Các học viên Pháp Luân Đại Pháp truyền công như thế
Các học viên Pháp Luân Đại Pháp truyền công như thế
nào
Chúng ta có nhiều học viên sau khi về [nhà], cảm thấy công
pháp [này] rất tốt, muốn truyền cấp cho bạn bè thân quyến. Có
thể; chư vị có thể truyền, truyền cho ai cũng được. Nhưng có
một điểm, chúng tôi cần nói rõ cho mọi người; chúng tôi cấp
cho mọi người nhiều thứ như thế, vốn không thể lấy giá trị
[tiền] mà đo lường được. Vì sao cấp cho mọi người? Là để chư
vị tu luyện; chỉ có tu luyện, mới có thể cấp cho chư vị những
thứ ấy. Cũng có nghĩa là, khi chư vị truyền công trong tương
lai, không được dùng những thứ này để cầu danh cầu lợi; do đó
chư vị không được giống như tôi mở lớp thu phí. Bởi vì chúng
tôi cần in sách, in tài liệu, đi các nơi để truyền công, [nên] cần
phí tổn. Trên toàn quốc, học phí của chúng tôi đã là thấp nhất,
trong khi những thứ chúng tôi cấp lại là nhiều nhất; chúng tôi
thật sự đưa con người lên cao tầng; điều này bản thân chư vị
thể nghiệm được. Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tương
lai chư vị [nếu] ra truyền công, đối với chư vị chúng tôi có hai
yêu cầu [như sau]:
Yêu cầu thứ nhất là không được thu phí. Chúng tôi cấp cho
chư vị nhiều thứ như thế, không phải để chư vị phát tài, cầu
danh, mà là để độ chư vị, để chư vị tu luyện. Nếu chư vị thu phí,
thì Pháp thân của tôi sẽ thu hồi lại toàn bộ tất cả những gì [đã
từng cấp cho] chư vị; như vậy, chư vị không còn là người của
Pháp Luân Đại Pháp chúng tôi nữa, điều chư vị truyền cũng
không phải là Pháp Luân Đại Pháp của chúng tôi. Khi chư vị
truyền công thì không [được] cầu danh cầu lợi; [mà] tự nguyện
phục vụ mọi người. Những học viên của chúng tôi ở các nơi
trên toàn quốc đều làm như thế, các phụ đạo viên mọi nơi cũng
tự họ làm gương. Đến học công của chúng tôi, chỉ cần chư vị
muốn học, là chư vị đến học thôi; chúng tôi có thể có trách
nhiệm với chư vị; một xu cũng không lấy.
Yêu cầu thứ hai là không được trộn lẫn những gì của cá
nhân vào trong Đại Pháp. Trong quá trình truyền công, bất kể
là thiên mục của chư vị đã khai mở cũng vậy, chư vị đã nhìn
thấy được gì cũng vậy, đã xuất được những công năng nào cũng
vậy, chư vị không được dùng những gì mình thấy mà giảng
Pháp Luân Đại Pháp của chúng tôi. Một chút sự tình mà chư vị
ở nơi tầng ấy nhìn thấy được có thể quá sai khác, quá ư sai biệt
so với hàm nghĩa chân chính của Pháp mà chúng tôi giảng. Do
vậy từ nay trở đi khi chư vị truyền công, phải hết sức chú ý điều
này; có như vậy mới có thể đảm bảo những gì nguyên gốc của
Pháp Luân Đại Pháp chúng tôi là bất biến.
Cũng không cho phép theo phương thức truyền công này
của tôi, không cho phép dùng hình thức mở lớp lớn giảng Pháp
như tôi; chư vị không thể giảng Pháp. Bởi vì những gì tôi giảng,
ý nghĩa rất sâu xa, kết hợp với những điều tại cao tầng mà
giảng. Chư vị tu luyện tại các tầng khác nhau, trong tương lai
sau khi chư vị đề cao [tầng], chư vị nghe lại băng thâu âm này,
chư vị sẽ không ngừng đề cao; chư vị không ngừng nghe, thì
chư vị sẽ cứ mãi có được lĩnh hội mới, có thu hoạch mới; đọc
sách lại càng như vậy. Những lời tôi giảng đã kết hợp với những
điều rất cao thâm; do vậy chư vị không thể giảng được Pháp
này. Không cho phép chư vị dùng lời nói nguyên gốc của tôi mà
nói thành lời của chư vị; nếu không, đó chính là hành vi trộm
Pháp. Chư vị chỉ có thể dùng lời nguyên gốc của tôi mà giảng,
[nói] thêm rằng Sư phụ đã giảng như vậy, rằng trong sách đã
viết như vậy; chỉ có thể nói như thế. Tại sao? Bởi vì một khi chư
vị nói như thế, thì có mang theo lực lượng của Đại Pháp. Chư vị
không được dùng những điều mà chư vị hiểu biết để truyền như
thể là Pháp Luân Đại Pháp, nếu không, điều chư vị truyền
không phải là Pháp Luân Đại Pháp, [tức là] chư vị tương
đương với phá hoại Pháp Luân Đại Pháp của chúng tôi. [Nếu]
chư vị chiểu theo cách nghĩ của mình, chiểu theo tư tưởng của
mình mà giảng, thì đó không phải là Pháp, không thể độ nhân,
cũng không thể khởi bất kể tác dụng gì; do vậy, không ai có thể
giảng Pháp này.
Phương pháp truyền công của chư vị, chính là tại điểm
luyện công, hoặc tại trường truyền công mà bật băng tiếng,
băng hình cho học viên; sau đó nhờ các phụ đạo viên dạy họ
[động tác] luyện công. Có thể chiểu theo hình thức hội thảo trao
đổi: mọi người chia sẻ, đàm luận với nhau, giảng cho nhau;
chúng tôi yêu cầu thực hiện như vậy. Đồng thời, không được gọi
các học viên (đệ tử) truyền bá Pháp Luân Đại Pháp là Thầy, là
Đại sư, v.v.; Sư phụ trong Đại Pháp chỉ có một. Bất kể vào học
trước hay sau cũng đều là đệ tử.
Khi chư vị truyền công, có thể có người nghĩ: 'Sư phụ có thể
cài Pháp Luân, có thể vì người mà điều chỉnh thân thể; [còn]
chúng tôi làm không được'. Không sao; tôi đã giảng cho mọi
người rồi: đằng sau thân mỗi học viên đều có Pháp thân của tôi,
mà không chỉ có một [Pháp thân]; do đó Pháp thân của tôi sẽ
làm những việc ấy. Khi chư vị dạy họ, nếu họ có duyên phận,
thì lúc ấy có thể đắc Pháp Luân. Nếu duyên phận còn kém chút
ít, [thì] qua điều chỉnh thân thể, rồi sau khi luyện công cũng
dần dần có thể đắc [Pháp Luân]; Pháp thân của tôi cũng sẽ
giúp đỡ họ điều chỉnh thân thể. Không chỉ có vậy, tôi nói với
chư vị rằng, [nếu] đọc sách của tôi, xem băng hình của tôi, hoặc
nghe băng tiếng của tôi mà học Pháp học công, [và] có thể tự
hành xử như người luyện công, thì cũng sẽ đắc được những gì
đáng được đắc.
Chúng tôi cũng không cho phép học viên trị bệnh cho người
khác; tuyệt đối cấm chỉ học viên Pháp Luân Đại Pháp trị bệnh
cho người khác. Chúng tôi dạy chư vị tu lên cao, không cho
phép chư vị khởi bất kể tâm chấp trước gì, cũng không cho
phép chư vị tự mình làm hỏng thân thể chính mình. Trường
luyện công của chúng tôi là tốt hơn cả so với các trường luyện
công của các công pháp khác; chỉ cần chư vị đến luyện công tại
trường này, thì cũng tốt hơn nhiều so với điều [trị] bệnh của
chư vị. Các Pháp thân của tôi ngồi thành một vòng tròn, trên
không úp trên trường luyện công có Pháp Luân lớn, [và] Pháp
thân lớn ở trên nắp trông coi trường này. Trường này không
phải là một trường bình thường, không phải là một trường
luyện công bình thường, mà là một trường tu luyện. Chúng ta
có rất nhiều người có công năng đã thấy được trường này của
Pháp Luân Đại Pháp chúng tôi, che phủ bằng ánh sáng đỏ, toàn
là màu đỏ.
Pháp thân của tôi có thể trực tiếp cài Pháp Luân; nhưng
chúng ta chớ có phát triển tâm chấp trước. Khi chư vị dạy họ
động tác, họ [có thể] nói: 'Ái chà, tôi được Pháp Luân rồi'. Chư
vị [có thể] tưởng rằng chư vị cài [Pháp Luân], [thực ra] không
phải. Tôi nói cho mọi người điều này: chớ có phát triển tâm
chấp trước ấy; đó đều là do Pháp thân của tôi làm. Các đệ tử
Pháp Luân Đại Pháp chúng ta đều truyền công như vậy.
Ai mà thay đổi công pháp trong Pháp Luân Đại Pháp, đều
chính là phá hoại Đại Pháp, phá hoại pháp môn này. Có người
lấy công pháp này biến thành văn vần; điều này tuyệt đối
không được phép. Các phương pháp tu luyện chân chính đều
được lưu lại từ thời kỳ tiền sử, được lưu lại từ những niên đại
vô cùng xa xưa, đã tu luyện xuất lai vô số Đại Giác Giả. Không
ai dám động đến [thay đổi] chúng dẫu chỉ một chút; chỉ là vào
thời kỳ mạt Pháp chúng ta mới có thể xuất hiện những việc như
thế. Trong lịch sử không hề xuất hiện những việc như vậy; mọi
người phải hết sức chú ý đến điểm này.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro