Duyên phận do trời định, hạnh phúc do người định

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi còn nhớ đã đọc ở đâu đó một câu như thế này: Nếu bạn không còn một người, xin hãy buông tay để người khác có cơ hội yêu cô ấy. Nếu người bạn yêu bỏ rơi bạn, xin hãy giải thoát cho chính mình, để mình có cơ hội yêu người khác. Câu nói thẳng thắn nhưng rất có đạo lý, đã dạy cho chúng ta cách cư xử đúng đắn trong .

Có những thứ bạn có thích thế nào đi nữa nhưng không bao giờ thuộc về bạn, có những thứ bạn lưu luyến, bị rịn không dứt nhưng chẳng thể giữ lại cho mình. Tình là bài ca chẳng bao giờ hát đến lời cuối.

Tôi tin vào duyên phận, bởi vi khi ta gặp và quen biết một ai đó trong cuộc đời đó chính là cái duyên, còn có kiên quyết để phấn đấu vì nhau, để đến với nhau hay không lại là quyết định của mỗi người.

Trong cõi bao la này, trời mang nhân duyên đến cho tất cả chúng ta, tựa như duyên ngập tràn thinh không, phủ đầy mặt đất. Còn cái cách chúng ta đón nhận duyên sẽ tạo ra phận. Tâm nhận duyên sao thì ra phận đó. Bởi thế, cứ từng ngày, từng ngày, chúng ta đã vô thức lựa chọn cho chính bản thân mình cái gọi là duyên phận. Lựa chọn lần đầu, và cho cả những lần sau.

Duyên do trời định,

phận do người tạo

Có thể gặp được người nào là duyên may,

Nhưng để sống bên cạnh ai đó chính là sự lựa chọn.

                                                                                          *Hết Ùi*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro