cach hoc Effortless English

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

A.J.Hoge – một giảng viên có bằng Master of TESOL (Teaching English to Speakers of Other Languages) – đã từng giảng dạy ở nhiều trường đại học trên thế giới. Sau nhiều năm dạy Anh ngữ cho các sinh viên nước ngoài, ông nhận thấy rằng phần lớn các sinh viên đều không gặp phải khó khăn gì khi học ngữ pháp tiếng Anh, khả năng đọc hiểu của họ rất tốt. Họ đạt điểm ngữ pháp rất cao trong các kì thi kiểm tra. Thế nhưng khi trực tiếp nói chuyện với các sinh viên, ông phát hiện rằng khả năng nói tiếng Anh của họ thì ngược lại, không được tốt.

Đây là một phương pháp rất hay và hiệu quả.Học tiếng Anh từ gốc (học như 1 đứa trẻ) và học là phải dùng được (chứ không như học ngữ pháp). Có người ngữ pháp rất giỏi nhưng khi nói chuyện với người bản ngữ thì như bị câm và điếc .Đó là lỗi của quá trình dạy tiếng Anh của Việt Nam.Nhưng bây giờ điều đó không quan trọng nữa. Internet đã giúp chúng ta có những tài liệu và phương pháp học tiên tiến nhất thế giới.

Sự thật là nếu bạn tiếp tục sử dụng cách học giống như bạn đang học thì bạn sẽ không bao giờ nói tiếng Anh tốt được. Bạn sẽ luôn luôn gặp những vấn đề khi nói tiếng Anh. Tuy nhiên, đã có một phương pháp mới. Khi bạn sử dụng một phương pháp đúng, bạn sẽ cải thiện được khả năng nói một cách rất dễ dàng. Sư thật là chỉ trong vòng 6 tháng, bạn sẽ có được khả năng nói vựơt trội không thể tin được. Thậm chí, người bản xứ cũng sẽ hiểu được bạn một cách dễ dàng. Bạn cũng sẽ hiểu họ. Cuối cùng , bạn sẽ cảm thấy thư giản, vui vẻ và tự tin hơn khi bạn nói tiếng Anh dễ dàng.

Khi bạn sử dụng Effortless English , bạn sẽ học được cách nói tiếng Anh dễ dàng và tự nhiên. Ngữ pháp tiếng Anh thì dễ nhưng chỉ khi bạn học chính xác. Và cách học chính xác nhất không phải là học các quy tắc ngữ pháp. Bạn phải học những pháp dễ dàng và ít tốn công – giống như là trẻ con vậy.

Nếu bạn đã đọc bài viết này, tôi tin chắc bạn cũng là người chăm chỉ, muốn đầu tư cho tiếng Anh 1 cách thực sự. Bạn đã cảm thấy tự tin, dễ dàng trong khi giao tiếp chưa? Bạn có thể nói nhanh mà không cần suy nghĩ về bất cứ quy tắc ngữ pháp, phát âm nào chưa? Nếu câu trả lời là chưa thì hãy đếm lại xem bạn học tiếng Anh được mấy năm rồi? Nếu bạn bắt đầu học tiếng Anh từ cấp 1 và bây giờ bạn là sinh viên, vậy thì bạn đã đầu tư 10 năm để học tiếng Anh theo phương pháp truyền thống. Bây giờ Bạn có muốn tiếp tục mất thời gian thêm 5 năm hay 10 năm nữa để học theo phương pháp cũ?

Effortless English chỉ ra cặn kẽ những gì bạn đã bị học sai khi dùng phương pháp truyền thống ở trên lớp, thậm chí là ở trong các trung tâm tiếng Anh nổi tiếng. Chính vì thế mà bây giờ bạn vẫn gặp khó khăn trong khi giao tiếp. Vậy hãy thử bắt đầu với Effortless English nhé!

Làm thế nào để nghe các bài học sao cho hiệu quả?

Mỗi chủ đề có ít nhất 4 bài học khác nhau. Tất cả các bài học trong một chủ đề có cùng tên,ví dụ “Secret Love”. Những bài học đi với nhau. Mỗi ngày, bạn sẽ lắng nghe tất cả những bài học trong một chủ đề (tấtcả các bài học có cùng tên). Bạn sẽ lắng nghe các bàihọc chỉ có một thiết lập.

Bạn sẽ lắng nghe chỉ cómột thiết lập cho một tuần hoặc nhiều hơn.

Điều này là rất quantrọng. Bạn sẽ chỉ cải thiện mộtcách nhanh chóng nếu bạn thực hiện theo phương pháp này – một trong những bàihọc thiếthàng ngày – cùng một bài học thiết mỗi ngày cho một tuần (hoặc hơn).

* A Text Article (Adobe. Pdf file)

Đọc các bài viết và xemxét các danh sách từ nếu có. Không nên”học” nó. Đừng cố gắng ghi nhớ nó.

Chỉ cần đọc nó một vàilần mỗi ngày và xem lại các từ mới (một cách thoải mái). Sử dụng từ điển để dịch các từ khó khăn, nếu cầnthiết.

* Bài Từ vựng Vocabulary Lesson (MP3)

Chỉ cần nghe. Đừng cố gắng để ghi nhớ các từ. Chỉ cần nghe bài học này 1-3 lần mỗi ngày trongít nhất một tuần.

* *Mini-Story Lessons (MP3)

Đây là bài học mạnh mẽ nhất. Lần đầu tiên, chỉ cần lắng nghe. Sau đó, lắng nghe và tạm dừng sau mỗi câu hỏi.

Trả lời to từng câu hỏi trong tiếng Anh, sau đó làm một lần nữa. Tiếp tục tạm dừng và trả lời sau mỗi câu hỏi. Đừng lo lắng nếu bạn không hiểu tất cả mọi thứ. Đừng lo lắng về những sai lầm.

Khi bạn trả lời một câu hỏi, đừng lo lắng về câu trả lời chínhxác. Nói một câu trả lời đúng và chính xác không quantrọng. Điều quan trọng nhất làtốc độ. Cố gắng trả lời rấtnhanh (remember, one word is fine). Tốc độ là mục tiêu của bạn. Bạn muốn nhanh chóng trả lời ngắn, không lâu câu trả lời! Khi mới bắt đầu,điều này có thể khó khăn. Đó là chuyện bình thường. Sử dụng các nút “tạm dừng” của bạn.

Cuối cùng cố gắng trảlời ngay lập tức, mà không sử dụng nút tạm dừng của bạn (điều này có thể mấthai tuần hoặc thậm chí hơn).

Nghe bài học này nhiềulần mỗi ngày trong ít nhất một tuần. The-Story Mini là rất quan trọng trong hệ thống bài học EffortlessEnglish. Nghe những bài học nàynhiều nhất.

* Audio Article (MP3)

Chỉ cần nghe. Thư giãn và tận hưởng nó. Nghe nó vài lần mỗi ngày trong ít nhất một tuần. Mục tiêu của bạn là hiểu 100% ngay lập tức và tự động.

Một số chủ đề cũng có:

* Point of View Mini-Stories

Đây là một cách để cảithiện sự lưu loát ngữ pháp, mà không cần học. Chỉ cần lắng nghe một cách cẩn thận. Thư gian. Không suy nghĩ về quy tắc ngữ pháp.

* Commentaries

Đây là những cuộc bànluận thêm về chủ đề này. Chúng có vẻ rất khó khăn.

Nếu chúng có vẻ quá khó khăn, bỏ qua chúng. Những bài học luận là ÍT QUAN TRỌNG NHẤT trong hệ thống Effortless English. Bạn có thể bỏ qua chúngnếu cảm thấy chúng quá khó khăn.

Tuy nhiên, nếu bạn hiểuđược 75% hoặc nhiều hơn … hãy nghe. Bạn có thể sẽ không hiểu tất cả mọi thứ – đó làchuyện bình thường. Chỉ cần thư giãn và lắng nghe. Tập trung vào những ý tưởng chung và thông tin,không phải là ngôn ngữ. Cố gắng hiểu được ý chính. Nghe bài học này một vài lần mỗi ngày trong ítnhất một tuần.

CÁCH NGHE ĐĨA EFFORTLESS ENGLISH:

1. Đầu tiên, đọc bài viết văn bản. Tìm hiểu và xem xét nó, không “học”nó. Đừng cố gắng ghi nhớ nó.

2. Nghe các Bài học từ vựng một vài lần

3. Nghe các- Mini Story nhiều lần

4. Nghe Point of View Mini-Stories, nếu có một, một vài lần.

5. Nghe nhiều lần Audio

6. Lắng nghe Commentaries(nếu có một, và nếu bạn có thể hiểu nó).

* Nghe ít nhất một giờmỗi ngày. Hai giờ mỗi ngày là tốtnhất. tốt nhất bạn nên phân chia thời gian nghe của bạn trong ngày. Ví dụ, bạn có thể lắng nghe 30 phút vào buổisáng, 30 phút đi làm việc,30 phút trong bữa ăn trưa, 30 phút đi về nhà, và 30phút trước khi đi ngủ. Trong thực tế, điều này làmột cách tuyệt vời để tìm hiểu.

* Thư giãn:) Đừng suy nghĩ về quy tắc ngữ pháp. Chỉ cần nghe những bài học và thưởng thức. Không có áp lực. Bạn chỉ cần lắng nghe và trả lời các câu hỏi (sửdụng nút tạm dừng) .. Nếu bạn có rắc rối,đó làbình thường. Chỉ cần thư giãn, trở về đầu, và lắng nghenhiều hơn . Nghe quan trọng nhất.

Cảm ơn bạn đã đọc hết bộ tài liệu hướng dẫn của 24HMEDIA. Chắc chắn bạn sẽ thành công trên con đường mình đã chọn.Phương pháp học tiếng Anh của AJ Hoge là phương pháp BIẾN THÓI QUEN THÀNH PHẢN XẠ. Theo hướng dẫn của AJ Hoge thì các bạn cần phải luyện tập ít nhất 1 tuần cho mỗi bài học; mỗi ngày ít nhất 2 tiếng.

Câu hỏi đặt ra là, làm thế nào để có 2 tiếng học TA mỗi ngày trong khi tôi còn bao nhiêu việc khác cần phải làm -việc cơ quan, việc gia đình, con cái…?

=> Hãy sử dụng một vài gợi ý sau đây để việc tự học ở nhà trở nên đơn giản, dễ dàng.

Bước 1: Dành 30 phút để đọc lại thật kỹ văn bản, tra nghĩa từ mới và gạch chân các từ có thể nối âm, hoặc các từ có đuôi ‘-ed’. Việc này có thể làm vào buổi sáng sớm, buổi tối hoặc tranh thủ giờ nghỉ trưa ở cơ quan => Yêu cầu: Hiểu nội dung bài 100%.

Bước 2:Mở máy nghe Audio với âm lượng trên mức bình thường (nhưng ko quá to). Trong khoảng 5 lần nghe đầu, hãy nghe với văn bản kèm theo, chú ý thật kỹ đến cách phát âm, nối câu, ngữ điệu (lên, xuống giọng), âm có đuôi ‘-ed’. Âm nào bạn cảm thấy khó nghe, ko chắc chắn, hãy xem phiên âm và tra từ điển âm thanh (Oxford) để luyện theo vài lượt cho đến khi cảm thấy mình đã nhận âm đúng. Bước này bạn cần tập trung cao độnên tốt nhất học vào buổi tối, hoặc sáng sớm, hoặc tranh thủ giờ nghỉ trưa ở cơ quan => Yêu cầu: Nhận âm đúng 100% (có sự TƯ DUY).

Bước 3: Tiếp tục nghe Audio nhưng không dùng văn bản. Bạn hãy mở máy với âm lượng trên mức bình thường (nhưng ko quá to) và để máy repeat tự động liên tục trong nhiều giờ. Lần này bạn không cần phải tập trung nghemà hãy cứ làm những công việc khác như: lái xe, nấu cơm, làm việc nhà, hoặc thậm chí là ngủ trưa cũng cứ bật kệ cho máy nói. Âm thanh sẽ tự động dội vào tai bạn, dù bạn có cố tình để ý đến nó hay không. Trên cơ sở đã tư duy nhận âm từ trước, lần này não bạn sẽ tự ‘khớp’ âm một cách VÔ THỨC. Đây chính là quá trình ‘LÀ’ cho chết các âm vào não của bạn. Nếu bạn càng ‘LÀ’ kỹ bao nhiêu, tức là nghe đi nghe lại càng nhiều lần bao nhiêu thì bạn càng tiếp cận với khả năng ghi nhớ vĩnh viễn các âm trong bài học bấy nhiêu.

Một lời khuyên đối với các bạn là nghe ít nhất 20 lần. Nhưng sẽ tốt hơn rất rất nhiều nếu các bạn làm được điều này trong nhiều giờ (ít nhất là 3 giấc ngủ trưa thông thường, tương đương khoảng 1,5-3 tiếng). Hãy tranh thủ bất cứ lúc nào có thể, đặc biệt là vào buổi sáng và buổi chiều, khi làm việc nhà. Buổi sáng sớm là lúc ta tiếp nhận âm thanh tốt nhất, bởi lúc đó ta đang trong trạng thái tĩnh tâm. Hãy đặt đồng hồ vào lúc 5 giờ sáng, chịu khó mất vài phút mở bài đọc lên, kệ cho nó ra rả bên tai, rồi ngủ tiếp (sợ ảnh hưởng tới người xung quanh thì hãy cắm tai nghe). Hãy làm điều đó vào tất cả các buổi sáng trong tuần, với tất cả các bài học. Chỉ sau 03 tháng, đảm bảo 100% kỹ năng nghe của bạn sẽ tăng lên rất nhanh.

Bước 4:Sau khi đã ‘LÀ’ thật kỹ bài Audio (khoảng 2-3 ngày), các bạn hãy thực hành với phần Ministory. Tương tự như bước 3, các bạn cứ mở cho máy tự repeat liên tục. Nhưng lần này đồng thời với nghe thì bạn phải trả lời tất cả các câu hỏi trong đó. Trong những lần đầu, chỉ cần bạn trả lời những câu ngắn, miễn sao đúng ý. Sau nhiều lần làm đi làm lại, bạn hãy để ý các câu trả lời đầy đủ của AJ Hoge và bắt chước làm theo. Bạn cần tập trung trả lời trong khoảng 10-20 lần đầu. Từ lần thứ 20 trở đi bạn tiếp tục để máy chạy tự do và cứ làm các công việc khác của mình như ở bước 3. Hãy cứ để AJ Hoge lải nhải một mình và chỉ trả lời khi nào bạn muốn. Tuy nhiên, trong tất cả các lần trả lời bạn đều cần phải tập thói quen nói có ngữ điệu như chính bạn đang communicate với AJ Hoge vậy. Hãy thực hiện bước này trong khoảng 3-4 ngày. Não bạn sẽ tự động nạp các mẫu câu hỏi và mẫu câu trả lời. Rồi đến một lúc, bạn ngạc nhiên: “Ồ, mình trả lời không chỉ đúng nội dung mà còn đúng cả ngữ pháp và điệu nữa chứ”. Thì đó chính là BIẾN THÓI QUEN THÀNH PHẢN XẠ!Nguyên tắc 1 – Dừng học từ đơn lẻ, hãy học cụm từ

Tưởng tượng nói tiếng anh là tự động…. mà không phải nghĩ.

Để làm điều này, bạn phải thay đổi cách học tiếng anh của bạn. Hành động đầu tiên là dừng ngay việc học từ tiếng anh.

Được rồi, không nhớ một từ nào cả. Nói tự nhiên là không học tiếng anh bằng cách nhớ những từ riêng lẻ. Nói tự nhiên là học những cụm từ.

Rule 1 with English Sub

Cụm từ là một nhóm từ đi với nhau một cách tự nhiên. Chúng ta học tiếng anh trong nhóm từ 2-6 từ. Nếu bạn muốn nói tiếng anh như người bản ngữ, bạn phải làm điều này.

Nghiên cứu của Dr.James Asher chứng minh rằng học với cụm từ nhanh hơn 4-5 lần so với học những từ riêng lẻ. Nhanh hơn 4-5 lần.

Vì vậy, những sinh viên mà học những cụm từ sẽ có ngữ pháp tốt hơn. Không bao giờ học những từ đơn, từ riêng lẻ. Không bao giờ.

Khi bạn tìm thấy một từ mới, luôn viết ra cụm từ chứa nó, luôn luôn như vậy. Khi bạn ôn lại, luôn xem lại tất cả các cụm từ ko phải từ.

Lựa chọn các cụm từ. Nhớ các cụm từ. Ôn lại các cụm từ. Bạn nói và ngữ pháp sẽ cải thiện nhanh hơn 4-5 lần. Không bao giờ học một từ riêng lẻ.

Chỉ học các cụm từ.

Chỉ học các cụm từ.

Chỉ học các cụm từ.

Nguyên tắc 2: Dừng học ngữ pháp

Một ngày, Angelina, một sinh viên từ Paraquay, đến lớp học của cô ấy. Cô ấy không thể nói tiếng anh. Ở nước cô ấy, cô đã học nhiều năm –chủ yếu làngữ pháp. Nhiều năm ở lớp, nhiều năm học từ sách. Nhưng cô ấy không thể nói.

Ngày đầu tiên đến lớp tôi, cô ấy đã xấu hổ. Cô ấy đã đến với một quyển sách –sẵn sàng để học ngữ pháp.Rule 2 with English Sub

Tôi nhìn cô ấy ngạc nhiên—bởi vì tôi không bao giờ sử dụng sách giáo khoa. Tôi không bao giờ dùng sách giáo khoa, và tôi không bao giờ dạy ngữ pháp. Thay vào đó, tôi đã kể cho cô ấy một câu truyện. Tôi đã kể câu chuyện nhiều lần, khi tôi kể truyện, tôi hỏi nhiều câu hỏi. Cô ấy trả lời chúng. Cô ấy bối rối… Tại sao ông thầy giáo ngu ngốc này lại kể những câutruyện và hỏi quá nhiều câu hỏi!?

Rồi tôi đã đề nghị cô ấy kể một câu truyện – cô ấy đã shock và ngạc nhiêu – cô ấy có thể làm điều đó!

Sau đó chỉ 2 tuần ở trong lớp của tôi, những người bạn của cô ấy đã ngạc nhiên. Họ nói với cô ấy “Bạn đã làm thế nào để tiến bộ quá nhanh như thế?”

** Tại sao học ngữ pháp lại không tốt

Ở trường, các thầy giáo nói tôi học ngữ pháp. Họ nói rằng ngữ pháp là chìa khóa để học tiếng anh. Họ đã hòan toàn sai. Sai. Sai.

Trong thực tế, học ngữ pháp là một điều tệ nhất để làm. Học ngữ pháp sẽ phá hủy việc nói tiếng anh của bạn. Tại sao? Bởi vì học ngữ pháp làm bạn nghĩ quá nhiều. Bạn không muốn nghĩ về nói tiếng anh, bạn muốn nói tiếng anh nhanh chóng – mà không cần nghĩ.

Có nhiều nghiên cứuvề chủ đề này – và tất cả đồng ý là học ngữ pháp thật khủng khiếp. Học ngữ pháp phá hủy khả năng nghĩ trong tiếng anh. Bạn sẽ không bao giờ nói tiếng anh dễ dàng nếu bạn tiếp tục học ngữ pháp.

Angelina đã nhanh chóng cải thiện việc nói – khi cô ấy dừng học ngữ pháp. Đây là nguyên tắc thứ 2.

Dừng học ngữ pháp.

Dừng học ngữ pháp.

Bây giờ, dừng lại. Đặt quyển sách ngữ pháp và sách giáo khoa ra xa khỏi bạn. Bạn không cần đến chúng.

Nguyên tắc 3: Quy tắc quan trọng nhất –Nghe đầu tiên.

Đây là nguyên tắc số quan trọng nhất mà bạn phải theo. Nó thật đơn giản và dễ dàng. Cho đến bây giờ, hầu hết các trường đều lờ nó đi.

Ở hầu hết các trường học, thầy giáo không nói tiếng anh nhiều. Họ hầu như chỉ nói tiếng mẹ đẻ. Ví dụ trong trường học ở Trung Quốc, thầy giáo giảng bài hầu như chỉ nói tiếng Trung. Họ giảng giải về ngữ pháp –sử dụng tiếng Trung. Họ hỏi những câu hỏi – dùng tiếng Trung. Họ dịch từ tiếng anh – sang tiếngTrung.Rule 3 with English Sub

Và hầu hết họ thường dạy điều gì? Ngữ pháp. Sinh viên học ngữ pháp tiếng anh bằng cách nghe thầy giáo nói tiếng Trung. Bạn nhìn thấy vấn đề chưa?

Kết quả — Sinh viên Trung Quốc không thể nghĩ bằng tiếng anh, không thể hiểu người bản ngữ nói tiếng anh. Việc nói của họ thường chậm và khó khăn.

Phương pháp này thật ngu ngốc – Nó bảo đảm không hiệu quả. Ở trường học không có sinh viên nào không mắc nhược điểm này.

Điều này đúng với hầu hết các quốc gia. Nó thậm chí đúng ở các trường nước anh thuộc Mỹ, Anh và Canada.

** Humberto học quy tắc quan trọng nhất

Humberto đến từ Venezuela. Cách đây vài năm anh ấy đã chuyển đến Canada. Anh ấy đã học tiếng anh ở Venezuela trong nhiều năm – hầu hết là học ngữ pháp.Anh ấy đã nghĩ tiếng anh của anh ấy là tốt. Nhưng khi đến Canada anh ấy thực sự ngạc nhiên và bị shock — anh ấy không thể hiểu bất kỳ ai.Humberto rất bối rối.

Anh ấy đã tham gia vào một trường tiếng anh ở Canada. Anh ấy đã đến trường hàng ngày. Họ đã dạy anh ấy những gì? Thêm về ngữ pháp! Sau 12 tháng học ở trường, Humberto tức giận vànản chí. Tiền học ở trường trên 10.000$ mỗi năm – nhưng anh ấy vẫn không thể nói tiếng anh. Anh ấy không biết phải làm gì.

Anh ấy rời khỏi trường. Anh ấy tham gia một hệ thống mạng nơi mà anh ấy biếtđến 7 nguyên tắc để nói tiếng anh dễ dàng. Anh ấy nghe những bài học hang ngày. 6 tháng sau đó, Humberto có thể nói tiếng anh dễ dàng.

Bây giờ anh cảm thấy có sức mạnh và thoải mái khi nói tiếng anh.

Nguyên tắc mà Humberto tìm thấy ở câu lạc bộ là gì? Thật đơn giản. Quy tắc đó là nghe.

Listening, listening, listening.

Bạn phải nghe để hiểu được tiếng anh. Bạn phải nghe tiếng anh hàng ngày.

Điều đó thật đơn giản, đó là chìa khóa để tiếng anh của bạn thành công. Dừng việc học ngữ pháp và nghe hàng ngày.

Nghe hàng ngày – và việc nói của bạn sẽ được cải thiện nhanh chóng.

Nghe hàng ngày – và bạn sẽ cảm thấy thỏai mái và có sức mạnh.

Nghe hàng ngày – và bạn sẽ nói tiếng anh dễ dàng.

** Học bằng tai, không phải bằng mắt

Tronghầu hết các trường học, bạn học tiếng anh bằng đôi mắt. Bạn đọc những quyển sách giáo khoa. Bạn học từ. Bạn học những quy tắc ngữ pháp

Bạn phải nghe 1-3h mỗi ngày.

Nguyên tắc 4: Học chậm, kỹ là tốt nhất…

Khibạn nói tiếng anh dễ dàng, cảm giác đó thật tuyệt. Những từ bật ra nhanh, bạn không cần nghĩ. Bạn cảm thấy thoải mái sử dụng tiếng anh giao tiếp thật vui vẻ và dễ dàng.

Điều này không bao giờ xảy ra ở trường học. Bạn đã cảm thấy thoải mái ở lớp học tiếng anh chưa?Bạn học nói dễ dàng không? 95% sinh viên không bao giờ nói tiếng anh tự nhiên. Cho đến bây giờ những trường học tư tiếptục lấy tiền 500$ 1 tháng (6000$ 1 năm hoặc hơn nữa) – và sinh viên tiếp tục trả hàng tháng, hàng năm.

** Học để nói tiếng anh dễ dàng

Để nói tiếng anh dễ dàng, bạn phải quên bạn đã học gì từ trường học và những quyển sách giáo khoa.

Tin tốt nhất là bạn có thể học nói tiếng anh dễ dàng. Bạn chỉ cần sử dụng tất cả 7 quy tắc. Rồi tìm một người nói tiếng anh khác để thực hành. Đó là tất cả.

Bằng cách sử dụng tất cả 7 quy tắc, bạn sẽ học nhanh hơn 4-5 lần – nhưng bạn cần sử dụng tất cả chúng.

Bí mật để nói tiếng anh dễ dàng là học những cụm từ thật kỹ. Nó không đủ để biết một định nghĩa. Bạn phải học lại mỗi bài học nhiều lần.

Đây là chìa khóa để nói một cách tự động, mà không cần nghĩ. Bạn phải học tiếng anh thật kỹ.

Learn deeply, speak easily.

Learn deeply, speak easily.

Learn deeply, speak easily.

Nguyên tắc 5: Học ngữ pháp như thế nào … Sử dụng “Point Of View Mini-Stories

Ở ngày thứ 2, tôi đã nói với bạn không bao giờ học những quy tắc ngữ pháp. Nhưng tất nhiên, bạn muốn bạn sử dụng đúng ngữ pháp tiếng anh.

Có thể bạn đang nghĩ, “Tôi có thể học ngữ pháp tiếng anh thế nào nếu tôi ko học những quy tắc ngữ pháp tiếng anh?”

Đây,hôm nay tôi sẽ nói cho bạn. Nhưng tôi sẽ dạy bạn một phương pháp hiệu quả để học ngữ pháp tiếng anh – mà không cần học những quy tắc ngữ pháp.

Tôisẽ dạy bạn cách học ngữ pháp một cách tự nhiên. Sử dụng phương pháp nàyngữ pháp của bạn sẽ được cải thiện một cách tự động. Bạn sẽ tự động sửdụng đúng các thì. Bạn sẽ không phải nghĩ, không phải cố gắng.

** Miyuki học ngữ pháp tiếng anh mà không cần học các quy tắc

Miyukiđã làm rất tốt những bài kiểm tra ngữ pháp tiếng anh. Cô ấy biết tất cảcác quy tắc ngữ pháp. Nhưng Miyuki có một vấn đề, cô ấy không thể sửdụng ngữ pháp trong các hội thoại thực tế. Cô ấy có thể giảng về thìquá khứ. Nhưng khi nói, cô ấy thường nói: say “Yesterday I GO toschool”. Miyuki đã bối rối. Những bài kiểm tra ngữ pháp của cô ấy tốtnhư thế, nhưng sao khi cô ấy nói lại không tốt?

**Michael Jordan không học từ sách

MichaelJordan đã từng là một cầu thủ bóng rổ vĩ đại nhất. Anh ấy đã học để chơi tốt như thế nào? Anh ấy đã đọc những quyển sách về bóng rổ phải không?

Tất nhiên là không. Jordan đã học bằng thực hành. Anh ấyđã học bằng cách xem các cầu thủ lớn và học cách đánh của họ. Anh ấy đã học bằng cách sử dụng những kỹ năng bóng rổ. Và anh ấy đã học tập trung vào các kỹ năng cơ bản.

Michael Jordan đã không giỏi học bóng rổ, anh ấy là người chơi bóng rổ giỏi.

**Miyuki đã thay đổi theo phương pháp của Michael Jordan

Sau khi sử dụng những bài học ở câu lạc bộ tiếng anh không hiệu quả, Miyuki đã thay đổi phương pháp học của cô ấy.

Cô tập trung vào những kỹ năng ngữ pháp cơ bản quan trọng. Tôi dạy cô ấy học kỹ một số thì động từ thông dụng nhất: quá khứ đơn, hiện tại,hoàn thành, và tương lai.

**Miyuki đã không học thuộc lòng

Miyuki đã học ngữ pháp tự nhiên. Cô ấy không bao giờ học các quy tắc ngữ pháp. Cô ấy đã làm thế nào?

Đầu tiên cô ấy nghe một câu truyện ngắn ở thì hiện tại đơn. Cô nghe nó hàng ngày.

Sau đó, cô ấy nghe một câu truyện tương tự như thế — nhưng thời gian nó bắt đầu với “ Cách đây 10 năm…” Cô ấy đã học để “cảm thấy” thì quá khứ đơn bằng cách nghe câu chuyện này.

Tiếp đó, Tôi đưa cho cô ấy một câu truyện tương tự. Lần này, nó bắt đầu với “ Từ năm 2004 …”Miyuki đã học cách FEEL thì hoàn thành bằng cách nghe câu chuyện này.

Cuối cùng, Tôi đưa cho cô ấy một câu truyện tương tự. Lần này, nó bắt đầu với “ Năm tới” Miyuki đã học cách FEEL thì tương lai đơn giản bằng cách nghe câu chuyện này.

Tôigọi những câu chuyện này là “Point Of View Mini-Stories”. Chúng là cách hữu ích nhất để học và sử dụng ngữ pháp tiếng anh một cách tự động.

Use Point of View Stories of Automatic Grammar

Use Point of View Stories of Automatic Grammar

Bạn phải học ngữ pháp tiếng anh bằng cách nghe tiếng anh thực sự. Cách tốt nhất là nghe câu chuyện giống nhau.. nói ở các thời gian khác nhau: Quá khứ, hoàn thành, hiện tại, tương lai.

Trường học ko sử dụng phương pháp này. Sách giáo khoa không sử dụng phương pháp này. Đó là sức mạnh. Nó thật đơn giản. Đó là thành công.

Sử dụng nó, và bạn sẽ thành công. Bạn sẽ sử dụng đúng ngữ pháp một cách tự nhiên và tự động.

Nguyên tắc 6 : Tiếng anh thực tế, không phải sách giáo khoa

Bạn đã học tiếng anh hơn 4 năm – Tại sao bạn vẫn có vấn đề hiểu người bản ngữ nói? Có điều gì sai đối với bạn.

Không,không có gì là sai với bạn. Đôi khi là sai ở ngôi trường mà bạn từnghọc, và những quyển sách giáo khoa mà bạn đã sử dụng. Những quyển sách tiếng anh và những cuốn băng thật là kinh khủng. Những âm thanh người nói như là robot.

Bạn chưa bao giờ được học tiếng anh thực tế.

Bạn đã học tiếng anh sách giáo khoa

** Làm thế nào để hiểu người bản địa nói

Meglelio học tiếng anh 5 năm ở Venezuela. Các giáo viên nói rằng anh ấy là một sinh viên khá.

Khi anh ấy đến Mỹ anh ấy đã cảm thấy rất tốt. Anh ấy thích thú gặp những người Mỹ. Anh ấy đã sẵn sàng.

Nhưng khi anh ấy gặp một người phụ nữ Mỹ, mọi thứ đã thay đổi. Người phụ nữ bắt đầu nói chuyện – và Meglelio không thể hiểu cô ấy. Anh ấy nhận ra nhiều từ nhưng những cụm từ thì xa lạ.

Cô ấy phát âm khác hoàn toàn với những băng ở sách giáo khoa và đĩa anh ấy từng nghe. Cô ấy sử dụng các thành ngữ, tiếng lóng, và nhiều những cụm từ ngẫu nhiên. Cô ấy không nói như giáo viên hoặc người dẫn chương trình CNN.

Megdelio hoàn toàn bối rối. Anh ấy đã biêt tiếng anh sách giáo khoa nhưng anh ấy không biết tiếng anh thực tế.

** Bạn phải học tiếng anh thực tế

Nhữngbài học của tôi dạy Megdelio tiếng anh thực tế – – tiếng anh chúng ta sử dụng hàng ngày trong các cuộc hội thoại, sách, phim ảnh, chươngtrình TV, sách hài, các bài báo, tạp chí và bưu thiếp.

** Dừng học tiếng anh trong sách giáo khoa

Nếu bạn muốn hiểu người bản ngữ, bạn phải dừng việc học tiếng anh từ trường học và sách giáo khoa.

Để học tiếng anh thực tế, bạn phải nghe tiếng anh mà người bản địa nói.Bạn phải xem những gì mà họ xem. Bạn phải đọc những gì họ đọc.

Listen only to real English

Listen only to real English

Listen only to real English

Megdelio đã nghe những bài báo và những câu truyện của tôi. Không thêm quyển sách giáo khoa nào ở trường học nữa.

Sau 6 tháng, anh ấy có thể nói dễ dàng. Anh ấy có thể hiểu tiếng anh thực tế từ những người bản địa.

Bạn học tiếng anh thực tế nếu bạn muốn hiểu người bản địa và nói dễ dàng. Không sách giáo khoa.

Learn Real English, Not Textbook English

Learn Real English, Not Textbook English

Nguyên tắc 7: Nghe và trả lời

Mẹo cuối cùng là dễ nhất.

Để nói tiếng anh dễ, “Nghe và nhắc lại” những bài học là không đủ. Hầu hết những đĩa CD tiếng anh sử dụng để “Nghe và nhắc lại”. Người nói nói mộtđiều gì đó bằng tiếng anh, và bạn nhắc lại chính xác những gì họ nói.Phương pháp này là sai lầm.

** Emi học để nói dễ dàng

Emi, một phụ nữ Nhật Bản, có một vấn đề. Việc nói của cô ấy còn chậm. Cô ấy không thể trả lời nhanh những câu hỏi.

Emi nghe nhiều băng và đĩa tiếng anh. Cô ấy nghe, cô ấy nhắc lại những gì mà họ nói.

Emi đã gửi thư cho tôi. Tôi đã giới thiệu những bài học tiếng anh không cần nhiều nỗ lực của tôi. Những bài học của tôi không sử dụng “ Nghe và nhắc lại”.

Chúng sử dụng “Nghe và trả lời” những câu truyện nhỏ.

Tôiđã nói với cô ấy rằng “Nghe và nhắc lại” là không đủ — Khi bạn nhắc lại, bạn chỉ làm theo người nói. Nhưng khi bạn nghe câu hỏi và bạn trảlời chúng – bạn phải nghĩ bằng tiếng anh.

Sau khi sử dụng những bài học chỉ trong 4 tháng, việc nói của cô ấy đã nhanh hơn, dễ dàng và tự động.

Emi rất thích thú.

Use Listen & Answer Mini-Story Lessons

Use Listen & Answer Mini-Story Lessons

Trong mỗi cậu truyện nhỏ, một người nói sẽ kể một câu truyện ngắn đơn giản.Anh ấy cũng hỏi rất nhiều những câu hỏi dễ. Mỗi lần bạn nghe một câu hỏi, bạn tạm dừng và trả lời nó.

Bạn học để rả lời các câu hỏi nhanh hơn – mà không phải nghĩ. Tiếng anh của bạn trở nên tự động.

** Tiếp theo là gì?

Bây giờ là thời gian để sử dụng những gì bạn đã học. Đừng quên 7 quy tắc này, thay đổi cách học tiếng anh của bạn.

Sử dụng 7 quy tắc và tôi tin bạn sẽ thành công.

Đừng từ bỏ, đừng lo lắng. Thích thú với việc học tiếng anh, và sử dụng những quy tắc này – bạn sẽ nói tiếng anh dễ dàng

Tắm ngôn ngữ: phương pháp học tiếng anh hiệu quả

Tắm ngôn ngữ, tam ngon ngu tieng anh, tự học tiếng anh   No comments

Cách luyện nghe tiếng Anh, Nghe Tiếng Anh sưu tầm.

Một trong những trở ngại lớn nhất của chúng ta khi học một ngoại ngữ ấy là chúng ta quá… thông minh và có quá nhiều kinh nghiệm….

Quá thông minh: vì mình không thể nào chấp nhận nghe một câu mà mình không hiểu: cần phải hiểu một câu nói gì trước khi nghe tiếp câu thứ hai, nếu không thì mình không buồn nghe tiếp.

Quá kinh nghiệm: Cuộc đời đã dạy ta không nghe những gì người khác nói mà chỉ hiểu những gì mà nội dung chuyển tải. Nếu không hiểu nội dung, chúng ta không thể lặp lại lời người kia. Cũng vì thế mà – trong giai đoạn đầu học ngoại ngữ – mỗi lần nghe một câu tiếng Anh thì trong đầu phải dịch ra được tiếng Việt thì mới yên tâm, bằng không thì … câu ấy không có nghĩa.

Thế nhưng, đấy là lối học sinh ngữ ngược chiều. Những thầy cô dạy chúng ta nghe nói tiếng Việt chẳng phải là những vị chuyên viên ngôn ngữ như các thầy ngoại ngữ mà ta học tại các trường. Thầy dạy tiếng Việt chúng ta là tất cả những người quanh ta từ ngày ta ra đời: cha mẹ, anh chị, hàng xóm, bạn bè… nghĩa là đại đa số những người chưa có một giờ sư phạm nào cả, thậm chỉ không có một khái niệm nào về văn phạm tiếng Việt. Thế mà ta nghe tiếng Việt thoải mái và nói như sáo. Còn tiếng Anh thì không thể như thế được. Ấy là vì đối với tiếng Việt, chúng ta học theo tiến trình tự nhiên, còn ngoại ngữ thì ta học theo tiến trình phản tự nhiên.

Từ lúc sinh ra chúng ta đã nghe mọi người nói tiếng Việt chung quanh (mà chẳng bao giờ ta phản đối: “tôi chẳng hiểu gì cả, đừng nói nữa”! Mới sinh thì biết gì mà hiểu và phản đối!). Sau một thời gian dài từ 9 tháng đến 1 năm, ta mới nói những tiếng nói đầu tiên (từng chữ một), mà không hiểu mình nói gì. Vài năm sau vào lớp mẫu giáo mới học đọc, rồi vào lớp 1 (sáu năm sau khi bắt đầu nghe) mới tập viết… Lúc bấy giờ, dù chưa biết viết thì mình đã nghe đưọc tất cả những gì người lớn nói rồi (kể cả điều mình chưa hiểu). Như vậy, tiến trình học tiếng Việt của chúng ta là Nghe – Nói – Đọc – Viết. Giai đoạn dài nhất là nghe và nói, rồi sau đó từ vựng tự thêm vào mà ta không bao giờ bỏ thời gian học từ ngữ. Và ngữ pháp (hay văn phạm) thì đến cấp 2 mới học qua loa, mà khi qua hết trung học thì ta đã quên hết 90% rồi.

Nhưng tiến trình ta học tiếng Anh (hay bất cứ ngoại ngữ nào) thì hoàn toàn ngược lại.

Thử nhìn lại xem:

Trước tiên là viết một số chữ và thêm nghĩa tiếng Việt nếu cần. Kể từ đó, học càng nhiều từ vựng càng tốt, kế đến là học văn phạm, rồi lấy từ vựng ráp vào cho đúng với văn phạm mà VIẾT thành câu! Rồi loay hoay sửa cho đúng luật! Sau đó thì tập đọc các chữ ấy trúng được chừng nào hay chừng ấy, và nhiều khi lại đọc một âm tiếng Anh bằng một âm tiếng Việt! (ví dụ fire, fight, five, file… đều được đọc là ‘phai’ ).

Sau đó mới tới giai đoạn NÓI, mà ‘nói’ đây có nghĩa là Đọc Lớn Tiếng những câu mình viết trong đầu mình, mà không thắc mắc người đối thoại có hiểu ‘message’ của mình hay không vì mình chỉ lo là nói có sai văn phạm hay không. Lúc bấy giờ mới khám phá rằng những câu mình viết thì ai cũng hiểu, nhưng khi mình nói thì chỉ có mình và … Thượng Đế hiểu thôi, còn người bản xứ (tiếng Anh) thì ‘huh – huh’ dài cổ như cổ cò!

Sau thời gian dài thật dài, mình khám phá rằng mình từng biết tiếng Anh, và nói ra thì người khác hiểu tàm tạm, nhưng khi họ nói thì mình không nghe được gì cả (nghĩa là nghe không hiểu gì cả). Lúc bấy giờ mới tập nghe, và rồi đành bỏ cuộc vì cố gắng mấy cũng không hiểu được những gì người ta nói.

Vấn đề là ở đó: chúng ta đã học tiếng Anh ngược với tiến trình tự nhiên, vì quá thông minh và có quá nhiều kinh nghiệm.

Tiến trình ấy là Viết – Đọc – Nói – Nghe!

Vì thế, muốn nghe và nói tiếng Anh, chuyện đầu tiên là phải quên đi kinh nghiệm và trí thông minh, để trở lại trạng thái ‘sơ sinh và con nít’, và đừng sử dụng quá nhiều chất xám để phân tích, lý luận, dịch thuật!

Và đây là bí quyết để Luyện nghe tiếng Anh

A. Nghe thụ động:

1. – ‘Tắm’ ngôn ngữ. Nghe không cần hiểu: Hãy nghe! Đừng hiểu.

Bạn chép vào CD một số bài tiếng Anh từ Nghe Tiếng Anh. Mỗi bài có thể dài từ 1 đến 5 phút.

Khi nào bạn ở nhà một mình, thì mở các bài đó ra vừa đủ nghe, và cứ lặp đi lặp lại mãi ra rả như âm thanh nền suốt ngày. Bạn không cần để ý đến nó. Bạn cứ làm việc của mình, đánh răng, rửa mặt, học bài làm bài, vào internet… với tiếng lải nhải của bài tiếng Anh. (thậm chí, trong lúc bạn ngủ cũng có thể để cho nó nói).

Trường hợp bạn có CD player, USB player hay iPod, thì đem theo để mở nghe khi mình có thời gian chết – ví dụ: di chuyển lâu giờ trên xe, đợi ai hay đợi đến phiên mình tại phòng mạch.

Công việc ‘tắm ngôn ngữ’ này rất quan trọng, vì cho ta nghe đúng với từng âm của một ngôn ngữ lạ. Tai của chúng ta bắt rất nhanh một âm quen, nhưng loại trừ những âm lạ. Ví dụ: Nếu bạn nghe câu: ‘mặt trời mọc cánh khi chim voi truy cập chén chó’, một câu hoàn toàn vô nghĩa, nhưng bảo bạn lặp lại thì bạn lặp lại được ngay, vì bạn đã quá quen với các âm ấy. Nhưng khi một người nói một câu bằng chừng ấy âm (nghĩa là 11 âm/vần), trong ngôn ngữ bạn chưa từng học, và bảo bạn lặp lại thì bạn không thể nào lặp lại được, và bảo rằng… không nghe được! (Bạn có điếc đâu! Vấn đề là tai bạn không nhận ra được các âm!) Lối ‘tắm ngôn ngữ’ đó chỉ là vấn đề làm quen đôi tai, và sau một thời gian (lâu đấy chứ không phải vài ngày) bạn sẽ bắt được các âm của tiếng Anh, và thấy rằng âm ấy rất dễ nghe, nhưng hoàn toàn khác với âm Việt.

Đừng nản lòng vì lâu ngày mình vẫn không phân biệt âm: hãy nhớ rằng bạn đã tắm ngôn ngữ tiếng Việt ít ra là 9 tháng liên tục ngày đêm trước khi mở miệng nói được tiếng nói đầu tiên và hiểu được một hai tiếng ngắn của cha mẹ; và sau đó lại tiếp tục ‘tắm ngôn ngữ’ Việt cho đến 4, 5 năm nữa!

2 – Nghe với hình ảnh động.

Nếu có giờ thì xem một số tin tức bằng tiếng Anh tại TV Nghe Tiếng Anh (một điều khuyên tránh: đừng xem chương trình tiếng Anh của các đài Việt Nam, ít ra là giai đoạn đầu, vì xướng ngôn viên Việt Nam, phần lớn, nói rất gần với âm Việt Nam (kể cả pronounciation), nên mình dễ quen nghe, và từ đó lỗ tai mình lại hỏng, về sau lại khó nghe người bản xứ nói tiếng Anh – thế là phải học lại lần thứ hai!). Các hình ảnh đính kèm làm cho ta ‘hiểu’ được ít nhiều nội dung bản tin, mà không cần phải ‘dịch’ từng câu của những gì xướng ngôn viên nói. Bạn sẽ yên tâm hơn, sau khi nghe 15 phút tin tức, tự tóm lược lại, thì mình thấy rằng mình đã nắm bắt được phần chính yếu của nội dung bản tin. Và đây là cách thư hai để tắm ngôn ngữ.

B. Nghe chủ động.

1. Bản tin special english của Nghe Tiếng Anh:

- Thu một bản tin, và nghe lại rồi chép ra nhiều chừng nào hay chừng nấy… nhớ là đừng tra cứu tự điển hay tìm hiểu nghĩa vội. Đoán nghĩa trong nội dung câu, và nhớ lại âm thanh của từ, hay cụm từ đó, sau này tự nó sẽ rõ nghĩa, nếu trở đi trở lại hoài.

(Ngày xưa, trên đài VOA, sau mỗi chương trình tôi thường nghe một cụm từ tương tự như: statue, statute hay statu gì đó, mà không biết viết thế nào, tuy vẫn hiểu đại loại là: hãy đợi đấy để nghe tiếp. Mãi sau này tôi mới biết rằng thuật ngữ rất quen thuộc ấy là ’stay tune’, nhưng một thời gian dài, chính tả của chữ ấy đối với tôi không thành vấn đề!). Các bạn có thể luyện nghe tiếng Anh trên VOA tại Listening VOA

2. Chăm chú nghe lại một số bài mình từng nghe trong giai đoạn ‘tắm ngôn ngữ’

- Lấy lại script của những bài mình từng nghe, đọc lại và nhớ lại trong tưởng tượng lời đọc mà mình từng nghe nhiều lần.

Sau đó xếp bản script và nghe lại để hiểu. Lần này: tự nhiên mình sẽ nghe rõ từng tiếng và hiểu. Trường hợp không hiểu một từ hay cụm từ, thì gắng lặp lại nhiều lần đúng như mình đã nghe, sau đó lật lại script để so sánh.

3. Nghe nhiều lần, trước khi đọc script.

Sau đó, đọc lại script, chủ yếu kiểm tra những từ mình đã nghe hoặc đoán, hoặc những từ mà mình có thể phát âm lại nhưng không hiểu viết và nghĩa thế nào. Qua việc này, nhiều khi ta phát hiện rằng một từ mình rất quen thuộc mà từ xưa đến nay mình cứ in trí là phải nói một cách nào đó, thì thực ra cần phải nói khác hẳn và phát âm như thế thì mới mong nghe đúng và nói cho người khác hiểu. Sau đó, xếp bản script và nghe lại một hai lần nữa. (Ví dụ: hai chữ tomb, bury, khi xưa tôi cứ đinh ninh là sẽ phát âm là ‘tôm-b(ơ), bơri’ – sau này nghe chữ ‘tum, beri’ tôi chẳng hiểu gì cả – dù cho tôi nghe rõ ràng là tum, beri -cho đến khi xem script thì mới vỡ lẽ!)

4. Học hát tiếng Anh, và hát theo trong khi nghe.

Chọn một số bài hát mà mình thích, tìm lyrics của nó rồi vừa nghe vừa nhìn lyrics. Sau đó học thuộc lòng và hát song song với ca sĩ, và gắng phát âm cũng như giữ tốc độ và trường độ cho đúng. Khi nào buồn buồn cũng có thể tự hát cho mình nghe (nếu không có giọng tốt và hát sai giọng một tí cũng không sao, vì chủ yếu là tập phát âm, tốc độ, trường độ và âm điệu tiếng Anh).

Và nói cho đúng giọng (qua hát) cũng là một cách giúp mình sau này nhạy tai hơn khi nghe, vì thường thường ngôn ngữ trong các bài hát khó nghe hơn những câu nói bình thường rất nhiều.

Trước khi tạm dừng topic này, tôi muốn nói thêm một điều.

Có bạn bảo rằng hiện nay mình chưa hiểu, nên cố gắng nghe nhiều cũng vô ích, để mình học thêm, khi nào có nhiều từ vựng để hiểu rồi thì lúc đó sẽ tập nghe sau.

Nghĩ như thế là HOÀN TOÀN SAI. Chính vì bạn chưa hiểu nên mới cần nghe nhiều hơn những người đã hiểu. Muốn biết bơi thì phải nhảy xuống nước, không thể lấy lý do rằng vì mình không thể nổi nên ở trên bờ học cho hết lý thuyết rồi thì mới nhảy xuống, và sẽ biết bơi! Chưa biết bơi mà xuống nước thì sẽ uống nước và ngộp thở đấy, nhưng phải thông qua uống nước và ngộp thở như thế thì mới hy vọng biết bơi.

Muốn biết bơi, thì phải nhảy xuống nước, và nhảy khi chưa biết bơi. Chính vì chưa biết bơi nên mới cần nhảy xuống nước.

Muốn biết nghe và hiểu tiếng Anh thì phải nghe tiếng Anh, nghe khi chưa hiểu gì cả! Và chính vì chưa hiểu gì nên cần phải nghe nhiều.

C. NGHE BẰNG TAI

Khi tôi bảo rằng chúng ta gặp trở ngại khi học ngoại ngữ vì thông minh và có nhiều kinh nghiệm, có người cho rằng đó là nói theo nghĩa bóng. Không phải đâu, tôi nói theo nghĩa đen đó! Qua sự kiện sau (và anh/chị/em (ACE) chắc chắn cũng từng gặp những trường hợp tương tự) ACE sẽ thấy ngay. Một người bạn từng dạy Anh Văn ở Trung Tâm Ngoại Ngữ với tôi, sau này sang định cư ở Mỹ. Anh cùng đi với đứa con 7 tuổi, chưa biết một chữ tiếng Anh nào. 11 năm sau tôi gặp lại hai cha con tại Hoa Kỳ. Con anh nói và nghe tiếng Anh không khác một người Mỹ chính cống.

Trong khi đó anh nói tiếng Anh tuy lưu loát hơn xưa, nhưng rõ ràng là một người nước ngoài nói tiếng Mỹ. Khi xem chương trình hài trên TV, con anh cười đúng với tiếng cười nền trong chương trình, trong khi đó anh và tôi nhiều khi không hiểu họ nói gì đáng cười: rõ ràng là kỹ năng nghe của con anh hơn anh rồi! Điều này chứng tỏ rằng khi sang Mỹ, anh đã có kinh nghiệm về tiếng Anh, và ‘khôn’ hơn con anh vì biết nhiều kỹ thuật, phương pháp học tiếng Anh, nên tiếp tục học tiếng Anh theo tiến trình phản tự nhiên; trong khi con anh, vì không ‘thông minh’ bằng anh, và thiếu kinh nghiệm, nên đã học tiếng Anh theo tiến trình tự nhiên mà không theo một phương pháp cụ thế nào để học vocabulary, grammar, listening, speaking cả.

- Đi vào cụ thể từ vựng Anh.

(Những phân tích sau đây là để thuyết phục ACE đi vào tiến trình tự nhiên – và điều này đòi hỏi phải xóa bỏ cái phản xạ lâu ngày của mình là học theo tiến trình ngược – và công việc xóa bỏ cái phản xạ sai này lại làm cho ta mất thêm thì giờ. ACE đọc để tin vào tiến trình tự nhiên, chứ không phải để nhớ những phân tích ‘tào lao’ này, khiến lại bị trở ngại thêm trong quá trình nâng cao kỹ năng của mình.

- Xóa bỏ kinh nghiệm nghe nguyên âm:

Tiếng Anh là tiếng phụ âm.

Tiếng Anh chủ yếu là ngôn ngữ đa âm:

Một từ thường có nhiều âm. Lỗ tai chúng ta đã ‘bị điều kiện hóa’ để nghe âm tiếng Việt. Tiếng Việt là loại tiếng đơn âm, vì thế, mỗi tiếng là một âm và âm chủ yếu trong một từ là nguyên âm. Đổi một nguyên âm thì không còn là từ đó nữa: ‘ma, mi, mơ’ không thể hoán chuyển nguyên âm cho nhau, vì ba từ có ba nghĩa hoàn toàn khác nhau. Mặc khác, tiếng Việt không bao giờ có phụ âm cuối từ. Ngay cả những chữ mà khi viết có phụ âm cuối, thì người việt cũng không đọc phụ âm cuối; ví dụ: trong từ ‘hát’, nguyên âm mới là ‘át’, h(ờ)-át, chứ không phải là h(ờ)-á-t(ơ), trong khi đó từ ‘fat’ tiếng Anh được đọc là f(ờ)-a-t(ờ), với phụ âm ‘t’ rõ ràng.

Trong tiếng Việt hầu như không có những từ với hai phụ âm đi kế tiếp (ngoài trừ ch và tr – nhưng thực ra, ch và tr cũng có thể thay bằng 1 phụ âm duy nhất) vì thế, tai của một người Việt Nam = chưa bao giờ làm quen với ngoại ngữ – không thể nhận ra hai phụ âm kế tiếp. Do đó, muốn cho người Việt nghe được một tiếng nước ngoài có nhiều phụ âm kế tiếp, thì phải thêm nguyên âm (ơ) vào giữa các phụ âm; ví dụ: Ai-xơ-len; Mat-xơ-cơ-va.

Với kinh nghiệm (phản xạ) đó, một khi ta nghe tiếng Anh, ta chờ đợi nghe cho đủ các nguyên âm như mình NHÌN thấy trong ký âm (phonetic signs), và không bao giờ nghe được cả. Ví dụ: khi học từ America ta thấy rõ ràng trong ký âm: (xin lỗi vì không thể ghi phonetic signs vào trang này) ‘ơ-me-ri-kơ’, nhưng không bao giờ nghe đủ bốn âm cả, thế là ta cho rằng họ ‘nuốt chữ’. Trong thực tế, họ đọc đủ cả, nhưng trong một từ đa âm (trong khi viết) thì chỉ đọc đúng nguyên âm ở dấu nhấn (stress) – nếu một từ có quá nhiều âm thì thêm một âm có dấu nhấn phụ (mà cũng có thể bỏ qua) – còn những âm khác thì phải đọc hết các PHỤ ÂM, còn nguyên âm thì sao cũng đưọc (mục đích là làm rõ phụ âm). Có thể chúng ta chỉ nghe: _me-r-k, hay cao lắm là _me-rơ-k, và như thế là đủ, vì âm ‘me’ và tất cả các phụ âm đều hiện diện. Bạn sẽ thắc mắc, nghe vậy thì làm sao hiểu? Thế trong tiếng Việt khi nghe ‘Mỹ’ (hết) không có gì trước và sau cả, thì bạn hiểu ngay, tại sao cần phải đủ bốn âm là ơ-mê-ri-kơ bạn mới hiểu đó là ‘Mỹ’?

Tóm lại: hãy nghe phụ âm, đừng chú ý đến nguyên âm, trừ âm có stress!

Một ví dụ khác: từ interesting! Tôi từng được hỏi, từ này phải đọc là in-tơ-res-ting hay in-tơ-ris-ting mới đúng? Chẳng cái nào đúng, chẳng cái nào sai cả.

Nhưng lối đặt vấn đề sai! Từ này chủ yếu là nói ‘in’ cho thật rõ (stress) rồi sau đó đọc cho đủ các phụ âm là người ta hiểu, vì người bản xứ chỉ nghe các phụ âm chứ không nghe các nguyên âm kia; nghĩa là họ nghe: in-trstng; và để rõ các phụ âm kế tiếp thì họ có thể nói in-tr(i)st(i)ng; in – tr(ơ)st(ơ)ng; in-tr(e)st(ư)ng. Mà các âm (i)(ơ), để làm rõ các phụ âm, thì rất nhỏ và nhanh đến độ không rõ là âm gì nữa. Trái lại, nếu đọc to và rõ in-tris-ting, thì người ta lại không hiểu vì dấu nhấn lại sang ‘tris’!

Từ đó, khi ta phát âm tiếng Anh (nói và nghe là hai phần gắn liền nhau – khi nói ta phát âm sai, thì khi nghe ta sẽ nghe sai!) thì điều tối quan trọng là phụ âm, nhất là phụ âm cuối. Lấy lại ví dụ trước: các từ fire, fight, five, file phải được đọc lần lượt là fai- (ơ)r; fai-t(ơ); fai-v(ơ), và fai- (ơ)l, thì người ta mới hiểu, còn đọc ‘fai’ thôi thì không ai hiểu cả.

Với từ ‘girl’ chẳng hạn, thà rằng bạn đọc gơ-rôl / gơ-rơl (dĩ nhiên chỉ nhấn gơ thôi), sai hẳn với ký âm, thì người ta hiểu ngay, vì có đủ r và l, trong khi đó đọc đúng ký âm là ‘gơ:l’ hay bỏ mất l (gơ) thì họ hoàn toàn không hiểu bạn nói gì; mà có hiểu chăng nữa, thì cũng do context của câu chứ không phải là do bạn đã nói ra từ đó.

- Xóa bỏ kinh nghiệm nghe âm Việt.

Các nguyên âm Việt và Anh không hề giống nhau. Một âm rất rõ trong tiếng Anh sẽ rất nhoè với một lỗ tai người Việt, và một âm rất rõ trong tiếng Việt thì rất nhoè trong lỗ tai người Anh (người bản xứ nói tiếng Anh). Ví dụ: Khi bạn nói: “Her name’s Hương!” Bạn đọc từ Hương thật rõ! Thậm chí la lên thật to và nói thật chậm thì người ấy vẫn không nghe ra. Vì ‘ươ’ đối với họ là âm rất nhoè. Nhưng nói là ‘Hu-ôn-gh(ơ)’ họ nghe rõ ngay; từ đó ta phải hiểu họ khi nói đến cô Huôngh chứ đừng đòi hỏi họ nói tên Hương như người Việt (phải mất vài năm!).

Tương tư như vậy, không có nguyên âm tiếng Anh nào giống như nguyên âm tiếng Việt. Nếu ta đồng hóa để cho dễ mình, là ta sẽ không nghe được họ nói, vì thế giới này không quan tâm gì đến cách nghe của người Việt Nam đối với ngôn ngữ của họ.

Ví dụ: âm ‘a’ trong ‘man’ thì không phải là ‘a’ hay ‘ê’ hay ‘a-ê’ hay ‘ê-a’ tiếng Việt, mà là một âm khác hẳn, không hề có trong tiếng Việt. Phải nghe hàng trăm lần, ngàn lần, thậm chí hàng chục ngàn lần mới nghe đúng âm đó, và rất rõ! Ấy là chưa nói âm ‘a’ trong từ này, được phát âm khác nhau, giữa một cư dân England (London), Scotland, Massachusetts (Boston), Missouri, Texas!

Cũng thế, âm ‘o’ trong ‘go’ không phải là ‘ô’ Việt Nam, cũng chẳng phải là ô-u (như cách phiên âm xưa) hay ơ-u (như cách phiên âm hiện nay), lại càng không phài là ‘âu’, mà là một âm khác hẳn tiếng Việt. Phát âm là ‘gô’, ‘gơu’ hay ‘gâu’ là nhoè hẳn, và do đó những từ dễ như ‘go’ cũng là vấn đề đối với chúng ta khi nó được nói trong một câu dài, nếu ta không tập nghe âm ‘ô’ của tiếng Anh đúng như họ nói.

Một âm nhoè thì không có vấn đề gì, nhưng khi phải nghe một đoạn dài không ngưng nghỉ thì ta sẽ bị rối ngay.

Đây cũng là do một kinh nghiệm tai hại xuất phát từ việc tiếp thu kiến thức. Trong quá trình học các âm tiếng Anh, nhiều khi giáo viên dùng âm Việt để so sánh cho dễ hiểu, rồi mình cứ xem đó là ‘chân lý’ để không thèm nghĩ đến nữa. Ví dụ, muốn phân biệt âm (i) trong sheep và ship, thì giáo viên nói rằng I trong sheep là ‘I dài’ tương tự như I trong tiếng Bắc: ít; còn I trong ship là I ngắn, tương tự như I trong tiếng Nam: ít – ích. Thế là ta cho rằng mình đã nghe được I dài và I ngắn trong tiếng Anh rồi, nhưng thực chất là chưa bao giờ nghe cả! Lối so sánh ấy đã tạo cho chúng ta có một ý niệm sai lầm; thay vì xem đấy là một chỉ dẫn để mình nghe cho đúng âm, thì mình lại tiếp thu một điều sai!

Trong tiếng Anh không có âm nào giống âm I bắc hoặc I nam cả! Bằng chứng: ‘eat’ trong tiếng Anh thì hoàn toàn không phải là ‘ít’ trong tiếng Việt, đọc theo giọng bắc, và ‘it’ trong tiếng Anh hoàn toàn không phải là ‘ít’ trong tiếng Việt, đọc theo giọng nam! Vì thế, phải xóa bỏ những kinh nghiệm loại này, và phải nghe trực tiếp thôi!

- Xóa bỏ kinh nghiệm nghe bằng chữ viết.

Nếu ta hỏi một em bé: cháu nghe bằng gì? Thì nó sẽ trả lời: Nghe bằng tai! Nếu ta bảo: “Cháu phải nghe bằng mắt cơ!” Chắc em bé tưởng ta … trêu cháu! Thế nhưng điều xảy ra cho nhiều người học tiếng nước ngoài là Nghe Bằng Mắt!

Thử nhìn lại xem. Trong giai đoạn đầu tiếp xúc với tiếng Anh, khi ta nghe một người nói: “I want a cup of coffee!”. Tức tốc, chúng ta thấy xuất hiện câu ấy dưới dạng chữ Viết trong trí mình, sau đó mình dịch câu ấy ra tiếng Việt, và ta HIỂU! Ta Nghe bằng MẮT, nếu câu ấy không xuất hiện bằng chữ viết trong đầu ta, ta không Thấy nó, thì ta … Điếc!

Sau này, khi ta có trình độ cao hơn, thì ta hiểu ngay lập tức chứ không cần phải suy nghĩ lâu. Thế nhưng tiến trình cũng chẳng khác nhau bao nhiêu, ta vẫn còn thấy chữ xuất hiện và dịch, cái khác biệt ấy là ta viết và dịch rất nhanh, nhưng từ một âm thanh phát ra cho đến khi ta hiểu thì cũng thông qua ba bước: viết, dịch, hiểu. Khi ta đi đến một trình độ nào đó, thì trong giao tiếp không có vấn đề gì cả, vì các câu rất ngắn, và ba bước đó được ‘process’ rất nhanh nên ta không bị trở ngại, nhưng khi ta nghe một bài dài, thì sẽ lòi ra ngay, vì sau hai, ba, bốn câu liên tục ‘processor’ trong đầu ta không còn đủ thì giờ để làm ba công việc đó.

Trong lúc nếu một người nói bằng tiếng Việt thì ta nghe và hiểu ngay, không phải viết và dịch (tại vì ngày xưa khi ta học tiếng Việt thì quá trình là nghe thì hiểu ngay, chứ không thông qua viết và dịch, vả lại, nếu muốn dịch, thì dịch ra ngôn ngữ nào?), và người nói có nhanh cách mấy thì cũng không thể nào vượt cái khả năng duy nhất của chúng ta là ‘nghe bằng tai’.

Vì thế, một số sinh viên cảm thấy rằng mình tập nghe, và đã nghe được, nhưng nghe một vài câu thì phải bấm ‘stop’ để một thời gian chết – như computer ngưng mọi sự lại một tí để process khi nhận quá nhiều lệnh – rồi sau đó nghe tiếp; nhưng nếu nghe một diễn giả nói liên tục thì sau vài phút sẽ ‘điếc’. Từ đó, người sinh viên nói rằng mình ‘đã tới trần rồi, không thể nào tiến xa hơn nữa! Vì thế giới này không stop cho ta có giờ hiểu kịp’!’

Từ những nhận xét trên, một trong việc phải làm để nâng cao kỹ năng nghe, ấy xóa bỏ kinh nghiệm Nghe bằng Mắt, mà trở lại giai đoạn Nghe bằng Tai, (hầu hết các du học sinh ở nước ngoài, sau khi làm chủ một ngoại ngữ rồi từ trong nước, đều thấy ‘đau đớn và nhiêu khê’ lắm khi buộc phải bỏ thói quen nghe bằng mắt để trở lại với trạng thái tự nhiên là nghe bằng tai! Có người mất cả 6 tháng cho đến 1 năm mới tàm tạm vượt qua).

- Xóa bỏ kinh nghiệm nghe bằng cấu trúc văn phạm.

Khi nghe ai nói, ta viết một câu vào đầu, và sửa cho đúng văn phạm, rồi mới dịch, và sau đó mới hiểu! Ví dụ. Ta nghe ‘iwanago’ thì viết trong đầu là ‘I want to go’, xong rồi mới dịch và hiểu; nếu chưa viết được như thế, thì iwanago là một âm thanh vô nghĩa.

Thế nhưng, nếu ta nghe lần đầu tiên một người nói một câu hằng ngày: igotago, ta không thể nào viết được thành câu được, và vì thế ta không hiểu. Bởi vì thực tế, câu này hoàn toàn sai văn phạm. Một câu đúng văn phạm phải là ‘I am going to go’ hoặc chí ít là ‘I have got to go’. Và như thế, đúng ra thì người nói, dù có nói tốc độ, cũng phải nói hoặc: I’m gona go; hoặc I’ve gota go (tiếng Anh không thể bỏ phụ âm), chứ không thể là I gotta go!

Thế nhưng trong thực tế cuộc sống người ta nói như thế, và hiểu rõ ràng, bất chấp mọi luật văn phạm. Văn phạm xuất phát từ ngôn ngữ sống, chứ không phải ngôn ngữ sống dựa trên luật văn phạm. Vì thế ta cũng phải biết nghe mà hiểu; còn cứ đem văn phạm ra mà tra thì ta sẽ khựng mãi. (Tôi đang nói về kỹ năng nghe, còn làm sao viết một bài cho người khác đọc thì lại là vấn đề khác!)

5.Nghe hàng ngày

Nghe là 1 quá trình liên tục đòi hỏi sự kiên trì, vì thế các bạn nên luyện nghe mỗi ngày, điều này sẽ giúp kỹ năng nghe của bạn tăng nhanh hơn nhiều so với việc chỉ nghe 1 thời gian rồi bỏ.

Tóm lại, trong phần chia sẻ này, tôi chỉ muốn nhắc với ACE rằng, hãy NGHE ĐIỀU NGƯỜI TA NÓI, CHỨ ĐỪNG NGHE ĐIỂU MÌNH MUỐN NGHE, và muốn được như vậy, thì HÃY NGHE BẰNG TAI, ĐỪNG NGHE BẰNG MẮT!

Vì thế, bạn nên vào NgheTiengAnh.com để luyện nghe hàng ngày(tốt nhất là đăng ký nhận bài mới qua email).

Chúc kỹ năng nghe của bạn ngày càng tốt hơn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro