chương 5 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại sân bay

- Oa, ngồi nãy giờ mệt ghê. _ Nó vừa bước xuống đã vươn vai thân ngắn thở dài. Nhưng chưa kịp nghỉ ngơi thì 3 tụi nó đã bị coi là động vật quý hiếm và chở thành tâm điểm chú ý của m.n

- Oa ai mà đẹp dữ vậy? Trời ơi nữ thần của lòng tôi. _n1

- Em ơi làm ny anh đi, anh k đòi quà _n2

- Xí, làm như thấy người ngoài hành tinh k bằng. _n3 và vân vân mây mây đủ thứ bàn tán về tụi nó. Đã quá quen với chuyện này tụi nó nhanh chóng lách ra khỏi đám người ồn ào này và ngồi lại sân bay để chờ xe đến đón.

- Hazzz đẹp đã là 1 cái tội, làm người ta mê mẩn vẻ đẹp của mình còn là tội lỗi lớn hơn. Ông trời thật bất công khi sinh ra 1 người hoàn hảo như mình. _ Windy than thở ra vẻ tội nghiêp..

- Seny, mày có thấy gió ở đâu mà lớn thế k? Tao sắp bị thổi bay rồi. _ Haray vờ đưa tay lên che mặt.

- Windy mày làm gì ở trên đấy vậy? Xuống đây đi leo cao quá ngã lộn cổ chết bây giờ. _Nó vờ ngưởng cổ lên trời gọi.

- Tụi mày .... Windy tức k nói đc j.

- Thôi tao đi vệ sinh 1 lát, tụi mày chờ nha. _ nó nói rồi chạy biến.

K biết do mệt vì vừa đi 1 quãng dường dài hay vì sốc với độ tự sướng của con bạn mình mà nó vào nhầm nhà vệ sinh nam. Sau khi "tâm sự" xong với em wc nó đường hoàng bước ra bồn rửa mặt. Đang say sưa tự sướng với vẻ đẹp của mình trong gương thì bỗng... cạnh, từ 1 phòng vs khác 1 nam nhân bước ra. Nó đứng hình trc vẻ đẹp của hắn, bị hút hồn bởi đôi mắt màu huyết. Nhưng hình như có gì bất ổn thì phải? ....- Aaaaa tại sao anh lại ở đây? Đồ biến thái, bệnh hoạn.

- Tôi hỏi cô câu ấy mới phải, đây là nhà vs nam mà. _ Hắn thờ ơ đáp lại.

- Hả? Nhà vs nam á? _ Nó chố mắt hỏi, cho đến khi xác thực sự việc nó liếc hắn bằng ánh mắt giết người. Dù biết mình sai nó vẫn cố cãi.

- Biến thái

- Con nhỏ k biết điều kia, cô rõ ràng sai lè lè mà còn dám chửi tôi. _ Hắn gắt lên vs nó.

- Tôi k cần biết, thằng cha biến thái _ Nó vẫn cãi ngang.

- Này, con nhỏ trời đánh, cô k biết viết 2 từ xấu hổ à? _ Hắn liếc nó đến cháy da.

- Tôi k phải tên này, tôi có tên đàng hoàng, mà nói cho anh biết đến trời cx k đánh nổi tôi đâu._ Nó hất mặt ra vẻ

- Vậy sao? thế cho hỏi cô tên gì hả con nhỏ kênh kiệu? _ Hắn nhếch mép cười trêu chọc.

- hứ, anh k đủ tuổi để biết tên của tôi đâu, thằng cha biến thái._ nó vênh mặt

- nếu cô k nói thì thôi, tôi cx k có nhu cầu cần biết, đồ trời đánh. _ hắn quay lưng bỏ đi.

- anh, anh đi chết ngay cho tôi. _bị hắn bơ đẹp nó tức giận quát, miệng k ngừng chửi rủa.

- cô là ai? là mẹ tôi chắc mà kêu tôi đi chết thì tôi phải nghe theo? THÍM GIÀ! _Hắn bất chợt quay lại nở nụ cười chêu tức nó rồi thản nhiên bỏ đi. Mặc kệ nó đứng đấy độc thoại 1 mình.

- Cái zề? thím già á? Nguyệt Hải Băng ta đẹp dạng ngờ mà k chói lóa, thách ngươi tìm đc 1 người xinh đẹp mĩ lệ, trẻ trung tài hoa như ta đấy.....( đã lực bỏ 1658 chữ tự sướng của chị). Nó chỉ im mồm khi nhận ra m.n đang nhìn mình như 1 con điên trốn trại. 1 cô gái xinh đẹp quý phái lại đứng trc cửa nhà vs nam chửi bới, tự sướng thật mất mặt quá đi. Nó tức giận bỏ đi tìm 2 con bạn.( Xem thử 2 chị kia đang làm gì nha)

* Sau khi nó đi vài phút.

- Mày có khát k? Tao đi mua nước cho. _ Windy hỏi

- Trời, h.nay chu đáo dữ hen, nhưng mày đã có lòng thì tao cũng có dạ. _ Haray cười tít. Windy nhanh chóng chạy đi và quay về với 2 li cà phê nóng hổi trên tay. Nhưng k cẩn thận nên bị vấp ngã và làm đổ 1 li nên người đối diện.

- Á xin lỗi tôi k cố ý _ Windy luống cuống.

- Trời ơi, cái áo đắt tiền của tôi, con nhỏ kia mắt cô để dưới chân à? Đây là cà phê, mà còn là cà phê nóng đấy. _ Cậu ta hét lên, đôi mắt màu xám tức giận, mái tóc vàng nâu khẽ rung chuyển. Anh Rany nhà ta đây mà.

- Vậy anh muốn sao? Tôi đã xin lỗi rồi còn gì, đồ hách dịch. _Cô khó chịu nhìn chàng trai trc mặt, nhưng phải công nhận nhìn hắn rất đẹp.

- Đền á? Cô đền có nổi k? Đây là chiếc áo độc nhất thế giới của CT thời trang P&L đấy. Tôi k cần biết, cô phải làm sao cho tôi thấy hài lòng thì thôi.

Xí, tưởng gì, đây là mẫu áo do chính tay cô thiết kế mà, muốn thì dễ thôi, đừng quên cô là con gái cưng của Phạm gia. Nhưng thật k chịu nổi thái độ của tên này mà.

- Nếu anh đã muốn vậy thì...._đôi mắt tím của cô ánh lên vẻ ghê rợn, và... Vèo, li cà phê còn lại trên tay cô nằm gọn trên người Rany. Cô mỉm cười khinh bỉ rồi quay lưng đi thẳng, mặc kệ Rany đang nguyền rủa phía sau.

* Hiện tại

- Ủa Windy bà bảo đi mua nước mà sao lâu vậy? Mà nước đâu? Seny, bà ngủ trong nhà vs luôn hả? Sao mặt 2 người khó đăm dăm vây? _ Haray lên tiếng hỏi 2 con bạn.

- Im miệng _Windy và Seny đồng thanh quát.

- 2 bà sao vậy, uống lộn thuốc à? _Haray vẫn kiên trì hỏi

- Bị chó dại cắn _Seny cộc cằn đáp.( tội nghiệp anh Sky, đẹp trai thế mà bị bảo là chó dại)

- Đụng phải thằng điên vừa trốn viện_Windy khó chịu.

Tụi nó rời khỏi sân bay sau khi quản gia Kim mang xe đến, và tất nhiên nó tự lái.
người ta nói, đôi khi tình yêu đến rất bất ngờ, hai người bỗng đâm vào đời nhau cái ...Rầm vậy mà có thể kết thành 1 đôi. Thế mà nó và hắn lại gặp nhau trong ...nhà vệ sinh, rõ ràng là có số làm kẻ thù của nhau.

Nó lái chiếc BMW phi như điên trên đường với tốc độ tên lửa gọi bằng cụ. Cũng may là Windy và Haray đã quá quen với kiểu lái xe cùng thần chết này của nó nếu k thì đã vào viện vì đau tim sớm.

- Mày định tạo điều kiện cho tụi mình đi gặp anh của Haray sớm à? _Windy khó chịu hỏi

- Thằng cha biến thái dám bảo tao là thím già, cứ chờ đấy, tao sẽ cho nó biết động phải bà thím này thì có kết cục ra sao... _ Nó nghiến răng tức giận.

- Còn cái tên ôn thần kiêu căng hách dịch dám lên mặt với tao nữa chứ, đừng để tao gặp lại nếu k muốn làm khách quen của bệnh viện. _ Windy dằn từng chữ.

- Tụi mày gặp chuyện gì à? _Haray thắc mắc. _ là vầy nè ... nó và Windy hồi tưởng lại.

- haha tao mừng vì mày toàn thắng Windy ạ, còn mày, Seny xin chia buồn nhé thím già. _ Haray cố tình chọc tức nó.

- Mày tin tao tống mày về địa phủ k? _ nó liếc mắt hỏi.

* Tại biệt thự của nó.

- Tiểu thư đã về _ Quản gia Kim cúi đầu chào tụi nó.

- Quản gia Kim, bác cất xe giúp cháu, à, hồ sơ nhập học đã chẩn bị xong chưa ạ?

- Xong hết rồi, bác đã để nó trong phòng cháu rồi.

- Cảm ơn bác, tụi mày lên phòng tao. _ nó kéo 2 con bạn về phòng, thẩy 1 tập hồ sơ trc mặt 2 đứa.

- What? hồ sơ nhập học School Jewel, mày đùa à? tao k muốn đi hok đâu. _ Windy hét lên.

- Tại sao phải đi hok khi chúng ta đã nắm trong tay 5 bằng tốt nghiệp tại các trường đại học đứng đầu thế giới khi mới 14t? Tao cứ nghĩ chuyến này về chỉ để chơi thôi chứ _ Haray cx thắc mắc.

- Có thông tin bang chủ của Devil Hell cx hok ở đấy, vả lại đi hok sẽ tiện cho việc dấu mình điều tra dễ hơn. _ nó chậm rãi nói.

- Tao k chịu, tao muốn ở nhà, chán cảnh 10 năm đến trường bị lũ con trai bám theo lắm rồi. _Windy gào thét, tru tréo như điên. Nó biết, với con bạn này chỉ có thể... Vụt...Vèo. Nó rút con dao ở túi đeo bên hông ra phi thẳng về phía Windy, mũi dao lướt ngang qua mặt cô, nhưng tuyệt nhiên k làm cô bị thương. Phập... dao cắm thẳng vào tường ngập đến chuôi kéo theo vài sợi tóc của Windy.

- Đừng trẻ con như vậy. _ nó lạnh lùng nó rồi quay lưng bỏ đi, căn phòng bỗng im ắng đến rợn người. Windy im lặng, tiến về phía mũi dao đấm thẳng vào tường. Một vết nứt kéo dài từ tay cô đến phía cắm dao, cô nhẹ nhàng rút con dao ra.

- Quả nhiên là Seny, nội công ghê thật, cắm thẳng vào tường mà lưỡi dao vẫn sắc như vậy. _ Windy nhận xét.

- Biết sao đc, Seny mà, nó chỉ muốn đùa vời mày thôi, nếu k mày chết chắc. _ Haray cười nhẹ dựt con dao trong tay Windy phi thẳng về phía cửa sổ. Choang... âm thanh chói tai vang lên, cửa kính vỡ vụn, con dao cắm thẳng vào 1 cái cây bên cạnh cửa sổ.( thấy sợ chưa? Ren đã cảnh báo trc đêy toàn là những người dễ thương nhưng thương k dễ mà).

- Làm theo lời nó đi, nó đến đây cx chỉ vì mục đích trả thù. Hajzzz thật k biết 1 Seny hòa đồng vui tính, hay 1 Seny lạnh lùng, tàn nhẫn đâu ms là con người thật của nó. _ Haray thở dài, đôi mắt hờ hững nhìn vào k gian vô định.

- Có lẽ là cả 2 _Windy mỉn cười chua xót, sao cô lại k hiểu nó chứ, cô biết nó muốn làm gì, nhưng k thể đứng nhìn người bạn iu quý của mình lún sâu vào đau khổ đc.

Sáng hôm sau tụi nó chuẩn bị đến trường. Nó cx dậy sớm để chuẩn bị. Sau khi làm vscn nó bước ra với bộ đồng phục trắng. Áo trắng và váy xòe kẻ ca rô, chiếc nơ tím đc thắt tỉ mỉ trên cổ. Mái tóc xanh dương buộc lên gọn gàng, năng động. chân đeo đôi giầy búp bê cx trắng nốt. Nó chẳng khác gì 1 thiên sứ cả. Nó phóng nhanh xuống nhà, trong bếp 2 cô gái có mái tóc vàng và đen tuyền đang chuẩn bị bữa sáng.

- Trời ơi h.nay có bão lớn hả??? _ Haray hét lên khi nhìn thấy nó.

- K phải đâu mày, h.nay là ngày tận thế mới đúng, heo lười dạy sớm mà k cần ai gọi. _ Windy kinh hoàng.

- Tụi mày ngứa mồn phải k? _ Nó cầm lấy 2 cái bánh mì nhét vào mồm 2 con bạn. và thế là chiến tranh thế giới lần thứ N diễn ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro