✽ Chương 35: Kinh biến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: JeffmaterXXX

✽ Chương 35: Kinh biến

Khi Nhược Nhàn tỉnh lại đã gần giữa trưa, phát hiện thân mình toàn bộ lỏa lồ bên ngoài, cô khẳng định lại đá chăn, cúi đầu vừa thấy trên người tất cả đều là kết quả túng dục tối hôm qua, ga giường dưới thân cũng bị dâm thủy cô làm ướt nhẹp.

Đem khăn trải giường ném vào máy giặt, quần áo cọ cọ đầu vú sưng đỏ có chút đau, lấy thuốc tránh thai trong ngăn kéo ra, uống xong mới khoan thai xuống lầu, cô và ông xã trước mắt không nghĩ muốn sinh thêm con, tránh thai vẫn luôn làm.

Trong nhà lại chỉ còn lại một mình Nhược Nhàn, còn chưa tới giờ đi đón bảo bảo, cô liền ở nhà tập yoga, như vậy mới giúp bảo trì dáng người, cô còn muốn khi ba bốn mươi tuổi thân mình vẫn hấp dẫn ông xã như cũ, cùng hắn chăn gối hài hòa.

Nhược Nhàn cảm thấy sinh hoạt của mình vẫn luôn hạnh phúc mỹ mãn như vậy, cô còn cho rằng đời trước mình làm nhiều việc thiện a, bất quá hiện thực lại nói cho cô, cô đời trước giết người phóng hỏa!

Thời gian ngừng lại vào ngày Nhược Nhàn 29 tuổi, cô lòng tràn đầy vui mừng làm tốt đồ ăn, mặc quần áo xinh đẹp nhất chờ ông xã cô đi công tác trở về, nhưng chờ tới không thấy Hàn Đồ điện thoại về, mà là điện thoại từ bệnh viện.

Không biết vượt mấy cái đèn đỏ, chờ lúc chạy tới bệnh viện, bác sĩ trực tiếp thông báo vối cô, ông xã cô bởi vì thời gian đưa tới chậm, không có thể cứu được, hiện tại đã trở thành người thực vật, nếu không có kỳ tích xuất hiện phỏng chừng về sau sẽ không tỉnh lại.

Lời bác sĩ nói giống như một đạo thiên lôi, trong nháy mắt kia trời sụp đất nứt làm Nhược Nhàn tê liệt ngã xuống mặt đất, ông xã cô, buổi sáng Nhược Nhàn còn cùng gọi video call, hiện tại đã bị tuyên án trở thành người thực vật.

Cảnh sát nói cho cô biết, Hàn Đồ vì tránh một tên say rượu mới xảy ra tai nạn xe cộ, phạm nhân đã bị bắt, nữ cảnh nhìn bộ dáng cô thống khổ, ngồi xổm xuống đất an ủi cô. Nhưng Nhược Nhàn che lỗ tai lại, cô không muốn nghe đến bất cứ chuyện gì, ông xã cô sao có thể sẽ xảy ra chuyện.

Chờ Hàn Trạc chạy tới bệnh viện, nhìn thấy chị dâu hắn nằm liệt ngồi dưới đất, cảnh sát cùng bác sĩ cũng đem hết thảy mọi chuyện nói với hắn, đại ca hắn đã trở thành người thực vật.

Hắn nội tâm thống khổ không thôi, không thể tin được hết thảy chuyện này, nhìn trên người Hàn Đồ cắm đầy dụng cụ, thân hình run rẩy dựa vào vách tường. Hàn Nhược còn đang đang học đã bị giáo kêu ra ngoài, chờ hắn chạy vào bệnh viện, mẹ hắn đang gục trên người ba ba khóc rống, thúc thúc đứng một bên, cũng vô hạn trầm mặc.

Cái người đang nằm trên giường bệnh cắm đầy dụng cụ, là người mà buổi sáng còn nói phải mua cho hắn trái bóng rổ, hiện tại an tĩnh nằm ở kia, Hàn Nhược chân run rẩy bước qua, ghé vào mép giường nắm lấy góc áo ba ba, "Ba ba, người tỉnh lại đi!"

Nhược Nhàn ôm lấy con trai, hai mẹ con khóc đôi mắt đều sưng lên, chờ tâm trạng ổn định một chút, Nhược Nhàn nắm tay ông xã, trên tay hắn tất cả đều là vết thương bị pha lê cắt qua, từng đạo nhìn rất dọa người, Hàn Đồ lúc ấy nhất định rất đau.

Trở thành người thực vật cũng không sao, cô tin tưởng chỉ cần người còn sống, chung quy cũng có một ngày tỉnh lại, cô sẽ canh giữ bên cạnh hắn, chờ hắn tỉnh lại, cho dù chờ đến bảy tám chục tuổi, cô vẫn luôn chờ đợi.

Ba mẹ con nghe tin cũng chạy đến, đầu tiên là khiếp sợ bi thương, sau đó ôm cô an ủi, Nhược Nhàn bình tĩnh lại khuyên bọn họ đi về trước, có cô chăm sóc ông xã là được, cũng bảo Hàn Nhược trở về lấy cho cô một ít đồ dùng cá nhân.

Nhược Nhàn ai khuyên cũng không nghe, kiên trì ở lại bệnh viện, chờ đợi bác sĩ xác nhận tình huống đã ổn định, hỏi thăm toàn bộ những việc cần chú ý, sau đó Nhược Nhàn liền đưa chồng về nhà, về nhà càng thuận tiện chiếu cố hắn.

Nhìn căn phòng hai người đã từng ngọt ngào, hiện giờ trên người Hàn Đồ lại cắm đầy ống dẫn, an tĩnh nằm trên giường, trong lòng Nhược Nhàn bi thống bao phủ, kỳ thật cô rất muốn đi cùng hắn, nhưng cô còn có hài tử, còn có cha mẹ, hết thảy đều cần cô phải kiên cường!

Giúp Hàn Đồ lau khô thân thể, thay đổi quần áo, lẳng lặng nằm bên người hắn, nghe tiếng hô hấp mỏng manh truyền đến, ít nhất hắn vẫn còn sống.

Hàn Nhược nhìn mẹ mấy ngày nay vẫn luôn trầm mặc bi thương, trong lòng cũng rất hụt hẫng, "Mẹ, người đi nghỉ ngơi một chút đi, ba ba còn ở đây, người phải biết tự chăm sóc mình trước, mới có càng nhiều thời gian chăm sóc ba ba, nếu mẹ ngã bênh, con phải làm sao bây giờ?"

Nhược Nhàn nghe con trai nói như thế liền khóc, "Bảo bảo, mẹ rất nhớ ba ba con, mẹ rất yêu hắn, mẹ không thể rời bỏ hắn!" Ôm eo con trai Nhược Nhàn nhịn không được khóc lớn, cô thật sự rất thống khổ.

"Mẹ, còn con ở đây, con sẽ chăm sóc người, một ngày nào đó ba ba sẽ tỉnh lại." Hàn Nhược ôm cô, ôn nhu trấn an cảm xúc bi thương.

Buổi tối Nhược Nhàn giúp ông xã vệ sinh thân thể, trò chuyện cùng hắn một lát mới rời đi, trên người Hàn Đồ cắm đầy ống, nằm cùng nhau tùy thời sẽ đè lên, cho nên Nhược Nhàn dọn qua ngủ cùng con trai.

Trong khi Hàn Nhược còn đang làm bài tập, Nhược Nhàn đã trước ngủ, cô mấy ngày nay vẫn luôn mất ngủ, trong đầu là một đoàn hồ nhão.

╔════════════════

⧱Truyện được convert bởi 💐 Vespertine & Hdlinhhh 💐.

⧱Vui lòng nghi rõ "Nguồn: Vespertine & Hdlinhh" khi edit, giới thiệu truyện.

⧱Cân nhắc tham gia group Facebook: http://bit.ly/FBGroupVes022019

╚════════════════

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~


------------o0o------------

Truyện đăng duy nhất tại trang wattpad JeffmaterXXX. Yêu cầu không chuyển ver và đăng trên cá web tính phí. Nếu muốn mang đi nơi khác yêu cầu xin phép chủ thớt và ghi rõ nguồn. Cám ơn!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro