Chương 20: Bữa tiệc sinh nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian trôi qua thật nhanh, chẳng mấy mà sắp đến sinh nhật lần thứ 24 của cô. Cô trưởng thành thật rồi, mới ngày nào còn được nâng niu bế bồng đến ngày cắp sách đến trường, rồi bước chân vào cánh cửa đại học, tốt nghiệp ra trường và có sự nghiệp riêng của mình.

Bản thân cô còn chẳng nhớ ngày sinh nhật của chính mình. Như mọi ngày, cô vẫn thức dậy sớm, vẫn đi chạy bộ, vẫn đến công ty làm việc bình thường.

Ngày sinh nhật cô cũng là ngày mà Kỷ Bách Tiêu đáp máy bay trở về. Vì muốn tạo niềm vui bất ngờ cho Tử San, anh đã chủ động liên lạc với đồng đội của cô. Anh muốn cho cô một bữa tiệc sinh nhật thật khó quên trong cuộc đời hay hơn thế là vì một mục đích nào đó.

" Chào mọi người, tôi là Kỷ Bách Tiêu, mọi người nhớ chứ, chúng ta có gặp nhau rồi"

" Có nhớ. Nhưng tự nhiên anh lại liên lạc với chúng tôi thì đúng là phải cảnh giác đấy" Diệp Vũ lạnh lùng trả lời

" Thôi nào Diệp Vũ cô lại bắt đầu đa nghi rồi, nghe thử xem người ta nói gì đã chứ! " Hàn Băng inbox riêng cho Diệp Vũ

" Phải đề phòng chứ"

" Thì cứ nghe đã, có ảnh hưởng đến kinh tế nhà ai đâu"

" Biết rồi, khổ lắm , nói mãi"

" Có việc gì vậy, anh nói rõ ra xem nào." Lâm Vi ở đâu nhảy vào.

Có vẻ như cả bốn cô gái đều rất tò mò về chuyện mà anh muốn nói. Vốn là người ít nói, là một người làm việc cực kỳ nghiêm túc trong công ty nhưng khi đối mặt với Tử San thì anh lại luôn là người vui vẻ, thân thiện thậm chí là rất dễ tính. Bản chất thật con người anh thì thật sự đối với cô vẫn là một câu hỏi. Liệu rằng anh có đang thật lòng quan tâm cô hay chỉ là vì một mục đích cá nhân nào đó mà tiếp cận cô.

" Mọi người đừng hiểu lầm, tôi thật sự không có ý gì khác, chỉ là hôm nay là ngày sinh nhật Tử San, tôi.....tôi..."

" Tôi cái gì, tôi làm sao, anh có thể nói luôn được không. Thả thính quá!" Hạ Quyên

" Tôi muốn mọi người giúp tôi một chuyện. Tôi muốn....."

" Được rồi, xem như anh có lòng. Nhưng cũng phải nói trước với anh, Tử San nó là đứa hiền lành, tốt tính. Tôi không muốn thấy thằng nào làm tổn thương nó. Tôi nói thế anh hiểu chứ"

" Tôi hiểu, cảm ơn mọi người!"

" Không cần cảm ơn đâu, là việc nên làm mà" (liên minh thành lập hy vọng chiến dịch sẽ thành công)

7h tối, tại nhà hàng C

" Tử San đến nơi chưa em, bọn anh chờ em mãi!"

" Em đến rồi đang đỗ xe"

Cô vừa bước vào đại sảnh thì không gian đen kịt làm cô giật mình, cô khách sáo hỏi nhân viên lễ tân : " Xin hỏi, nhà hàng có vấn đề gì về điện sao, tại sao lại tắt hết các đèn vậy?"

Nhân viên phục vụ cung kính cúi đầu chào cô : " Chị là Tử San đúng không ạ!"

" Đúng vậy, là tôi"

" Toàn bộ nhà hàng hôm nay đã được bao, mời chị đi theo chúng tôi"

" Tôi có thể tin tưởng được không vậy, chẳng may đi với cô có chuyện gì thì sao?, hay cô bắt cóc tôi thì làm thế nào?" (bản tính trẻ con của nó lại bắt đầu rồi đấy)

Đang lúc đắn đo không biết có nên đi theo hay không thì điện thoại cô báo có tin nhắn, là của Hạ Quyên : " Cứ theo họ vào đi em" (họ như ma vậy, sao biết cô đang không muốn vào)

Cô mạnh dạn bước theo cô nhân viên phục vụ đến trước một căn phòng. Khi cánh cửa phòng được mở ra, bên trong tràn ngập những ánh nến lung linh, huyền ảo. Cô hồ đồ còn chưa hiểu có chuyện gì xảy ra thì một ngọn nến đang tiến lại gần cô : " happy birthday to you, happy birthday to you.....chúc mừng sinh nhật em Tử San"

Cô như vỡ òa trong hạnh phúc, cô không cầm nổi nước mắt. Cô quên mất hôm nay là ngày cô được sinh ra. Những người bạn của cô, người chị em tốt của cô đã cho cô một bất ngờ. Niềm vui, niềm hạnh phúc không gì có thể diễn tả, cô ôm chầm lấy mọi người thút thít : " Cảm ơn mọi người nhiều lắm, thật sự rất cảm ơn mọi người!....." Mọi người cùng vỗ tay chúc mừng sinh nhật cô. Không chỉ có những người bạn thân thiết của Tử San mà còn có rất nhiều những người bạn học khác có mặt. Mọi người đều nhiệt tình chúc mừng cô.

" Tử San..."

Có tiếng gọi làm cô giật mình. Cô lau nước mắt nhìn về phía tiếng gọi phát ra. Là anh, là Kỷ Bách Tiêu, anh đang ôm trên tay một bó hoa cực lớn, từng bước sải dài về phía cô. Hôm nay anh mặc một bộ tây trang lịch lãm, áo sơ mi trắng mở 2 cúc cổ, nhìn anh thật đúng tiêu chuẩn soái ca. Anh đến trước mặt cô trong cái nhìn ghẹn tỵ, suýt xoa của mọi người. Anh mỉm cười trao bó hoa cho cô.

�{�[(�f

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro