02

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Cái quái gì thế này, không phải đã chết sao?"

Cái xác đã cháy thành than kia dường như đang khẽ động đậy, âm thanh Hoàng Chương nghe được không chỉ có tiếng lửa tách tách mà còn có chút cùng tiếng gầm gừ khàn khàn. Lúc này, đến cả người  có dây thần kinh dẻo dai như anh  cũng không khỏi thấy sốc.

Nếu chuyển động của xác chết có thể được giải thích là do các dây thần kinh chưa chết hoàn toàn, vậy thì tiếng ngâm nga kỳ lạ này là về cái gì?

Nhưng nếu người này không chết thì sao lại trở thành như vậy, điều này thực sự không thể chấp nhận được đối với anh, người đã nghiên cứu về y học trong nhiều năm ... Điều này là phản khoa học!!!
Bị Hoàng Chương chặn lại, Lưu Tân không khỏi tò mò hỏi  "Đã xảy ra chuyện kỳ ​​quái, người này tựa hồ là...", Hoàng Chương quay đầu lại,  muốn nói cho Lưu Tân tình huống dị thường trước mắt thì.

  Bùm! 

 Gần như ngay lúc Hoàng Chương quay đầu lại, còn chưa nói xong, thân thể  biến dạng đã cháy thành than của nạn nhân đột nhiên run lên bần bật, sau đó cánh tay phải đẫm máu, cháy sém và đen kịt đột nhiên duỗi ra từ cửa sổ xe bị vặn vẹo. , mặc kệ da thịt cháy thành than trên cánh tay bị mảnh kính vỡ và mảnh sắt xé toạc, cỗ thi thể trực tiếp nắm lấy áo khoác của Hoàng Chương. Ngay lập tức, anh cảm thấy có một lực lượng đáng kinh ngạc tấn công mình, khiến anh mất thăng bằng, cả cơ thể bị cánh tay đó kéo về phía cửa sổ xe, và cuối cùng đập mạnh cùng với đó là   âm thanh bị bóp nghẹt. Cú va chạm dữ dội khiếnHoàng Chương cảm thấy chóng mặt trong giây lát, đồng thời một cơn đau nhói từ trán lan ra. Không còn nghi ngờ gì nữa, đầu của anh ta chắc chắn đã bị trầy xước bởi cạnh sắc và xoắn của cửa kính ô tô. Nhưng điều khủng khiếp hơn phải kể đến chuyện sau đó!

Hoàng Xương hầu như còn chưa kịp phản ứng, cỗ thi thể  vặn vẹo cơ thể còn dán chặt nửa người trên ghế  tài xế đột nhiên há ra cái miệng lớn, dính đầy máu cùng rất nhiều răng gãy, giống như dã thú, phi thẳng tới chỗ của Hoàng Chương, muốn bắt lấy anh ta, cắn anh ta.

Đối mặt với sự thay đổi mạnh mẽ như vậy, Hoàng Chương hoàn toàn choáng váng, chỉ có thể nhìn khuôn mặt biến dạng kia đang há to miệng lao đến gần mình, mùi máu cùng mùi khét sộc thẳng vào mũi anh làm cơ thể cứng đờ,  cồn cào cả ruật gan.

Vào lúc này, Hoàng Chương  cảm nhận rõ  cái chết đang đến với mình.

"Đại ca!"

Bất quá, hình như thần chết ghét bỏ người con trai này, cơ hồ ngay tại thời điểm Hoàng Chương bị cắn, Lưu Tân phía sau phản ứng lại, một phen chộp lấy kéo hắn trở về.

Hoàng Chương thoát được trong gang tấc, cùng lúc đó, thi thể trực tiếp cắn vào không khí , tiếng răng va vào nhau phát ra âm thanh giòn giã.

Gầm!

Chỉ với một cú đớp, kẻ kia biến thành một con chó điên nổi cơn thịnh nộ, không những không ngừng tấn công mà còn tiếp tục gầm gừ vùng vẫy, nhưng vì cơ thể anh ta hoàn toàn bị thùng xe ép chặt nên dù có vùng vẫy thế nào, thậm chí máu thịt khắp người bị mảnh kính vỡ trong xe cào nát, còn không thoát ra được chứ đừng nói đến cắnHoàng Chương.

"Mẹ kiếp, đây là cái quỷ gì?"

Nhìn kẻ kia như chó điên cùng quỷ đói ở trong xe giãy giụa, gầm rú chói tai, Lưu Tân  sợ hãi ngồi bệt xuống đất, run rẩy nói: "Người này điên rồi sao?"

"Kẻ điên cũng là người, cho dù hắn điên cuồng như thế nào thì bị thương như vậy cũng không có khả năng  hành động!"

Hiện tại đã thoát khỏi nguy hiểm, Hoàng Sướng dần dần bình tĩnh lại,

Sau đó  liếc nhìn người tài xế gần như bị mảnh vỡ của thùng xe cào nát, nhưng vẫn vùng vẫy gầm rú, sắc mặt trở nên vô cùng u ám đứng dậy : "Cái này không đúng!"

Ahhhhhhhhh!

Ngay khi Hoàng Chương vừa dứt lời, một tiếng thét chói tai đột nhiên từ cách đó không xa truyền đến.

"Cái gì?"

Nghe được một tiếng thét chói tai, Hoàng Chương sắc mặt cứng đờ, lập tức quay đầu lại, chỉ thấy cách đó không xa, một nhân viên y tế bị một bóng người máu me bất ngờ ném xuống đất, sau đó bị cắn xé điên cuồng .

Giống như thứ vẫn đang vật lộn bên trong xe, người đàn ông lao vào nhân viên y tế cũng bê bết máu, thậm chí trên người còn có nhiều vết thương rất lớn, vết thương như vậy đừng nói là người đến cả con bò rừng hừng hực khí thế muốn đứng dậy cũng là việc không thể nao

Nhưng dù vậy, kẻ đó vẫn đè bẹp vị  nhân viên y tế xui xẻo, đồng thời như một con sói đói khát máu cắn xé điên cuồng lên mặt và cổ của nhân viên y tế.

Cú cắn của anh ta điên cuồng và mạnh đến mức ngay cả răng của anh ta cũng không thể chịu được cú cắn dữ dội như vậy làm một vài chiếc đã rơi ra ngoài. Nhưng người đàn ông không thèm để ý, mà tiếp tục cắn nuốt máu thịt . Cuối cùng, trong một tràng tiếng xé nuốt khiến cổ thịt tê dại, hắn đem chiếc răng gãy cùng thịt nuốt vào. !

"F--K!"

Hoàng Sướng quả nhiên đã quen nhìn sự sống và cái chết, thậm chí là cái chết thê thảm nhất. Nhưng loạt cảnh tượng  săn bắn như  trong"Thế giới động vật" này vẫn mang lại cho anh ta một cú tát  rất lớn, và anh ta không thể không chửi rủa thành tiếng.

"Thây ma, đây nhất định là thây ma!"

Cùng lúc đó,  Lưu Tân đứng cạnh mới phản ứng lại, có chút sợ hãi, còn mang theo một tia khó hiểu kích động kêu lên: "Đại ca, anh đã xem "Resident Evil chưa,thứ này giống hệt như thây ma trong đó!"

"Thây ma?"

Nghe được lời nói của Lưu Tân, Hoàng Chương  sửng sốt.

Mặc dù anh ấy không thích xem phim zombie và phim kinh dị, nhưng ít nhất anh ấy biết zombie là gì. Chỉ là hắn vẫn luôn cho rằng chúng chỉ  là sản phẩm của chí tưởng tượng, không nghĩ tới hiện tại lại thật sự xuất hiện ở trước mắt của hắn!

Nhưng bây giờ không phải là lúc ngây người, trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, vài "thây ma" lao ra khỏi chiếc xe bị đâm đến vặn vẹo,  lao tới những nhân viên đang cố mang "tuyệt tác" đen xì kia đi

Mãi cho đến bây giờ, Huang Chang mới nhận ra rằng những thây ma này có thể di chuyển không nhanh, nhưng sức mạnh của chúng thật đáng kinh ngạc. Vì vậy, dù cho các nhân viên y tế phụ trách cấp cứu có thể chất tốt nhưng vẫn không thoát được khỏi vết  cắn của lũ thây ma. Họ ngã xuống đất đầy bất lực. Đến một chút chống trả cũng không thể làm được.


"Đại ca, chúng ta mau chạy đi. Nếu đám thây ma này có thể lây bệnh cho người như trong phim, chúng ta không chạy bây giờ thì sẽ quá muộn."

Lưu Tân kéo quần áo  anh, nói với giọng run run.

Cậu trai này là một fan hâm mộ cuồng nhiệt của zombie và chính vì điều này, hơn ai hết cậu ấy hiểu những thứ như zombie đáng sợ như thế nào. Nếu như thứ đồ vật trước mắt này thật sự là tang thi, hơn nữa nếu nó thật sự có năng lực lây nhiễm , như vậy, hiện tại việc bọn họ có thể làm chỉ có một đó là —— chạy!

"Đi thôi, gọi cảnh sát!"

Nghe được lời nói của Lưu Tân, Hoàng Chương hít một hơi thật sâu, sau đó gật đầu, lấy điện thoại di động ra gọi cảnh sát.

Hiện khu vực này đã bị chặn, hầu hết các nhân viên y tế đều bị tang thi tấn công, những người còn lại thì dùng hết sức bình sinh la hét và bỏ chạy. Anh và Lưu Tân ở lại, chỉ làm bổ béo thêm lũ quái vật này.


"Nếu như vậy, chúng ta trước tiên rời khỏi nơi này,  giao những tang thi này cho cảnh sát hoặc quân đội."

Rầm

Tuy nhiên, ngay khi Hoàng Chương quyết định sơ tán khỏi đây và lấy điện thoại  gọi cảnh sát, một âm thanh như  xé rách và va đập của một vật nặng nào đó đột nhiên phát ra từ chiếc xe bị tai nạn bên cạnh họ.

 Hoàng Chương cảm thấy một lực rất lớn nắm lấy chân phải của mình, rồi giật mạnh khiến anh mất thăng bằng rồi ngã nhào xuống đất.

"Cái gì?"

Hoàng Chương nhìn xung quanh,là một bàn tay đầy máu đang nắm lấy chân phải của mình, và chủ nhân của cánh tay đó  là một tài xế bị mắc kẹt và chết trong chiếc xe bị lật trước đó.

Chỉ là hiện tại thân thể tài xế đã bị gãy đến thắt lưng, nửa người dưới còn kiên định cắm ở trong xe, mà nửa người trên lại từ cửa sổ xoắn xuýt bò ra, rơi xuống rồi lê lết bò trên mặt đất!

"Đ!"

Nhìn tang thi nắm lấy chân phải theo đó mà từ từ bò lên người mình, muốn cắn mình, áo khoác của Hoàng Thường nhất thời ướt đẫm mồ hôi lạnh, đồng thời, giống như một con mèo bị chạm vào chỗ riêng tư, anh hét lên một tiếng, theo bản năng hắn giơ chân trái lên, đá mạnh vào đầu tang thi.

Bùm!

Khi làm việc ngoài trời, Hoàng Chương thường đi giày da đế dày, và anh ta khá khỏe, vì vậy dưới cú đá dữ dội , khuôn mặt đẫm máu của thây ma ngay lập tức bị đế da cứng cào mất một mảng lớn máu thịt, thậm chí còn bị gãy hai chiếc răng, một lượng lớn máu tanh hôi bắt đầu chảy ra từ miệng và mặt khiến thứ kì dị biến dạng kia trông vô cùng kinh tởm và thảm hại.

Nhưng cho dù như vậy, tang thi vẫn như cũ nắm chặt lấy chân phải Hoàng Chương , vẫn như cũ không ngừng mà dùng cái miệng đã bị xé ra làm đôi tiếp cận anh, muốn từ  trên người anh xé rách một mảng máu thịt.

"Cút đi!"

Đối mặt tình thế nguy hiểm như vậy, việc Hoàng Chương có thể làm chính là giơ chân trái lên, sau đó lại một cước đá vào đầu tang thi, ngăn không cho đầu tang thi tiếp cận.

Bị sự sợ hãi kích thích đến tột độ, Hoàng Chương bộc phát sức  mạnh gấp mấy lần bình thường, cùng với tiếng va chạm trầm đục, khuôn mặt của tang thi dần  vặn vẹo và biến dạng  rồi bị xé toạc.

Cuối cùng, chỉ sau vài giây, đầu của tang thi không còn chịu nổi những đòn tấn công, cả khuôn mặt hóp sâu với những tiếng xương gãy, đồng thời, não và huyết tương nát thành một bãi .Máu đông đen cũng từ đó phun ra, làm vấy bẩn đôi giày da của Hoàng Chương

Một khắc sau, cánh tay của thây ma cũng mất đi sức lực,  Hoàng Chương lập tức rút chân ra khỏi cái đầu hóp của tang thi, sau đó loạng choạng từ dưới đất bò  lên, thở hổn hển.

Hừ!

Nhưng vào lúc này, một tia sáng xanh nhàn nhạt đột nhiên từ trong xác tang thi hiện lên, sau đó dung nhập vào ngọc bội treo trên cổ Hoàng Chương, rồi biến mất không tăm tích.

Hoàng Chương bỗng thấy  đầu óc đau nhói, sau đó tầm nhìn tối sầm lại rồi anh bất tỉnh.

——————


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro