Khởi Đầu Một Mùa Nhớ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

... Những mẩu thủy tinh từ chiếc ly mà  cô đập vỡ từ từ rơi xuống sàn , long lanh và trong suốt tựa như hai hàng lệ đang không ngừng làm ước đẫm đôi gò má hồng hào của cô . Cô vô thức giẫm đạp lên những mẫu thủy tinh đó mà đi , mặc kệ cho nó tàn nhẫn làm rướm máu đôi chân mình . Cô tựa bờ lưng của mình vào tường , từ từ ngồi xuống trong sự đau đớn thốn cùng . Bàn tay cô run lên từng hồi hụt hẫng , đầu tóc rối bời , máu từ đôi chân cô không ngừng chảy ra . Đối với cô lúc này điều đó không quan trọng nữa , bởi vì cô biết được rằng , tận sâu trong trái tim cô nỗi đau đang giằng xé nhiều hơn thế . Trái tim cô , máu và nước mắt đang làm đầy cho sự cô đơn đến tận cùng ...

15/08/2015

Sau một mùa hè kéo dài 3 tháng , cuối cùng thu cũng chịu tới . Những cơn gió đầu thu nhẹ len lỏi qua mái tóc của PuPu khiến những sợi tóc nhẹ bay lên cùng làn gió thoảng . PuPu đến trường với một tâm trạng đầy rạo rực và hân hoan , đây là năm học mới tiếp theo ở ngôi trường cấp 2 cô đang theo học . Tiếng chim hót líu lo trên cao , ánh nắng chan hòa hòa quyện vào những tán lá cây , chiếu lên khuôn mặt của PuPu những mẩu ban mai nhẹ nhàng mà tươi đẹp . Những áng mây theo gió cứ thế trôi chầm chậm trên nền trời biếc xanh . Và hôm nay , bầu trời xanh một màu xanh thật khác ...


Thoáng cái đã đến trường . Lại là cái màn bước vào sân trường rồi thấy tụi bạn đang nói cười đùa cợt , PuPu khẽ cười . Phải rồi , năm nào mà chả thế , chuyện tụi bạn gặp lại nhau rồi hỏi những câu như :" Mùa hè của mày thế nào ? , Nghỉ hè vui chứ ? " là xưa như trái đất rồi , nhưng mà vui !

Nhìn từ xa PuPu đã thấy bóng dáng của Quỳnh 

" Tao tới rồi"

Nghe tiếng kêu vang vọng , Quỳnh nhìn qua khẽ cười và tiến lại gần

- Nghỉ hè sao rồi ba ? 

-Bình thường mày ơi 

- Ủa nghe nhạt vậy ? 

- Thôi đi , hè nào của tao mà không nhạt !

-Uhm .... Mà bỏ đi mày ơi . Ê , năm nay tụi mình không được học chung nữa , tâm trạng chó cắn thật !

- Tập làm quen đi - PuPu khẽ cười , tất nhiên cô cũng buồn như cô bạn thân đang ỉu sìu trước mặt ...

Tiếng trống trường tàn nhẫn vang lên phá tan sự vui vẻ của mọi người . Quynh nhanh chóng nắm lấy tay của PuPu 

- Đi xếp hàng còn lên lớp nữa mày !

PuPu "ờ" một tiếng , rồi cả hai nhanh chóng tiến đến chỗ lớp của Quỳnh . Tuy không cùng lớp , nhưng việc PuPu đứng xếp hàng chung với lớp của Quỳnh từ lâu đã là chuyện muôn thuở . Nói cười với nhau một lúc , chẳng mấy chốc đã đến lượt lớp của Quỳnh di chuyển lên phòng học . Lớp Quỳnh lúc nào cũng lên trước lớp PuPu , nên nhìn mấy đứa cùng lớp phải đội nắng xếp hàng chờ đến lượt di chuyển trong khi cô lại được lên trước , PuPu đắt ý lắm !

Lớp của hai cô gái  đều ở tầng 2 của trường , phải "băng" qua mấy cái cầu thang mới tới . Trong lúc di chuyển , học sinh vẫn giỡn cợt với nhau vui vẻ , còn PuPu và Quỳnh chỉ lẳng lặng bước đi . Quỳnhkhông kìm lòng được ,  phá tan bầu không khí im lặng giữa một bầu trời ồn ào tiếng đùa giỡn bằng một câu hỏi 

- Chuyện đó sao rồi mày ?

- Hả ? Mày định nói chuyện gì ? - PuPu tỏ ý không hiểu

- Còn chuyện gì nữa , nếu không phải là chuyện của mày với anh Ty . 

- Àh - PuPu hơi gật đầu và cúi xuống , ngước mặt lên lại , cô tiếp lời 

- Sao là sao ? 

- Thì mày định tính sao với người ta ? Có định tỏ tình không ? Hay mày định giấu kín chuyện này? Mà mày nghĩ mày giấu mãi được sao ?


Một cơn mưa câu hỏi như ập xuống đầu của PuPu , cô cơ bản khi nhắc đến Ty đầu óc đã bấn loạn không yên , giờ lại còn nhiều nghi vấn thế này , cô như đang trong mê cung vậy .

- Tao ... không biết nữa

- Bó tay mày Pu ơi , mày là đứa phải biết rõ nhất chứ ! Đây là chuyện của mày mà !

PuPu chỉ biết cúi đầu im lặng . Bất giác , cô ngước đầu lên thoát ra khỏi mê cung rối bời bởi sự đánh thức bằng một câu hỏi nữa của Quỳnh 

- Vậy mày định làm gì bây giờ ?

PuPu nhìn Quỳnh , Quỳnh nhìn PuPu , một người đang rối ren không biết trả lời thế nào , một người lại đang chờ đợi sự hồi đáp . Hai cô gái cứ thế nhìn nhau , không hay biết rằng tự khi nào đãđến hành lang trên tầng 2 .

MiTu khẽ đánh lên vai Quỳnh một cái rõ đau 

- Vô lớp kìa bà !

Lúc này , hai cô gái mới nhận ra đã đến nơi từ lâu 

- Thôi tao vô lớp trước nha , lát rồi nói tiếp 

Nói rồi , Quỳnh nở nụ cười thật tươi cùng bàn tay đang vẫy vẫy như đang chào PuPu . Đáp lại Quỳnh , PuPu cũng thế , cô đưa tay lên vẫy chào rồi khẽ bỏ xuống nhẹ nhàng , nụ cười trên đôi môi cô cũng dần dần khép lại . Lớp của PuPu vẫn chưa lên , hành lang lúc này chỉ riêng mình cô lẻ bóng . PuPu đứng trên hành lang , hai bàn tay nhẹ nhàng đặt lên thanh sắt làm rào chắn với phía dưới . Cô đăm chiêu , hàng vạn câu hỏi như nhói lên trong cô một hồi mạnh mẽ hòa quyện với sự yên tĩnh của lớp học lúc này . Ánh mắt khẽ nhìn lên , cô nhớ lại câu hỏi của Quỳnh mà cô vẫn còn chưa kịp trả lời 

"Vậy mày định làm gì bây giờ?"

Phải rồi , cô sẽ làm gì bây giờ đây ? Chính cô cũng đang loay hoay tìm kiếm câu trả lời của chính mình . 

Mình ... sẽ làm gì bây giờ ?

PuPu đứng yên như pho tượng , lặng lẽ suy nghĩ. Một mình cô , một hành lang , một bầu không khí im lặng . Và ... một dấu chấm hỏi lớn trong tâm trí của cô lúc này ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro