✽ Chương 31: Con trai cùng em chồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

✽ Chương 31: Con trai cùng em chồng

Editor: JeffmaterXXX

Thân thể hai người dính đầy mồ hôi, Hàn Đồ đem vợ ôm chặt, dương vật còn chôn sâu trong dâm huyệt cô, nhục động Nhược Nhàn quá mức chặt chẽ ấm áp, hắn một chút cũng không muốn rút ra.

Hàn Trạc đứng ở ngoài cổng lớn nghe động tĩnh bên trong dần bình phục, nhìn dưới thân đã dựng đứng lều trại, chị dâu hắn vẫn rên rĩ dâm đãng trước sau như một.

Hàn Đồ ôm Nhược Nhàn bước vào phòng tắm, mấy phút sau mới đem tinh dịch trong dâm huyệt và lỗ đít cô moi ra, vừa mới sinh hài tử, nếu lại không cẩn thận có mang sẽ rất phiền phức, nhưng hắn lại không thích mang bao, cái lồn huyệt ấm nóng khít chặt như vậy mang bao thì thật đáng tiếc.

Bước ra phòng tắm đã nhìn thấy hài tử mở to đôi mắt tròn xoe nhìn xung quanh, trong miệng còn đang cắn ngón tay, nhìn thấy mẹ xuất hiện nó liền y y nha nha, Nhược Nhàn biết nhóc con đói bụng, cởi khăn tắm đem thằng bé ôm vào ngực, bảo bảo đôi tay bắt lấy vú nàng, trong miệng dùng sức hút.

Hàn Đồ cũng dựa vào đầu giường, đem cô ôm vào lòng, nhìn hài tử bú sữa mẹ, sau đó nhẹ nhàng chọc chọc gương mặt bánh bao, quá mềm, thằng nhóc bị chọc không kiên nhẫn, nghiêng mắt liếc hắn một chút.

Hàn Đồ thấy được ánh mắt giận dỗi kia, cười ha ha, "Bà xã, em thấy không, bảo bảo đang trừng anh." Nhược Nhàn cũng thấy được, đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, kêu bảo bảo lâu như vậy, cô giống như còn chưa biết tên con.

"Ông xã, anh đặt tên bảo bảo là gì a?" Nhược Nhàn rất tò mò nhìn ông xã, Hàn Đồ nghĩ nghĩ, "Hàn Nhược."

Nhược Nhàn vui vẻ, ôm bảo bảo lắc lắc, "Hàn Nhược, bảo bảo ~", cho con bú sữa xong, đem đầu vú rút ra, Hàn Đồ nhìn núm vú còn đang chảy sữa, cúi đầu mút sạch sẽ, không thể lãng phí.

Vốn dĩ Hàn Đồ đã chuẩn bị giường em bé cho thằng nhóc, nhưng Nhược Nhàn muốn ôm con ngủ, cuối cùng là Hàn Đồ ôm cô, cô ôm bảo bảo.

Chờ đến khi Hàn Đồ tỉnh lại, nhìn thấy nhóc con của hắn mở to cặp mắt đen láy nhìn mẹ, biết bảo bảo đói bụng, Hàn Đồ nhẹ nhàng đem đầu vú nhét vào trong miệng nó, nhìn bảo bảo ăn xong mới đi rửa mặt.

Nhược Nhàn ngọt ngào ngủ say, đột nhiên cảm giác có người đang củng củng vào ngực mình, vừa mở mắt liền nhìn thấy con trai bảo bối, thằng bé giống như tiểu thổ phỉ đang dùng hết sức cắn cắn vú cô, khóe miệng toàn là sữa tươi màu trắng.

Đem đầu vú rút ra, lau khô mặt cho nó, mới ôm thằng bé bước vào toilet, giúp nó thay tã mới, Nhược Nhàn nhìn nhóc con nằm trên giường, nhìn thế nào cũng vô cùng yêu thích, đây là bảo bối mà cô đã vất vả sinh ra.

Cho nó mặc vào bộ quần áo đáng yêu nhất, mới ôm xuống lầu, Hàn Đồ đã làm xong cơm sáng, em chồng cô cũng ngồi bên cạnh, Nhược Nhàn đột nhiên cảm thấy như vậy rất hoàn mỹ, cô thật sự vô cùng hạnh phúc.

Bởi vì sinh con nên phải xin nghỉ, cô muốn qua hai ngày nữa mới đi học lại, hai ngày này tinh thần tốt lên rất nhiều, cho nên sau khi tiễn ông xã đi làm, liền mang theo bảo bảo ngủ tiếp.

......

Thời điểm Nhược Nhàn đón sinh nhật hai mươi tuổi, ông xã hướng cô cầu hôn, hôn lễ bọn họ tổ chức rất đơn giản, trao đổi nhẫn cưới, từ sau cô chính thức là vợ của Hàn Đồ!

Cô cùng ông xã muốn đi hưởng tuần trăng mật, hài tử đã hơn một tuổi, không khóc không nháo rất dễ nuôi, cho nên bọn họ liền nhờ cậu em chồng Hàn Trạc chăm sóc nó mấy ngày, chờ bọn họ hưởng thụ tuần trăng mật trở về.

Hàn Trạc nhìn thằng nhóc, thằng nhóc nhìn hắn, hắn nhất thời không biết nên làm cái gì bây giờ, đại ca và chị dâu nói xong liền đi, thật dứt khoát tiêu sái, lưu lại cho hắn cùng tên nhóc này mắt to trừng mắt nhỏ.

Hắn muốn đi làm, lại không có cách nào chỉ có thể ôm nó đến công ty, nhờ thư kí thời thời khắc khắc trông chừng bảo bảo, thư ký nhìn thấy ông chủ mang theo một tiểu bảo bảo, cũng có chút luống cuống tay chân, hắn còn chưa có người yêu, sao có thể chiếu cố một thằng nhóc nhí như vậy.

Nhìn ông chủ đang ngồi trong phòng họp, thư kí gục xuống, xoay người nhìn thằng bé đang ngồi trong xe kéo trẻ em đẩy tới đẩy lui, sắc mặt lập tức thay đổi, không thể không nói, nhóc con này lớn lên thật sự rất đáng yêu, không hổ là chủng của ông chủ hắn (nhầm rồi bồ ơi).

Thư kí tự cho là đang dỗ bảo bảo đúng cách, bảo bảo nhìn hắn một cái liền không có hứng thú, chuyên tâm chơi đồ chơi mẹ mua cho nó.

Những người khác trong công ty nhìn thư ký mặt mày nghiêm túc phụ trách dỗ em bé, đều có chút tò mò đi lên, "Đây là con của cậu sao, cậu cư nhiên đưa tới công ty à?"

Thư ký vươn ra ngón tay lắc lắc đắc ý, "NO, đây không phải của tôi, mà là của ông chủ!" Những người khác vẻ mặt kinh tủng ngạc nhiên, con của ông chủ bọn họ, vậy chẳng phải là ông chủ nhỏ tương lai sao?

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

------------o0o------------

Truyện đăng duy nhất tại trang wattpad JeffmaterXXX. Yêu cầu không chuyển ver và đăng trên cá web tính phí. Nếu muốn mang đi nơi khác yêu cầu xin phép chủ thớt và ghi rõ nguồn. Cám ơn!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro