#2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Him

Tôi ôm em, ôm em đã vỡ vụn vào lòng mà thủ thỉ.

Đêm sao dài ghê, tôi nghe tiếng gió rít cay đắng qua khe hở của ô cửa sổ trong căn nhà dột nát. Đêm vậy mà ồn ã lắm em, nhưng tôi chỉ nghe thấy tiếng thở gấp gáp cùng tiếng nức nở của em. Vầng trăng bàng bạc nơi xa kia có lẽ cũng nghe rõ mồn một cái tiếng đau thương xé lòng của em. Thế nên trăng mới ghé qua "lỗ trứng" trên mái nhà và đáp ánh sáng dìu dịu lên tấm lưng khô gầy của em. Thương hoài!

Tôi rủ em đi...

180131 - nắng nhạt ⬇⚫

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro