✽ Chương 60: Đại kết cục - Đời đời kiếp kiếp sẽ vĩnh viễn ở bên nhau [End]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: JeffmaterXXX

✽ Chương 60: Đại kết cục - Đời đời kiếp kiếp sẽ vĩnh viễn ở bên nhau

Bởi vì hoan ái quá độ làm Nhược Nhàn ở trên giường suốt một ngày mới đứng dậy nổi, cô cũng biết ông xã sớm đã phát hiện quan hệ cô và những người khác, nhưng hắn cư nhiên không có chất vấn cô, cũng không cùng cô ly hôn, Nhược Nhàn lòng mang đầy áy náy ôm hắn, cô nhất định phải càng thêm hảo hảo yêu thương ông xã, toàn thân toàn ý đền bù cho hắn!

Từ lúc sự kiện hoang đường dâm loạn trên giường kia đi qua, Nhược Nhàn vui vẻ nghỉ ngơi hai ngày, đám đàn ông đều không có quấy rầy cô, mỗi ngày ăn nhậu chơi bời, hoặc ông xã chiếu cố giúp cô dưỡng thai.

Trong bụng chính là song bào thai, bọn họ đều rất coi trọng, Nhược Nhàn cũng không hề rối rắm chuyện hài tử rốt cuộc là của ai, chờ đến khi 2 đứa bé trong bụng được năm tháng, bụng cô đã rất lớn, so với thai phụ bình thường còn muốn to hơn gấp đôi.

Cô vốn dĩ muốn cùng con trai làm tình, sau lại có em chồng gia nhập, ba người chơi hết một buổi trưa, trong thời gian mang thai gian dục vọng Nhược Nhàn càng thêm mãnh liệt, lúc nào cũng dễ dàng nứng tình, muốn bị bọn họ chịch nắc càng nhiều càng tốt.

Đám đàn ông giống như cũng phát hiện suy nghĩ này của cô, vì thế mấy người lại ở bên nhau làm một suốt đêm hoang đường, xong việc Nhược Nhàn ủ rũ nằm trên giường nghỉ ngơi thật lâu mới có thể bước xuống.

Chờ đến cuối thai kỳ, bọn họ bắt đầu thay phiên trông chừng, thẳng đến lúc Nhược Nhàn bị từng cơn đau hành hạ mới bị đẩy vào phòng phẫu thuật, đám đàn ông chờ bên ngoài, chỉ có Hàn Đồ theo đi vào, ai kêu hắn là chồng hợp pháp làm gì.

Cuối cùng Nhược Nhàn thuận lợi hạ sinh một đôi long phượng thai, thai nhi bình thường khỏe mạnh, kiểm tra kết quả là con của An Khanh và Hàn Đồ, nhìn Hàn Trạc có chút thất vọng, Nhược Nhàn cảm thấy chính mình khả năng còn phải sinh tiếp cho hắn.

Con trai là của An Khanh, trắng nõn bụ bẫm, chóp mũi cao thẳng cực kỳ giống hắn, còn Hàn Đồ là cái con gái, khuôn mặt nhỏ nhắn y hệt ba ba, so với bé trai hơi ốm hơn một chút, cũng đen hơn một chút, bất quá Nhược Nhàn tin tưởng vững chắc hài tử còn nhỏ, lớn lên sẽ đẹp.

Bất quá ý tưởng này hiển nhiên là tự mình an ủi thôi, khi con gái tròn một tuổi, Nhược Nhàn cảm thấy con bé càng ngày càng giống Hàn Trạc, làn da màu tiểu mạch, nếu không phải giám định là của ông xã, Nhược Nhàn nghi ngờ có phải là của Hàn Trạc không, bất quá điều này cũng dẫn tới Hàn Trạc đặc yêu thương đứa cháu gái này.

Con trai rất ngoan ngoãn, an an tĩnh tĩnh, cùng Hàn Nhược lúc còn nhỏ rất giống, bé gái thì ngược lại rất thích náo động, không vui liền mở to đôi mắt trừng người ta, cũng không nói lời nào, cho đến khi có người đi dỗ bé.

Nhược Nhàn sinh con năm 38 tuổi, chờ đến năm 40 tuổi lại mang thai, lúc này mới xác định là của em chồng, một cái tiểu nam hài đen đen, nghiêm túc y hệt Hàn Trạc, sinh xong đứa này về sau Nhược Nhàn liền triệt sản, mỗi lần cùng bọn họ làm tình đều sẽ uống thuốc, hoặc yêu cầu bọn họ đeo bao.

Cô chỉ có một tiếc nuối là không sinh cho con trai một đứa bé nào, Nhược Nhàn kiên trì đề nghị, nhưng đều bị Hàn Nhược cự tuyệt, thời gian lâu rồi cô cũng không kiên trì nữa.

Hiện tại sinh hoạt của bọn họ chính là sống chung bên nhau, An Khanh da mặt dày đem vật dụng của hắn tất cả dọn hết lại đây, còn nói muốn đổi 1 cái biệt thự lớn hơn, Nhược Nhàn không phải chưa từng nghĩ tới, bọn họ có quá nhiều người, xác thật phải đổi một cái biệt thự lớn hơn nữa.

Sau đó bọn họ đến khu ngoại ô mua liền mấy căn nhà, Nhược Nhàn nhìn rất vừa lòng, hoàn toàn thích hợp để bọn họ về sau dưỡng lão, mấy người liền đem đồ đạc dọn hết tới đây, kỳ quái lại hài hòa chung sống với nhau.

Mấy đứa bé còn rất nhỏ đã cai sữa, tự bọn họ nuôi nấng, Nhược Nhàn cũng được nhẹ nhõm phần nào, mỗi ngày trừ bỏ cho hài tử bú, sau đó là cùng đám đàn ông lăn lộn trên giường, hoặc trong nhà hoặc chỗ khác bất kì lúc nào bọn họ nứng tình lập tức trình diễn 1 màng 3p, 4p, gangbang tập thể.

Nhược Nhàn nằm trên giường, cả người đều là vết roi cùng dấu hôn, bọn họ tối hôm qua nháo quá lớn, làm cả người cô đều nhức mỏi, Nhược Nhàn năm nay đã 41, nhìn chỉ như 30 vẫn còn phong vận mỹ nhân, Hàn Đồ cũng đã 48, hai bên mái đầu tóc bạc càng nhiều, nhưng tinh thần vẫn trẻ trung khỏe mạnh, mặt khác mấy người kia trừ bỏ Hàn Nhược còn trẻ ra, bên mái cơ hồ đều có tóc bạc.

Mỗi lần xong việc cô đều sẽ vuốt ve mái tóc bạc của họ, như không muốn thời gian trôi nhanh như vậy, Hàn Đồ bọn họ cũng biết, Nhược Nhàn thích người trẻ trung, chính mình lại sắp già rồi, bất quá cũng không có bao nhiêu buồn bã, rốt cuộc sinh lão bệnh tử là điều mà nhân sinh tránh không khỏi.

Nhược Nhàn lúc 50 tuổi, phong vận vẫn còn như cũ, trên đầu cũng mọc ra vài sợi tóc bạc, bộ dáng nhìn như nên có ở độ tuổi này, nhưng mặt cô chỉ khoảng 40, hơn nữa thân thể bảo dưỡng thích hợp, đi đường cũng có thể hấp dẫn đám tiểu tử ngó nghiêng xung quanh.

Cô và mấy đàn ông cũng đã năm mươi mấy rồi, mỗi ngày càng thêm chú trọng luyện tập bảo dưỡng thân thể khỏe mạnh, còn có thể cùng cô tiếp tục trên giường chơi, thứ đồ vật kia vẫn như cũ thô dài nóng cứng, mỗi lần đều làm cô dục tiên dục tử.

Hàn Đồ năm 80 tuổi ly thế, năm thứ hai Hàn Trạc cũng rời đi, An Khanh bồi cô thêm mấy năm, đến 85 tuổi qua đời, Nhược Nhàn dựa vào mộ bia bọn họ, nghĩ đến bộ dạng họ khi còn trẻ, cô thật hoài niệm a!

Hàn Nhược cũng đã hơn 60, hắn lẳng lặng bồi bên cạnh mẹ, để Nhược Nhàn dựa vào vai hắn, ở chung nhiều năm như vậy, bọn họ từng người lần lượt qua đời, hắn biết mẹ rất đau khổ, hắn cũng không chịu nổi, hắn chỉ có thể bồi cô.

Con cháu bọn họ chia ra trời nam biển bắc từng người đều có cuộc sống riêng, Nhược Nhàn đi theo Hàn Nhược trở lại nhà cũ, hai người nương tựa lẫn nhau, Hàn Nhược nằm bên cạnh mẹ, nhìn Nhược Nhàn đầy đầu tóc bạc, tuy rằng cô đã không còn trẻ, nhưng tình yêu hắn đối với cô giống như dĩ vãng, vẫn sâu đậm như cũ, "Mẹ, con yêu người, chúng ta đều rất yêu người!"

Nhược Nhàn vuốt ve mái tóc con trai, thời gian trôi đi quá nhanh, cô đến bây giờ đều vẫn có thể rõ ràng nhớ rõ những chuyện xảy ra khi còn trẻ, cô rất hoài niệm, cô rất nhớ bọn họ a!

Nhược Nhàn 90 tuổi qua đời, con cháu quay quần bên người cô, khóc thành một đoàn, tiếng khóc quay quanh bên tai Hàn Nhược, Hàn Nhược vẫy tay gọi con trai của Hàn Trạc tới, một trung niên nhân cung kính kéo tay hắn, "Thúc thúc, có chuyện gì sao?"

Hàn Nhược nhìn mặt Nhược Nh2n, lộ ra vẻ mỉm cười, "Sau khi ta chết, ngươi đem ta cùng mẹ táng cùng với nhau, đây là tâm nguyện cuối cùng của ta...", Trung niên nhân gật đầu đáp ứng liền nhìn thấy thúc thúc mỉm cười, chậm rãi gục đầu xuống, hắn run rẩy vươn tay sờ lên mũi Hàn Nhược, hô hấp đã ngừng!

Cuối cùng trong một mảnh tiếng khóc, Hàn Nhược cùng mẹ vĩnh viễn bồi táng cùng nhau, bọn họ sau khi chết cũng có thể vĩnh viễn làm bạn!

Đường hoàng tuyền cầu Nại Hà, Nhược Nhàn ngẩng đầu nhìn Hàn Đồ trẻ tuổi, Hàn Trạc cùng An Khanh hướng cô vẫy tay mỉm cười, cô nhìn đôi tay trắng nõn của mình, chậm rãi chạy về phía bọn họ, cổ tay lại bị một sức mạnh giữ chặt, quay đầu nhìn lại, con trai khi còn trẻ, hắn cũng đi theo cô cùng tới đây?

Hàn Nhược ôn nhu ôm cô, cùng cô đi về phía bọn họ, Nhược Nhàn bị bọn họ ôm xiết vào lòng, họ chờ lâu lắm rồi, Hàn Đồ vuốt lệ quang trên khóe mắt vợ, "Đừng khóc, chúng ta lại ở bên nhau!"

An Khanh cùng Hàn Trạc đứng trước mặt cô, cũng đi theo an ủi, Nhược Nhàn lau sạch nước mắt, "Thật tốt, em rất nhớ mọi người, chúng ta đời đời kiếp kiếp sẽ vĩnh viễn ở bên nhau!"

"Chúng ta sẽ vĩnh viễn ở bên nhau!"

Đứng trước đường hoàng tuyền cầu Nại Hà phát hạ lời thề, đời đời kiếp kiếp đều sẽ linh nghiệm!

Toàn văn xong.

╔════════════════

⧱Truyện được convert bởi 💐 Vespertine & Hdlinhhh 💐.

⧱Vui lòng nghi rõ "Nguồn: Vespertine & Hdlinhh" khi edit, giới thiệu truyện.

⧱Cân nhắc tham gia group Facebook: http://bit.ly/FBGroupVes022019

╚════════════════

------------o0o------------

Truyện đăng duy nhất tại trang wattpad JeffmaterXXX. Yêu cầu không chuyển ver và đăng trên cá web tính phí. Nếu muốn mang đi nơi khác yêu cầu xin phép chủ thớt và ghi rõ nguồn. Cám ơn!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro