Tiêu đề phần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đọc xong "Cùng giáo chủ kết tóc nhất sinh" mà chỉ biết thở ra 3 từ: THỰC THOẢ MÃN =)))
Dương Liên Đình lần này trọng sinh chứ không phải xuyên không, vậy nên hắn nhớ hết tất cả những bội bạc kiếp trước mình đã đối với Đông Phương. Hắn tâm niệm dùng cả đời trọng sinh này bình lặng ở cạnh y, âm thầm gạt bỏ mọi chướng ngại của y, nhìn y mạnh khoẻ bình an mà sống là đủ rồi. Ai ngờ tình ái dây dưa, cuối cùng hắn vẫn yêu Đông Phương, vẫn nùng tình mật ý mà cùng y vào sinh ra tử, cuối cùng bỏ lại Nhật Nguyệt thần giáo cho Mộng Tinh Hùng, rồi cả 2 dắt tay nhau đi ngao du bốn bể tứ phương. Cuộc vui rồi cũng có lúc tàn. Đông Phương lớn hơn Dương Liên Đình 10 tuổi, y chết trước bỏ lại hắn. Hắn giữ lại túi bùa bình an có chứa đoạn tóc kết se duyên của hai người, còn lại mọi đồ vật đều tuẫn táng theo Đông Phương. Hắn cứ bình bình lặng lặng mà sống nốt những ngày cuối đời, biết rằng Đông Phương luôn chờ đón mình. Đến một ngày, hắn biết mình sắp chết, cứ như vậy đắp chăn nằm bình thản. Giữa màn sương, hắn thấy Đông Phương một thân hồng y đanh đứng cười. Hắn chạy như bay về phía y. Và cả hai người đoàn tụ.
Đông Phương của kiếp trọng sinh thực sự giống tạc mao lạnh lùng thụ. Dễ xù lông, dễ xấu hổ, mặt luôn âm tiền nhưng trong lòng rất ấm nóng. Đúng như Dương Liên Đình nhận xét "giống như một đứa trẻ được chìu đến hư". Lúc đọc, mình thấy tội cho Đông Phương kiếp trước, hao tâm tổn sức, không tiếc bản thân mà hy sinh một đời bảo vệ "Liên đệ" của y, vậy mà một chút ôn nhu của Liên Đình cũng không được hưởng. Hình như tác giả cũng thấy vậy. Cái phiên ngoại "Luân hồi" thật mỹ mãn. Tựa như tỉnh lại sau một giấc mộng dài, Liên Đình tỉnh dậy mà thấy mình đang nằm cạnh Đông Phương kiếp trước - một khuôn mặt loang lổ phấn son, một thân tàn tạ máu sau một đêm bị "Dương Liên Đình" cũ hành hạ. Hắn lại vẫn như cũ, chăm sóc cho y, dành một đời để bảo hộ y, làm cho y tin hắn, yêu hắn. Hắn chợt nhận ra mình mãi mãi luân hồi trong thế giới Đông Phương, nhưng lại ngọt ngào cũng biết rằng, cái loại luân hồi tuyệt vời này chẳng ai muốn thoát ra.
Nếu ai thực sự không tin rằng truyện này thật mỹ mãn, hãy cứ đọc thử xem. Rất mỹ mãn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#feelings