Huyết Nguyệt: Huyết Sắc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Huyết Nguyệt. Tựa đôi mắt đỏ chót lơ lửng trên trời đêm.

Huyết Nguyệt. Tựa thanh lưỡi liềm phản chiếu trên mặt hồ tĩnh mịch.

Xuyên qua bóng trăng đó, nơi sóng gợn sâu nhất, có một cánh cửa thông đến một thế giới khác. Ban đầu nó không tồn tại, cũng không nên tồn tại. Bóng tối bao trùm mọi thứ. Đó là một ngôi mộ khổng lồ. Thù hận và nỗi lo sợ còn sót lại trong phút cuối bám trên vũ khí dưới đất, tỏa ra ánh sáng u ám. Ồn ào! Tiếng cười, tiếng khóc, tiếng vang xin không ngừng vang lê. Vong hồn đin qua đi lại dưới án trăng đỏ, tìm lối trở về ánh sáng hoặc quỳ lạy ngai vành không người. Ma cà rồng đang tìm thức ăn, các loài sinh vật lẩn trốn ở biên cảnh mãi mãi trợn to mắt. Ở vùng đất cấm kỵ này, cô đã ra đời.

Cô giơ tay về hướng trăng đỏ, đôi cánh ác ma và thiên sứ cùng lúc dang rộng, cặp mắt đỏ chót ẩn dưới mái tóc bạc.

Ta là ai?

Nhưng câu hỏi này không quan trọng. Nó vừa hiện lên đã biến mất ngay.

Muốn, mùi tanh, cướp bóc, tử vong. Muốn, linh hồn, chiếm hữu. Muốn!trong cơ thể cô xuất hiện một lỗ hỏng khổng lồ, lỗ hỏng ngày muốn được lấp đầy! Cô bắt đầu tàn phá mọi thứ theo bản năng. Cô liếm mùi tanh bên khóe môi. Cô cười! Cô thích mùi tanh đó! Nhưng vẫn chưa đủ. Cô tiếp tục tàn sát. Cảm giác thích thú khi tàn sát quá ngắn ngủi. Không đủ! Móng vuốt cô lướt qua cơ thể vật săn, dường như thèm khát nỗi sợ hãi từ đó, thưởng thức khoảnh khắc những tia đỏ bắn ra, lắng nghe tiếng la tuyệt vọng và thù hận. Dần dần, chậm rãi, cô ban từng chút một cho vật săn.

Nhưng vẫn chưa đủ. Tựa vầng trăng đỏ mãi mãi tồn tại một lỗ hỏng khong thể nào lấp đầy. Lỗ hỏng liên tục cắn xe, mãi mãi vẫn không đủ.

Đi qua bãi tha ma, đón nhận những ánh mắt thấp thỏm của ma cà rồng, những thứ trong bóng tối nhìn cô chằm chằm, tòa thành xây từ bia mộ, cô trở thành nữ vương của thế giới này, sở hữu mọi thứ của thế giới này.

Chủ nhân đang tìm gì?

Ta đang tìm gì?

Cô bắt đầu chán ngán. Chán thế giới chỉ có đêm tối này, nhưng lỗ hỏng vẫn không ngừng gào thét. Cho đến khi biên ảnh của thế giới này xuất hiện một khe nứt, khe nứt này xuất hiện một linh hồn khá lạ. Linh hồn này trốn trong một cơ thể xinh đẹp, có ánh sáng lung linh, tỏa hương thơm ngọt ngào. Đôi cánh ác ma và thiên sứ cùng lúc vui mừng, đó là một linh hồn tinh linh. Linh hồn thuần khiết ấy chí cao vô thượng. Khi huyết dịch nóng bỏng chạm vào da cô, cô phát run, run cầm cập, run trong hưng phấn. Cô cười, áp lên cơ thể cao quý này một nụ hôn thành kính.

Tử vong.

Quá trống trải. Cô không muốn nó chết. Cô muốn để lại dấu vết sa đọa trên cơ thể cao quý này, sau đó bẻ gãy đôi cánh thần thánh của nó, vẽ cho nó khuôn mặt tuyệt vọng cuối cùng.

Tuy nhiên, vẫn chưa đủ.

Cô đột nhiên hiểu ra, thứ cô khao khát bên ngoài thế giới này.

Cô xé toạc khe nứt đó để lấp đầy sự trống rỗng từ khi vừa ra đời. Huyết tộc không ngừng gây rối, trong bóng tối lộ ra vô số răng nanh. Mọi thứ đã sẵn sàng. Có vẻ cô đã ngửi được mùi thơm ngọt ngào tỏa ra từ bóng phản chiếu đó.

Cô giơ tay về phía Nguyệt Thần, giống ngày cô ra đời, sau đó xé toạc ranh giới tòa thành phản chiếu.

Ngươi sẽ quên ngươi là ai. Ta là ai. Ngươi sẽ trở thành linh hồn ta yêu thương nhất. Ngươi sẽ vùng vẫy. Ngươi sẽ tuyệt vọng. Ngươi sẽ thuần phục. Ngươi sẽ lấp đầy trăng đỏ mãi mãi khiếm khuyết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro