Bốn Mùa Bầu Bạn: Tập Thơ Chiếc Lá(Xuân)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tâm Sự Của Gió

     

       Evelynn mở mắt ra, cô không giống như những Tiên Bồ Câu khác, cô thuộc tộc tinh linh cây, đông đi xuân đến dần thức tỉnh, đối với họ một năm có ba mùa xuân, hạ, thu. Mùa đông hầu như không tồn tại, vì lúc đó, họ chìm họ chìm trong giấc ngủ. Nếu chỉ có một mình, dù có cả khu rừng, bạn cũng sẽ cảm thấy cô đơn, Evelynn rơi vào hoàn cảnh này, cô sinh ra ở nơi sâu thẳm của Rừng Bồ Câu, chỉ có một mình ở đây. Cô muốn tìm người trò chuyện và vui chơi với mình, nhưng không tìm được cô rất buồn. Khi Evelynn định bỏ cuộc thì cô ngĩ ra một cách, cô đợi một Tinh Linh Cây khác ra đời. Nghĩ đến điều này, Evelynn rất vui mừng, cô bắt đầu tưới nước cho cây cỏ hoa lá xung quanh. Tuy biết là muốn Tinh Linh Cây ra đời phải đợi rất lâu, nhưng cô không bỏ cuộc vì cô cũng có cuộc sống dài đằng đẵng. Evelynn không ngờ vào ngày hôm sau đã có một Tinh Linh Cây mới ra đời, cô rất kinh ngạc và vui mừng, cuối cùng cô đã hết cô đơn. Keller chính là tên của Tinh Linh Cây mới, anh và Evelynn cùng nhau vui chơi trải qua bao tháng năm.




                                             Mây Cười
  

     Keller rất hay mắc cỡ, ngay khi vừa sinh ra, anh đã nhìn thấy có một người đi ra từ cây đối diện, anh rất sợ, không dám đi ra khỏi cây, nhưng người đó có vẻ cô đơn, buồn bã, anh biết đó là một người tốt nhưng anh không dám đi ra, mãi đến khi người đó bắt đầu tưới nước cho anh, anh mới có dũng khí đi ra.
 
- Mình sẽ không để bạn cảm thấy cô đơn nữa đâu!

      Đây là câu nói đầu tiên Keller nói với Evelynn, câu nói này đã in sâu trong lòng anh suốt bao năm tháng. Anh luôn thức dậy trước Evelynn, chỉ sợ phải đối mặt với sự lạnh lẽo khi băng tan. Rồi Evelynn phát hiện ra điều gì đó, cũng bắt đầu thức tỉnh sớm hơn, để giữ đđúng lời hứa, để Evelynn không cô đơn, Keller quyết định không ngủ ngay trong ngày đông nữa mà phải cố gắng đấu tranh với sức mạnh của Nữ Hoàng Tuyết. Nhìn từng chiếc lá rụng, tuyết ngày càng dày, nỗi nhớ Keller về Evelynn ngày càng mãnh liệt, anh nhặt từng chiếc lá rơi, viết lên dó nỗi nhớ của mình đối với Evelynn. Đây chỉ là những bài thơ ngắn, nhưng chứa đựng nỗi nhớ nhung. Keller quyết định mỗi ngày viết một bài thơ, đây chính là cách để anh chống lại giá rét mùa đông. Thời gian trôi đi, Nữ Hoàng Tuyết đã đi qua mùa đông dài và mùa xuân đến với vạn vật. Những chiếc lá ngày càng nhiều, Keller đóng lại thành quyển, đây chính là tập thơ bằng lá, cũng chính là món quà anh dành tặng cho Evelynn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro