14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên con đường trở về nhà , Sanghyoek phải đi qua một góc tối , đó là khu công viên bỏ hoang . Qua đó là cậu cũng đã về phòng trọ của mình . Do trường khá xa nhà cậu nên cậu đã thuê một nơi ở mới cho gần trường , giá cả cũng rất hợp lý.

Lý do gì mà cậu học về tối muộn như vậy? Do anh tự học ở thư viện quá hăng say nên quên giờ về và trg cũng có lớp tự học đến 8 rưỡi mới đóng của nên cậu mới có thời gian hc ở thư viện .

Đang ung dung trên con đường về nhà thì đằng sau có 2 người đi theo sau anh , cậu cũng cảm nhận được có người theo dõi định chạy thật nhanh trước khi hai kẻ đó tới gần mình thì cầu lại bị một người ở bên cạnh nhảy ra đánh úp mà ngất lịm đi mà không biết ai đã ra tay

Cậu tỉnh dậy ở một nơi xa lạ , đầu cậu ong ong như búa bổ máu chảy dài trên mặt cậu đưa mắt nhìn ngó xung quanh , giống một cơ xương bị bỏ hoang mà quan trong hơn cậu còn đang bị trói

Trói vô cùng chặt nó còn cố định chân tay cậu ra sau cùng vs một cái ghế. Cậu tính dãy nhưng không được , càng dãy rụa thì dây thừng càng siết chặt hơn . Nó khiến cậu mệt mỏi và muốn từ bỏ

Nhưng cậu lại xua tan ý nghĩa đó đi vì cậu còn ước mơ và tương lai phía trước , không thêt ngỏm ở đây một cách vô lý như này . Đang nghĩ cách thoát thân thì nhớ ra cậu còn điện thoại , có thể gọi cho Minseok nhờ cảnh sát tới cứu mình , loay hoay tìm một hồi khg thấy thì đột nhiên có giọng nói vang lên

Kèm theo tiếng cười kinh dị và biến thái đó , cậu không nhận ta ai cả , vì đang bị thương tầm nhìn của cậu vô cùng hạn chế . Hắn tới gần cậu hơn , thì ra đó là bóng dáng của một thằng con trai

: anh đang tìm cái điện thoại này sao? Tiếc thật nó đang trong tay tôi rồi

: cậu là ai ? Sao lại bắt cóc tôi với cả trả điện thoại đây

: ha.. anh nói nhiều thật đó , bịp miệng lại mới được

Nói xong hắn liền bịp miệng anh lại băngg miếng dán , cậu không nói được lên chỉ biết phât ra tiếng ưm ..ưm trong vô vọng

Sau đó hắn lấy chiếc ghế khác ngồi đối diện vs anh , trả lời từng câu hỏi thắc mắc một

: anh không cần biết tôi là ai , nhưng tôi được người khác nhờ sử lý anh đó

: tôi cũng không muốn làm hỏng mất bộ mặt xinh đẹp này đâu , đẹp thật đấy vậy mà lại là một đứa con trai , tiếc ghê

Cậu cau mày muốn nói gì đó cũng muốn chửi tên khốn trước mặt này , khi hắn nói đến đây anh đã hiểu ra hết ai là người đứng sau vụ này . Anh không nghĩ mình lại bị đến mức như thế này khi dính đến Jihoon , à không đúng là hắn dính anh mới đúng chứ !?

Tên trc mặt anh nói tiếp

: đàn anh à chịu khổ xíu nhé để em xăm cho anh một vết sẹo trên mặt trắng trẻo này , dù em cũng không muốn lắm đâu . Nhưng mà chỉ vì tiền thoi

Hắn nói xong quay đi cười một tiếng lớn , lm anh sợ đến cả người phát run , anh không ngờ đó lại là mưu kế của con mụ kia , trước cô ta đã cảnh báo anh rồi mà không được còn làm cho cô ta quê một vố . Chắc cô ta đã cay anh từ lúc đó và muốn chả đũa anh chăng

Anh không thể nghĩ thêm được nữa , cơ thể đang bị trói đầu còn đang chảy máu cả người anh rất ê ẩm

—————

Cùng lúc đó , Minseok ở phòng trọ đang nhắn tin cho Sanghyoek hỏi bài tập hôm nay mà cậu không hiểu nhưng lại không thấy Sanghyoek trả lời

Nếu nói về mấy vụ không liên quan đến học tập hay lẩu thì cậu Sanghyoek rep rất lâu thậm chí là không muốn rep . Nhưng đây là vc học tập cậu ý rep rất nhanh nếu bận cũng sẽ rep hẹn em giải bài sau mà giờ nhưng hơn một tiếng đồng hồ trôi qua khg thấy phản hồi gì cả , cuộc gọi nhỡ từ hồi nào vẫn không thấy Sanghyoek bắt máy

Đây không phải là Sanghyoek mà em biết nữa vì cậu ý sẽ nghe máy ngay lập tức nếu có người gọi , em chơi đủ lâu vs Sanghyoek để hiểu cậu ý

Đột nhiên trong lòng em cảm giác bồn trồn không an tâm nghĩ Sanghyoek đã sảy ra chuyện gì đó liền nhấc máy lên gọi cho Wooje hỏi xem cậu em có liên lạc được với Sanghyoek không . Nhưng câu trả lời của em sữa là không dù đã gọi rất nhiều cuộc

Cả hai bắt đầu hiểu ra đều gì đó liền đứng dậy lập tức đi tìm , Minseok không quên gọi Minhynh cùng tìm với mình cả Wooje cũng gọi Hyoenjoong đi cùng luôn càng đông càng dễ tìm .

Vòng tìm kiếm được mở rộng hơn từ trg đến quanh khu vực thành phố . Lee Minhynh đang đi tìm cậu bạn 11a6 kia thì lại gặp Jihoon đi mua đồ về .

Thấy Minhynh như gặp phải ma đuổi hay gì đó liền đứng lại hỏi

: gì vậy đêm hôm rồi mà mày làm gì trông giống bị ai đuổi thế

Minhynh định thần lại nhịp thở kể lại toàn bộ câu chuyện khiếm Jihoon đứng chết chân ở đó , trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi và lo lắng cho crush của hắn

Bỗng nhiễn hắn lại nghĩ về cô gái hôm trước đã chặn hỏi Sanghyoek , cậu liền nghĩ chính cô ta đã bày ra trò này để bắt ép cậu làm ny cô ta . Trước đó cô ta luôn gạ kèo cậu mà vẫn bị cậu nhất quyết tử chối , giờ đây cậu lại bị cô ta dùng thủ đoạn bần hèn này để ép cậu

Cậu liền đưa đồ cho Minhynh rồi nói

: gọi hết chúng nó tới đây tao biết Sanghyoek đang ở đâu rồi

: thật không sao nhanh thế , bọn t tìm từ nãy không thấy đâu

: thắc mắc làm gì , nhanh đi

: kê kê

Trong lúc Minhynh gọi cho 3 người kia thì Jihoon cũng nhấc điện thoại nên và gọi cho mụ kia , cô ta còn đưa ra một thoả thuận gì đó khiến mặt Jihoon biến sắc nhưng cũng nhanh nhanh đồng ý vì bây giờ điều quan trọng là sự an toàn của crush anh

Có vẻ lời cảnh báo của anh với ả ta là không có hiệu quả nhỉ ? Xong lần này anh sẽ cho ả ta biến mất khỏi trường này luôn vì dám để Sanghyoek yêu quý của hắn vào nguy hiểm

Khi mọi người tập hợp đầy đủ thì Jihoon cũng đã bố chí các việc họ cần làm để giải cứu chú mèo đen Sanghyoek

Lên đường thuuiiiiii!!


————————

Mọi người ơi mình sẽ đẩy nhanh tiến độ chuyện nhẽ chắc 3-4 chương nữa sẽ end game ạ tại mình khg còn thời gian rảnh nx rùi

Với cặp on2eus cả guria mình sẽ không thêm nhiều chi tiết nx ạ cho hai cặp về vs nhau luon nhé sẽ sảy ra vào các chap sau ( ý là chi tiết khong nhiều tsao họ đếm vs nhau đó ạ ) và mình chỉ soay quanh choker thoi =))

Chắc xong chuyện này thì viết truyện ngắn cho nhàn hêhhee👽

Mong các bạn sẽ ủng hộ truyện mình ạ😘😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro