một cái: "Là người lần trước đến cùng tôi, sau đó bị Diệp Anh đuổi ra ngoài đó"

"Ah...Cô đang nói đến người đàn ông Mỹ thích Diệp Anh đó sao ?" Cô đã nhớ ra rồi, lúc ấy cô vẫn còn lo lắng cho Misthy vì đã gặp phải một tình địch mạnh, nhưng hiện tại xem ra là không cần lo lắng nữa rồi.

"Vậy chuyện mấy hôm trước thì sao ?" Lê Hoàng Khánh cho rằng một người ngoài sẽ không thể hiểu rõ như vậy, song cũng thật trùng hợp, anh ta lại xuất hiện đúng lúc tin tức nhà họ Lê mới được tung ra.

Naria lắc đầu, chuyện mấy hôm trước báo chí đăng, cô hoàn toàn không biết.

"Con nghĩ mấy tin đó là do người phụ nữ kia tung ra" Mễ Mễ hung dữ nói. Người đàn bà kia là kẻ vô lại nhất cô đã từng gặp từ trước đến nay. Có lẽ năm đó cha nuôi đối với bà ta có chút nghiêm khắc, nhưng bà ta vẫn không biết thức tỉnh, cũng không nghĩ lại xem mình đã gây ra chuyện gì, hiện giờ còn có mặt mũi đi kêu oan nữa.

Ông gật đầu, tỏ ý đã hiểu.

"Có phải hai người đó chọn quá đúng thời điểm không ?"

"Hai người đó có thể đã hợp tác chăng ?" Linh Ngọc Đàm nêu ra nghi ngờ.















hừm...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro