Phần 20 : CÔ VỢ NGỌT NGÀO CÓ CHÚT BẤT LƯƠNG ( 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 258 : Rảnh rỗi nhìn hoa gió cũng say 

Lúc này Diệp Oản Oản mới từ bữa tiệc sắc đẹp trước mắt phục hồi lại tinh thần, bất quá ánh mắt vẫn không có rời đi khỏi người của Tư Dạ Hàn, con ngươi như lưu ly không che giấu chút nào mà nhìn anh, mở miệng yếu ớt nói  "Không có gì, rảnh rỗi nhìn hoa gió cũng say chính là nhất thời nhìn người đẹp mà ngây người thôi." 

Chương 259 : Nam nhân có tiền sẽ đồi bại

"Nam nhân có tiền sẽ đồi bại." 

Chương 280 :  Boss nhà cô đang cùng tôi giận dỗi đấy

Thư ký thấy vậy không khỏi muốn lên tiếng hỏi thăm "Diệp tiên sinh, tôi thấy tâm tình ngài hôm nay giống như không tốt lắm, có chuyện gì xảy ra sao?"

Thanh niên nhìn chằm chằm mỹ nhân cao quý lạnh lùng bên trong phòng họp, khẽ thở dài đáp: "Đúng vậy, tâm tình tôi không tốt lắm, Boss nhà cô đang cùng tôi giận dỗi đấy"

Chương 281 : Muốn cùng anh cùng nhau ăn mừng nha

Tư Dạ Hàn bước chân dài, mắt nhìn thẳng bước nhanh hướng phía trước đi tới, đồng thời đối với Hứa Dịch một bên phân phó "Đặt vé đi Paris chuyến tiếp theo cho tôi."

Hứa Dịch cẩn thận từng li từng tí liếc mắt nhìn trộm Diệp Oản Oản một cái, không dám trễ nãi, liền vội vàng lên tiếng đáp lại: "Vâng, thuộc hạ lập tức đi đặt vé đây!"

Dựa theo một trận tiếng bước chân lộp cộp đi ra, Diệp Oản Oản thấy Tư Dạ Hàn rốt cuộc cũng đã ra ngoài, lập tức đứng lên, kết quả, mới vừa đứng dậy liền nghe được chuyện Tư Dạ Hàn dường như muốn ra nước ngoài đi công tác.

Diệp Oản Oản sửng sốt một chút đang muốn mở miệng, một giây kế tiếp lại truyền tới thanh âm "Rào" vang lên.

Bởi vì đứng dậy quá mau, một túi lớn đồ trong ngực cô thoáng cái đều rơi trên mặt đất.

Bên trong túi có rau cải thịt nồi lẩu, trừ cái đó ra còn có các loại vật dụng thường ngày như bàn chải đánh răng hay khăn lông, chắc là đồ cô chuẩn bị để chuyển tới nhà trọ dùng đây mà.

Nhìn thấy những vật tán loạn trên mặt đất kia, thần sắc Tư Dạ Hàn trong nháy mắt càng lạnh hơn mấy phần.

Nhưng mà, liền ở giây tiếp theo anh lại nhìn thấy...

Diệp Oản Oản chuẩn bị những thứ đồ dùng hàng ngày kia bất kể là bàn chải đánh răng hay khăn lông, khăn tắm, dép, tất cả đều là hai phần. Một bộ màu hồng, một bộ màu xanh da trời, hơn nữa đều là nhãn hiệu mà anh thường dùng, chắc là cô đã đến Cẩm Viên tìm người giúp việc lấy giùm cô rồi.

Nhìn thấy hai phần đồ dùng hàng ngày kia, sắc mặt của Tư Dạ Hàn chớp nhoáng biến đổi, trong nháy mắt dừng bước chân lại.

Diệp Oản Oản cúi người xuống, từng món từng món đem đồ vật nhặt trở về, sau đó ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn lên, lẩm bẩm hỏi: "Anh phải đi đi công tác sao, em tới tìm anh là muốn cùng anh cùng nhau ăn mừng nha, nhưng anh..."

Tư Dạ Hàn mấp máy môi, mặt không thay đổi mà mở miệng "Không có, là Hứa Dịch phải đi công tác."

Hứa Dịch: " Hả?"


Chương 302 : Uống say 

Chàng trai ánh mắt hơi đổi nói "Nếu những người mà tôi nói sẽ đoạt giải thưởng như lúc nãy tôi nói chỉ cần sai một người thôi liền coi như tôi thua, nếu như nói đúng hết tự nhiên coi như tôi thắng. Nếu như tôi thua, thì tỷ tỷ cứ tùy tiện muốn tôi làm cái gì cũng được, nhưng nếu như tôi thắng thì..."

"Cậu thắng thì thế nào?"

"Tỷ tỷ cho tôi một cái hôn đi."

Kiều Khả Hâm đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó gương mặt trong nháy mắt đỏ hoàn toàn "Cậu cái tiểu tử này "

Hàn Thiên Vũ ngồi ở một bên mắt thấy Diệp Bạch ở đó tán gái làm tâm con gái nhà người ta bay lên trời cao, làm cho cả khuôn mặt của anh ta đều tối đi, nhức đầu không thôi chống tay lên trán nói: "Tiểu Bạch, đừng làm rộn!"

Người anh em, cậu quên cậu là người có bạn gái rồi sao? Tiết tháo của cậu đâu rồi!


Chương 303 : Ngay cả đàn ông cũng trêu đùa 

"Cậu cảm thấy thế nào rồi, có phải muốn ói hay không!"

"A, đối với gương mặt đẹp như vậy, làm sao tôi muốn ói cho được"

"Két ——" một tiếng, xe Hàn Thiên Vũ đang chạy trên đường lớn vẽ thành một đường chữ "S" ...


Chương 304 : Cùng tôi ngủ một giấc là tốt rồi

Không biết hình thức coi bói mà Diệp Bạch này học được từ đâu chỉ thấy tiểu gia hỏa không có liêm sỉ kia cầm tay của đối phương từ trên dưới xuống sờ mó toàn bộ.

Cuối cùng sau khi cảm thấy sờ đã đủ rồi, Diệp Bạch còn dùng thần thái như một thần côn đại khai sát giới mở miệng nói: "Tiểu ca ca, tôi thấy anh quanh thân quanh có Tử Kim khí, chính là người có mạng cho vị trí cửu ngũ chí tôn tôn quý chỉ tiếc đường nhân duyên của anh khá là mỏng, cho nên định trước con đường hôn nhân khó khăn, có thể trọn đời cô loan chi tướng, tôi sợ là cả cuộc đời này của anh một mình cô độc, nếu muốn phá bỏ thì chỉ có duy nhất một biện pháp "

Thần sắc của Diệp Bạch phi thường ngưng trọng.

Đứng ở một bên Hàn Thiên Vũ nghe thấy vậy cũng sắp có chút tin tưởng Diệp Bạch là người có thể biết coi bói rồi, không khỏi muốn nhiều chuyện mà tiếp tục nghe xem phương pháp có thể phá giải mà cậu ta muốn nói tới là gì.

"Ồ có biện pháp sao, nói tôi nghe thử coi?" Mặt Tư Dạ Hàn không đổi sắc mà hỏi.

Diệp Bạch ở một bên vừa sờ tay anh vừa lên tiếng nói: "Không sao không sao, tiểu ca ca không cần khẩn trương như vậy đâu, anh là một trong số những người có mệnh thiếu hơi người khác đặc biệt là tôi, cho nên anh chỉ cần cùng tôi ngủ một giấc là tốt rồi!"

Tư Dạ Hàn: "..."

Hàn Thiên Vũ lảo đảo một cái: "..."

Ai tin cô mới là người điên đó!!!

"Mỹ nhân, tối nay không bằng cùng tôi ngắm sao nhìn trăng sáng đi, hay nói một chút thi từ ca phú, trò chuyện nhân sinh triết học một chút cũng được, tôi bảo đảm cái gì tôi cũng không làm."

Vừa nói cái gì cũng không làm một bên đã đem người mang tới trên giường.

"Ai mỹ nhân không thể làm chuyện xấu nha!"

"Thấy rõ rồi anh là đại mỹ nhân, là tiểu ca ca, là Bảo Bảo nhà em nha."

 "Bảo Bảo nhà em trời lạnh đưa quần áo cho em, đút em ăn cháo, Bảo Bảo có đại Bạch Hổ, em rất thích Bảo Bảo "

______________________


Tư Dạ Hàn: Cô gái đáng chết này, em cho rằng như vậy anh liền sẽ tha em sao?

囧囧 mẹ ruột: (buông tay ra đi) nếu không con nghĩ sao chứ? Con cho rằng cô ấy có dễ dụ như vậy sao, trong lòng con không kiểm tra lại xem mình có thật sự tốt hay không sao?


Chương 306 : Cậu ngay cả tôi cũng câu dẫn 

"Cậu đều không nhớ sao tối hôm qua cậu uống say trêu đùa anh ấy kia mà, còn gọi anh ấy là mỹ nhân nữa, gọi anh ấy là tiểu ca ca, còn nói nhất định phải coi bói cho anh ấy, kéo tay của ấy coi vân tay nửa ngày, nói anh ấy là cái gì trọn đời cô loan, cô độc suốt quảng đời còn lại một mình, còn nói mạng anh ấy là thiếu cậu, cho nên trừ phi ngủ cùng cậu mới có thể phá giải được điều đó, sau đó cậu liền như cường đạo đem anh ấy kéo vào trong nhà, tôi muốn ngăn cũng không ngăn lại được, còn hại tôi lo lắng cho cậu cả một đêm nữa..."
 "Tôi nói bậy bạ sao? Tối hôm qua cậu không chỉ đùa giỡn với một mình bạn của cậu, cậu còn trêu đùa với cả Hâm tỷ nữa, cậu cũng không nhớ rõ sao?"

"Hâm tỷ tựa hồ đối với cậu cảm thấy hứng thú, vì để giải vây cho cậu, tôi liền nói cậu là người đã có bạn gái, không phải là cái loại người tùy tiện, kết quả điều cậu làm thì sao, phá hủy đi hình tượng tôi mới xây dựng lên cho cậu, nói cậu chính là loại người như vậy, còn lôi kéo cả Hâm tỷ nữa coi bói cho cô ấy, nói cô ấy sẽ là nữ hoàng điện ảnh Kim Lan lần này, cậu không chỉ nói ra nữ hoàng điện ảnh Kim Lan là cô ấy, còn đem cả vị trí ảnh đế, nhân vật nam chính xuất sắc nhất, nữ chính xuất sắc nhất tất cả đều nói ra, tiếp đó còn cùng với cô ấy đánh cuộc nữa..."

"Cậu đánh cược: nếu là cô ấy thắng, tùy tiện cô ấy muốn như thế nào cũng được, nếu là cậu thắng thì cô ấy phải cho cậu hôn một cái..."

"Cậu ngay cả tôi cũng câu dẫn!"

Diệp Oản Oản: "..."

Diệp Oản Oản tâm tê phế liệt hướng về phía của Tư Dạ Hàn nhìn lại, Bảo Bảo à... Anh nghe em giải thích...

Chương 307 : Anh là trái tim nhỏ bé của em thích nhất 

"Không có không có! Bảo Bảo anh là người anh minh thần vũ! Anh một chút cũng không dễ lừa bịp! Anh chẳng qua là thương em yêu em không nỡ bỏ em mà thôi!"

Chương 369 : 

 "A! Thực sự có thật hay không vậy? Vậy anh đến lúc đó có thể biến thành một gương mặt khác, để cho mình xấu xí một chút, a không phải ý em không phải thế đâu, ý em là thoạt nhìn hiền lương thục đức, a không, ý của em là... Thoạt nhìn an toàn một chút có được hay không?!"

"Làm sao như vậy được! Chẳng qua là anh cũng biết nha, từ khi em quen Cố Việt Trạch sau đó, ba mẹ em một mực lo lắng em bị lừa, người quá tuấn tú quá có tiền đều sợ em khống chế không dừng được, sợ đối phương sẽ vứt bỏ em hoặc là vượt quá giới hạn cái gì đó, huống chi em hiện tại lại có thể tìm được một phú khả địch quốc toàn thế giới như anh nữa chứ!

Nếu em trực tiếp nói cho ba mẹ em biết, bọn họ phỏng chừng sẽ lo lắng đến ngủ không yên!

Cho nên, hiện tại em chỉ có năng lực để cho bọn họ hoàn toàn yên tâm trước, em vẫn không thể trực tiếp nói cho ba mẹ em biết thân phận thật của anh... Cho nên... Không thể làm gì khác hơn là ủy khuất anh một chút á..."

Chương 371 : 

Hàn Thiên Vũ nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn bị ép dưới thân thể của Oản Oản quần áo xốc xếch, sờ lỗ mũi một cái, tỏ vẻ nói: "Cái này... Tôi cũng rất kinh ngạc a..."

Diệp Oản Oản: "..."

Diệp Oản Oản giận đến trợn mắt nhìn người nào đó đang ngồi trên ghế sa lon, theo góc độ của Tư Dạ Hàn, khẳng định sớm đã nhìn thấy có người ở ngoài cửa rồi nhưng anh lại có thể hoàn toàn bỏ lơ qua không có ý nhắc nhở cô.

Chương  408 : 

"Đừng đụng vào ông chủ của tôi!" Diệp Oản Oản mới vừa đưa tay ra, Lưu Ảnh liền như phát điên rống giận lên.

"Nếu vậy, tôi càng muốn đụng đấy?" Diệp Oản Oản nói xong liền lấy ngón tay đụng chạm lên mặt của Tư Dạ Hàn, nhẹ nhàng sờ.

Chưa dừng ở đó, dưới ánh mắt của mọi người, Diệp Oản Oản nghiêng người cúi xuống, đôi môi đỏ mọng trực tiếp chạm vào đôi môi mỏng lạnh như băng của Tư Dạ Hàn.

"Cô! Tôi giết cô —— "

Thấy ông chủ bị "Ô nhục " trong nháy mắt Lưu Ảnh nổi lên vẻ điên cuồng.

Diệp Oản Oản nhìn thấy Lưu Ảnh tấn công tới hướng mình, vẫn đứng yên ở bên cạnh Tư Dạ Hàn, thần sắc không thay đổi.

Quả nhiên, Lưu Ảnh vừa mới đến gần, liền bị Thập Nhất đứng bên cạnh Diệp Oản Oản cản lại, ngay cả vạt áo của cô cũng không đụng được.

Giống như cảm thấy Lưu Ảnh giận còn chưa đủ Diệp Oản Oản lại liếc hắn một cái rồi nói: "A, tôi không chỉ muốn đụng mà còn muốn ngủ cùng nữa đấy!"

Một bên đám ám vệ: "..."

Khụ khụ, Oản Oản tiểu thư, đừng đùa nữa mà...

 Chương 426 : "Tôi nếu thật đúng như ông chú Tư nói, là chủ của Death Rose, hoặc là người của tổ chức đó... thì chuyện Tư gia đem tôi đi xử tử hậu quả đó ông đã từng cân nhắc qua hay chưa?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro